Thứ bảy, 23/11/2024

Suy niệm Tin Mừng Khánh nhật Truyền giáo và Chúa nhật 29 TN B

Cập nhật lúc 06:33 17/10/2024
KHÁNH NHẬT TRUYỀN GIÁO
Suy niệm 1
ĐI VÀ MỜI MỌI NGƯỜI

Mt 22,1-14
Chủ đề cho Ngày Thế Giới Truyền Giáo năm nay được Đức Thánh Cha Phanxicô lấy từ dụ ngôn Tin Mừng về bữa tiệc cưới. Tôi xin tóm tắt suy niệm của Đức Thánh Cha để chia sẻ về bài Tin Mừng này.
Sau khi các vị khách từ chối lời mời của nhà vua, ông truyền cho các gia nhân: “Vậy các ngươi đi ra các nẻo đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới”. Qua đoạn Tin Mừng này, chúng ta nhận thấy rõ một số khía cạnh quan trọng của việc loan Tin Mừng, đặc biệt đúng lúc cho tất cả chúng ta là những môn đệ truyền giáo của Đức Kitô, trong giai đoạn cuối của tiến trình Thượng Hội Đồng, mà khẩu hiệu là: “Hiệp thông, Tham gia, Sứ vụ”, nhằm tập trung vào nhiệm vụ hàng đầu của Giáo Hội, là rao giảng Tin Mừng trong thế giới hôm nay.
1. “Đi và mời!” người khác đến dự tiệc của Chúa
Trong lệnh nhà vua truyền cho các đầy tớ có hai từ diễn tả trọng tâm của việc truyền giáo: các động từ “đi ra”“mời” mọi người đến gặp gỡ Thiên Chúa và sống hiệp thông với Người. Là Đấng giàu lòng thương xót, Thiên Chúa không ngừng ra đi để gặp gỡ mọi người, và kêu gọi họ đến hưởng hạnh phúc trong Nước của Người, ngay cả khi Người phải đối diện với sự dửng dưng và chối từ của họ. Đức Giêsu Kitô, Mục tử Nhân hậu và sứ giả của Chúa Cha, đã ra đi tìm kiếm những con chiên lạc nhà Israel và Người còn muốn đi xa hơn nữa, để đến được cả với những con chiên xa xôi nhất (Ga 10:16). Cả trước và sau khi phục sinh, Người thường xuyên nói với các môn đệ, “Hãy đi!”, nghĩa là cho họ tham gia vào chính sứ vụ của Người (Lc 10, 3; Mc 16,15). Về phần mình, Hội Thánh luôn trung thành với sứ vụ đã lãnh nhận từ Chúa, sẽ tiếp tục ra đi đến tận cùng trái đất, không bao giờ mệt mỏi hay chán nản trước các khó khăn và trở ngại.
Chúng ta đừng quên rằng tất cả mọi Kitô hữu đều được kêu gọi tham gia vào sứ vụ phổ quát này, để toàn thể Hội Thánh có thể liên tục cùng với Chúa của mình đi ra “mọi ngả đường” của thế giới hôm nay. “Cái bi kịch trong Hội Thánh hôm nay là Chúa Giêsu vẫn đang gõ cửa, nhưng từ bên trong, chúng ta lại không mở cho Người đi ra! Chúng ta thường trở thành một Hội Thánh ‘giam hãm’ không cho Chúa ra, mà cứ giữ Người lại “làm của riêng mình”, trong khi Chúa đã đến là để truyền giáo và muốn chúng ta là những người truyền giáo”
Một khía cạnh khác của dụ ngôn là vua không chỉ nói với các đầy tớ “hãy đi”, nhưng cũng bảo "hãy mời”: "Đến dự tiệc cưới!”. Các đầy tớ chuyển lời mời của vua với sự thúc bách nhưng cũng đầy kính trọng và dịu dàng. Khi rao giảng cho thế giới “vẻ đẹp tình thương cứu độ của Thiên Chúa được mặc khải nơi Đức Giêsu Kitô chết và sống lại từ cõi chết”, các môn đệ truyền giáo phải rao giảng với niềm vui, sự độ lượng và nhân hậu vốn là những hoa quả của Chúa Thánh Thần trong lòng họ (Gl 5, 22). Không phải bằng gây áp lực, cưỡng ép hay chiêu dụ, nhưng bằng sự thân thiện, cảm thương và dịu dàng, và bằng cách này phản ánh cách hiện hữu và hành động của chính Thiên Chúa.
2. “Đến dự tiệc cưới”. Chiều kích cánh chung và Thánh Thể của sứ vụ Đức Kitô và Hội Thánh.
Sứ vụ của Đức Kitô liên quan đến thời gian viên mãn, như Người đã tuyên bố lúc khởi đầu sứ vụ rao giảng công khai của Người: “Thời gian đã mãn, và Nước Thiên Chúa đã gần kề” (Mc 1,15). Chúng ta biết rằng nơi các Kitô hữu thời kỳ đầu, nhiệt tình truyền giáo đã có một chiều kích cánh chung rất mạnh. Họ cảm nhận được tính cấp bách của việc rao giảng Tin Mừng. Ngày nay cũng vậy, điều quan trọng là giữ vững thái độ này, vì nó giúp chúng ta rao giảng Tin Mừng với niềm vui của những người biết rằng “Chúa đã đến gần”.
Trong khi thế gian bày ra trước mặt chúng ta những “bàn tiệc” của chủ nghĩa tiêu thụ, sự tiện nghi ích kỷ, sự tích luỹ của cải và chủ nghĩa cá nhân, thì Tin Mừng kêu gọi mọi người đến với bàn tiệc của Thiên Chúa, bàn tiệc ngập tràn niềm vui, sự chia sẻ, công lý và tình huynh đệ trong sự hiệp thông với Thiên Chúa và với người khác. Lời mời đến dự bữa tiệc cánh chung mà chúng ta đem đến cho mọi người được kết nối với lời mời gọi dự bàn tiệc Thánh Thể, ở đó Chúa nuôi dưỡng chúng ta bằng lời Người và Mình Máu Người. “Đối với chúng ta, tham dự bàn tiệc Thánh Thể là thực sự cảm nếm trước bữa tiệc cánh chung đã được các ngôn sứ tiên báo (x. Is 25, 6-9) và được Tân Ước mô tả như là ‘tiệc cưới Chiên Con’ (Kh 19, 9), sẽ được cử hành trong niềm vui của sự hiệp thông các thánh” (Sacramentum Caritatis, 31).
3. “Mọi người”. Sứ mệnh hoàn vũ của các môn đệ Chúa Kitô trong Hội Thánh hoàn toàn hiệp hành và truyền giáo
Suy tư thứ ba là tiệc cưới dành cho “mọi người”, không trừ một ai. Ngày nay, trong một thế giới bị xâu xé bởi những chia rẽ và xung đột, Tin Mừng của Chúa Kitô vẫn là một tiếng nói dịu dàng nhưng kiên quyết kêu gọi các cá nhân gặp gỡ nhau, nhìn nhận mình là anh chị em của nhau, và vui mừng trong sự hoà thuận giữa các khác biệt. Vì “Thiên Chúa, Ðấng cứu độ chúng ta, muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý” (1 Tm 2, 4). Các môn đệ truyền giáo của Đức Kitô phải luôn chân thành quan tâm tới hết mọi con người, bất kể tình trạng xã hội hay thậm chí luân lý của họ thế nào.
Dụ ngôn bữa tiệc dạy chúng ta rằng, theo lệnh của nhà vua, các đầy tớ đã đi tập hợp “tất cả những ai họ gặp, bất luận tốt xấu” (Mt 22:10). Và còn hơn thế nữa, cả “những người nghèo khó, tàn tật, đui mù, què quặt” (Lc 14, 21), tóm lại là những người anh chị em hèn mọn nhất của chúng ta, những người bị gạt ra ngoài lề xã hội, họ trở thành những khách mời đặc biệt của vua. Bất cứ ai, bất luận nam hay nữ, đều được Thiên Chúa mời gọi thông phần vào ân sủng của Người, ân sủng có sức biến đổi và cứu sống. Người ấy chỉ cần thưa “vâng” trước món quà cho không này của Thiên Chúa, chấp nhận nó và để mình được nó biến đổi, mặc nó vào mình như một chiếc áo cưới” (x. Mt 22, 12).
Sau cùng, chúng ta hãy ngước mắt nhìn lên Đức Maria, người đã xin Đức Giêsu làm phép lạ đầu tiên ngay tại một tiệc cưới ở Cana xứ Galilê (x. Ga 2,1-12). Chúa đã ban cho đôi tân hôn và tất cả các khách mời tràn trề rượu mới, như một điềm báo trước bữa tiệc cưới mà Thiên Chúa đang dọn sẵn cho mọi người vào ngày tận thế. Chúng ta nài xin sự chuyển cầu từ mẫu của Mẹ cho sứ vụ rao giảng Tin Mừng của các môn đệ Chúa Kitô trong thời đại chúng ta. Với sức mạnh phát sinh từ sự dịu dàng và tình âu yếm của Mẹ, chúng ta hãy ra đi đem đến cho mọi người lời mời của Đức Vua, Cứu Chúa của chúng ta. Thánh Maria, Ngôi Sao loan báo Tin Mừng, xin cầu cho chúng con!
Cầu nguyện
Lạy Cha!
Mỗi người chúng con sinh ra đời,
đều được Chúa gọi mời vào sứ vụ,
là được nên nhân chứng Đức Ki-tô
đem đến cho con người ơn cứu độ,
đó chính là ân phúc quá lớn lao,
cho đời con trở thành lời loan báo.

Nhưng nhiều khi con vô tình sao lãng,
làm phí phạm mất mát những ân ban,
khi nhìn lại con mới chợt bàng hoàng,
vì thấy Chúa vẫn còn đang mong đợi.

Có những khi con sống như người đời,
ham địa vị và tranh quyền đoạt lợi,
cũng hơn thua cũng mưu mô tính toán,
làm tông đồ mà khoe khoang tự mãn.

Có khi con sống đạo rất mơ màng,
chỉ cần được lên thiên đàng là đủ,
chẳng cần chi nhiệt tình với sứ vụ,
con cứ lo phòng thủ với biện minh,
để mình sống an nhàn khỏi hy sinh,
mà vẫn thấy đời mình là chân chính.

Con muốn bắt đầu lại từ hôm nay,
vượt qua một lối sống không hay,
đáp trả tình yêu Chúa quá cao dầy,
vẫn đong đầy từng ngày sống của con,
con không biết phải sống sao cho trọn,
nhưng lòng con chỉ chọn Chúa mà thôi.

Xin cho con sống sứ vụ hết mình,
như lệnh truyền khi Chúa đã phục sinh,
là đem đến Tin Mừng cho thiên hạ,
để mỗi ngày nhân loại thêm biết Cha,
tin Cha là Đấng toàn năng cao cả,
là niềm vui ơn cứu độ chan hòa. Amen.

Lm. Thái Nguyên
===============
Suy niệm 2
Hãy ra đi mời gọi mọi người vào

(Is 2, 1-5; 1 Tm 2, 4 - 6; Mc 16, 15-20)
Truyền giáo không phải là điều gì mới mẻ, cũng không phải là việc thích thì làm, mà là lệnh truyền của Chúa Giêsu cho các tông đồ và những đấng kế vị. Lệnh truyền này không chi dành riêng cho các Tồng đồ, cho hàng Giáo sĩ và Tu sĩ mà là cho hết mọi người Kitô hữu chúng ta, vì mục đích đầu tiên của Giáo hội khi được Chúa Giêsu thiết lập là truyền giáo.
Giáo hội tự bản chất là truyền giáo.
Nếu như Isaia con trai Amót được thị kiến: “Các dân nước sẽ đổ xô về núi Chúa... trong ngày sau hết” (x. Is 2, 1-5). Thánh Phaolô cho người con tình thần của mình biết: “Thiên Chúa muốn cho mọi người được cứu rỗi” (x.1 Tm 2, 4 – 6). Cả bốn sách Tin Mừng đều nêu bật ý nghĩa của việc truyền giáo, nội dung sứ vụ mà Chúa Giêsu trao cho Giáo hội chứng tỏ bản chất của Giáo Hội là truyền giáo. Chính Chúa Giêsu Phục sinh đã nói với các tông đồ nơi Phòng Tiệc Ly như sau: “Như Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai các con” (Ga 20,21). Đến lượt Chúa Con cũng sai Giáo Hội ra đi cho đến tận cùng trái đất. Ðây là sứ điệp duy nhất phát xuất từ Thiên Chúa gửi đến hết mọi người ngõ hầu họ được cứu chuộc và trở nên con cái Thiên Chúa.
Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô nói :  “Không ai được ngưng nghỉ việc này, vì là bổn phẩn khẩn thiết của ngày hôm nay”. Đức cố Giáo hoàng Bênêđictô XVI đã nhấn mạnh: Sứ vụ truyền giáo là “bổn phận của toàn thể Giáo hội”, vốn “tự bản chất là thừa sai” (Ad gentes, 2). Trích dẫn lời Đức Phaolô VI, ngài tiếp: “Giáo Hội hiện hữu để truyền giáo, để giảng thuyết và giáo huấn, để làm máng chuyển quà tặng của các ân sủng, để hoà giải các tội nhân với Thiên Chúa, để trường tồn hy lễ của Chúa Kitô trong Thánh Lễ, đó là việc tưởng niệm cuộc tử nạn và phục sinh vinh hiển của Người”.
Truyền giáo là bổn phận chính yếu của người Kitô hữu
Tất cả những người đã chịu phép rửa tội phải thi hành nhiệm vụ truyền giáo. Điều này không có ý nói họ phải đi thật xa. Những nơi nào có họ, họ phải truyền giáo, vì chính Chúa Giêsu yêu cầu: “Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảngTin Mừng cho mọi tạo vật” (Mc 16, 15). Thánh Phaolô kêu lên: “Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng” (1 Cr 9, 16).
Truyền giáo không phải là một thứ thêm vào cho đời sống Giáo Hội nhưng là tâm điểm của đức tin Kitô giáo. Truyền giáo là bổn phận chính yếu của mọi người Kitô hữu.
Chúng ta được mời gọi phải truyền giáo, bởi vì, đây là ý muốn của Thiên Chúa, Người muốn cho mọi người nhận biết chân lý và được cứu độ nhờ việc tin vào Đức Giêsu Kitô (x. 1 Tm 2,4). Hoạt động truyền giáo nhằm phục vụ chương trình cứu độ của Thiên Chúa, đồng thời cũng nhằm phục vụ con người.
Công Đồng Vatican II trong Hiến Chế Ad Gentes cho rằng: “Bản chất Giáo Hội là truyền giáo.” (AG, 2.) Giáo Hội được thành lập để truyền giáo.
Hãy ra đi mời gọi mọi người vào
Trong sứ điệp cho Ngày Thế giới Truyền giáo 20/10/2024, với chủ đề « Hãy đi ra và mời gọi tất cả mọi người vào tiệc cưới », Đức Phanxicô mời gọi mỗi Kitô hữu cùng nhau làm nên một Giáo hội hiệp hành - truyền giáo, đi ra và dấn thân, trong hoàn cảnh sống của mình, cho việc loan báo Tin Mừng : "Tất cả chúng ta, những người đã được rửa tội, hãy sẵn sàng bắt đầu lại, mỗi người tùy theo hoàn cảnh sống của mình, để phát động một phong trào truyền giáo mới, như vào buổi bình minh của Kitô giáo!". Ngài cũng không quên nhắc nhớ đây là một sứ mạng cho "tất cả mọi người", "khẩn trương nhưng cũng hết sức tôn trọng và tử tế. Sứ mạng mang Tin Mừng đến với mọi thụ tạo nhất thiết phải mang phong cách của Đấng được loan báo … luôn luôn với sự gần gũi, trắc ẩn và dịu dàng". Luôn trong ý thức rằng "trong khi thế giới đề nghị những "bàn tiệc" khác nhau về hưởng thụ, phúc lợi ích kỷ, tích lũy, chủ nghĩa cá nhân, thì Tin Mừng kêu gọi mọi người đến với bàn tiệc của Thiên Chúa, nơi ngự trị niềm vui, sự chia sẻ, công lý, tình huynh đệ, trong sự hiệp thông với Thiên Chúa và với người khác".
Hồi Đồng Giám Mục Việt Nam sau Hội nghị thường niên kỳ II năm 2024 tại Trung tâm Thánh Mẫu Tàpao Giáo phận Phan Thiết, từ ngày 16 đến ngày 20 tháng 9 năm 2024, đã đưa ra định hướng mục vụ cho Hội Thánh tại Việt Nam trong năm 2025, là năm “Cùng nhau loan báo Tin Mừng”. Khi lặp lại lệnh Chúa Giêsu truyền và ý của Thánh Công đồng Va-ti-ca-nô II, các ngài xác định: Loan báo Tin Mừng là lệnh truyền của Đấng Cứu thế: “Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ” (Mt 28,19). ;“Tự bản tính, Hội Thánh lữ hành là truyền giáo” (Ad gentes 2). Đồng thời đưa ra những hướng dẫn thực hành sau:
1. Hành hương cầu nguyện lãnh bí tích Hòa giải.
2. Loan báo Tin Mừng từ gia đình.
Mỗi cá nhân, mỗi gia đình hãy nhiệt thành sống và làm chứng cho Tin Mừng. Đặc biệt quan tâm đến việc giáo dục đức tin cho người trẻ. Sống bác ái với anh chị em thuộc các tín ngưỡng, tôn giáo khác. Nỗ lực giao hòa, tha thứ, tha “nợ” cho nhau.
3. Khuyến khích sử dụng các phương tiện truyền thông kỹ thuật số cách sáng tạo và hữu hiệu để loan báo Tin Mừng.
4. Khơi dậy ý thức truyền giáo nơi các cộng đoàn anh chị em di dân.
5. Chia sẻ ơn gọi thừa sai.
Lạy Mẹ Maria, Ngôi Sao truyền giáo, xin cầu thay nguyện giúp cho Hội Thánh được thêm đông số và ngày càng thêm nhiều con cái. Amen.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
===============
Suy niệm 3
Làm Cho Muôn Dân Trở Thành Môn Đệ
Mt 28,16-20
Điểm hẹn cuối cùng của Đức Giêsu với mười một môn đệ tại một ngọn núi thuộc miền Galilê, ngọn núi Người đã truyền cho các ông đến đó. Tại sao Người hẹn gặp các ông ở Galilê, mà không phải ở đền thờ hay hội đường? Có lẽ Galilê là nơi đặc biệt, nơi xảy ra những biến cố lịch sử cứu độ nhân thế của Người, là một cứ điểm truyền giáo. Đây là miền đất của dân ngoại, thật cần kíp để gieo Tin Mừng. Chính nơi đây Satan đã đưa Người lên để thỏa hiệp với hắn nhưng Người đã chiến thắng. Nên hôm nay trên núi này Đức Giêsu đã công bố với các ông: “Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất” (Mt 28,18). Khởi đầu sứ vụ, nơi đây Thầy đã gọi các môn đệ đầu tiên. Và cuối cùng hôm nay, điểm hẹn này là nơi Thầy trao sứ vụ loan báo Tin Mừng: “Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em” (Mt 28,19.20a).
Suốt ba năm, các ông chỉ đi theo Thầy, trực tiếp cận kề học tập bên Thầy. Giờ đến lúc Thầy không còn trực tiếp dạy dỗ các ông, giờ là lúc các ông phải tự “thực hành thực tế” trong khi Thầy “vắng mặt”. Các ông phải “dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy truyền”. Đây là trọng trách lớn lao và thật khó khăn vất vả, nhất là khi không thuận tiện, trong cái chật hẹp, tối tăm của đời các môn đệ cũng như mỗi chúng con hôm nay. Nhưng một lời hứa chắc chắn kèm theo để an ủi và thúc bách chúng con: “Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” (Mt 28, 20b). Đây là lời hứa để chúng con an tâm khi thi hành sứ vụ khó khăn mà cao cả. Chính Thầy sẽ thực hiện những điều lớn lao kỳ diệu nơi con người mỏng giòn yếu đuối của mỗi chúng con. Từ buổi Thiên sứ truyền tin đã loan báo về Đức Giêsu: “Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta(Mt 1,23). Vâng, Đấng Emmanuel vẫn luôn hiện diện, đồng hành, ở cùng các môn đệ và những người nhiệt tâm loan báo Tin Mừng trong mọi nơi mọi lúc. Chúa luôn ở cùng chúng con trên bước đường loan báo, trải dài cho đến ngày tận thế.  
Chúa ơi! trước khi về trời Chúa đã trao cho chúng con sứ vụ “làm cho muôn dân trở thành môn đệ” của Chúa. Lạy Chúa! sức chúng yếu lắm, lòng người đời thì cứng cỏi, nhưng chúng con tin Chúa sẽ ở cùng và ở với chúng con trong mọi nơi mọi lúc. Để dù khó khăn hay gian nguy, chính Chúa sẽ thực hiện những điều kỳ diệu trong con người hèn mọn yếu đuối chúng con, cho muôn dân nhận biết Chúa và đi theo Ngài. Amen.
Én Nhỏ
===============
 
CHÚA NHẬT 29 TN B
Suy niệm 1
VỊ THƯỢNG TẾ BIẾT CẢM THƯƠNG, PHỤC VỤ VÀ HIẾN MẠNG SỐNG MÌNH 
LÀM GIÁ CHUỘC MUÔN NGƯỜI
Còn nhớ thuở còn học giáo lý Rước Lễ Lần đầu, tôi thường được dạy rằng: Nếu con làm điều gì sai, điều gì tội thì Thiên Chúa sẽ ra tay trừng phạt, còn khi con làm điều gì hay, điều tốt thì được Ngài khen, tán dương. Rồi dần dần lớn lên, tư tưởng đó cứ theo tôi và đến lúc được đọc bài trích thơ gửi tín hữu Do thái (Dt 4, 14-16) như bài đọc II trong Phụng vụ Lời Chúa của Chúa Nhật XXIX Thường Niên hôm nay, tâm hồn tôi dường như được Chúa uốn nắn, hân hoan vui mừng giống như được Ngài mặc khải điều gì đó. Mà quả thật, kính thưa quý ông bà và anh chị em rất thân mến! Chúng ta được bổ sức, được động viên, khuyến khích và được an ủi vô cùng khi chúng ta được biết Đức Giê-su là Con Thiên Chúa, là vị Thượng Tế biết cảm thương những yếu hèn của chúng ta; Ngài đến trần gian không phải để phán xét, sửa phạt chúng ta, nhưng Ngài đến để hy sinh phục vụ, dẫn đường chỉ lối cho chúng ta tiến tới cùng Thiên Chúa Cha và hiến mạng sống mình cho tha nhân. 
Trong các bài đọc Phụng Vụ hôm nay, tôi thiết nghĩ: chúng ta không cần phải giải thích nhiều lời, mà nên đọc đi đọc lại, rồi suy gẫm, và xin Chúa ban cho mỗi chúng ta lòng can đảm từ bỏ lối suy nghĩ cũ kỹ, cách cư xử xét đoán anh chị em mình, mà hướng đến tư tưởng mới, lối sống hòa nhã, chan chứa niềm cảm thông và thấu hiểu cho tha nhân, cho thành viên trong cộng đoàn, trong giáo họ và trong giáo xứ. Giờ đây, chúng ta cùng nhau đọc lại, suy niệm một số điểm trong các bài đọc hôm nay. Thoạt tiên, bài trích sách Tiên Tri I-sa-ia (Is 53, 10-11) thuật lại bài ca thứ tư về Người Tôi Tớ “Đức Chúa đã muốn người phải bị nghiền nát vì đau khổ…Nhờ nỗi thống khổ của mình, người sẽ thấy ánh sáng và được mãn nguyện. Vì đã nếm mùi đau khổ, người công chính tôi trung của Ta sẽ làm cho muôn người nên công chính và sẽ gánh lấy tội lỗi của họ…” (Is 53, 10a. 11). Con Thiên Chúa vốn dĩ là Đấng quyền quý cao sang, Đấng tối thượng, Đấng quyền năng, nhưng Ngài luôn vâng phục, sống trọn vẹn đức vâng lời Thiên Chúa Cha, thực hiện kế hoạch cứu độ yêu thương của Cha là: nhập thế, chịu nhập Thể, bước qua cuộc Thương khó, Tử nạn và Phục sinh, lên trời, ban Thánh Thần xuống tiếp tục sứ mạng yêu thương nhân loại. 
Thế nhưng, không ít anh chị em chúng ta còn nghĩ rằng: Thiên Chúa là Đấng quyền năng nhưng rất xa vời với con người. Ngài ở đâu đâu xa trên kia, chứ chẳng am tường, hiểu thấu lòng con người! Ngài ở chốn cao vời, cực lạc, chứ không gần gũi, đỡ nâng chúng ta! Đặc biệt, khi chúng ta gặp khó khăn, trắc trở, Thiên Chúa dường như ở đâu xa xa kia, chứ không cảm thông, thấu hiểu nỗi lòng của ta, v.v…! Nếu ông bà, anh chị em còn mang lối nhìn, tư tưởng như vậy, thì xin quý vị đọc thật kỹ lại bài trích thơ gửi tín hữu Do thái (Dt 4, 14-16) và suy đi ngẫm lại: “Vị Thượng Tế của chúng ta không phải là Đấng không biết cảm thương những nỗi yếu hèn của ta, vì Người đã chịu thử thách về mọi phương diện cũng như ta, nhưng không phạm tội. Bởi thế, ta hãy mạnh dạn tiến lại gần ngai Thiên Chúa là nguồn ân sủng để được xót thương và lãnh ơn trợ giúp mỗi khi cần” (Dt 4, 15-16). Nói làm sao cho hết niềm vui khi chúng ta có được một vị Thượng tế luôn lắng nghe, luôn thấu hiểu mọi ngõ ngách cuộc đời ta, bao nỗi niềm trong tâm hồn ta! Nói đến đây, tôi chợt nhớ tới thời gian mới được thụ phong Linh mục. Lần đầu tiên, con ngồi nghe giải tội. Sau khi nghe hối nhân xưng thú tội lỗi của mình, con không cầm được nước mắt và cứ thế nước mắt tự nhiên trào ra. Trong lúc nghẹn ngào, con thưa chuyện với hối nhân: “Không chỉ ông bà (anh chị) phạm những tội lỗi ấy đâu, nhưng tôi đây cũng vấp phạm vì những tội ấy nữa. Nhưng Thiên Chúa rất lòng lành vô cùng, Ngài dùng Giáo hội, qua thân phận yếu hèn của vị Linh mục này mà ban ơn tha thứ cho ông bà (anh chị). Vì vậy, chúng ta cùng nhau cảm tạ ơn Ngài và sống hết mực trung thành với tình yêu Ngài ban cho chúng ta…”
Niềm vui được nhân lên gấp bội khi chúng ta được nhận ra: chúng ta có một vị Thiên Chúa luôn gần gũi, cảm thông, cảm thương hết mọi nỗi yếu hèn của ta. Về phần mình, chúng ta nên làm gì để xứng đáng với Đấng hằng bao bọc, chở che, yêu thương và hiến mạng sống mình cho ta? Dĩ nhiên, chúng ta nên học theo Đức Giê-su, biết cảm thông với anh chị em mình, biết khiêm tốn đóng góp những ơn huệ, những tài năng mà Chúa ban cho mình để xây dựng gia đình, cộng đoàn, giáo xứ. Hơn nữa, chúng ta cũng nên biết cảm thương với sự yếu hèn của tha nhân, biết nhìn nhận những yếu đuối của bản thân, hầu cùng nhau tiến lại gần ngai Thiên Chúa để được xót thương và lãnh ơn trợ giúp (x. Dt 4, 16). Thứ đến, noi gương Đấng luôn cảm thương, gần gũi, chúng ta biết phục vụ tha nhân, biết cộng tác với nhau vì lợi ích của anh chị em, phục vụ một cách như không, không đòi đáp trả. Phục vụ vì Con Thiên Chúa đã đến “để phục vụ và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người” (x. Mc 10, 45). Phục vụ vì lợi ích của cộng đoàn, giáo xứ, Giáo hội, chứ không vì lợi ích nào khác. Hãy dùng phận vụ, trách nhiệm của mỗi chúng ta như một phương thế quý giá, một cơ hội ngàn vàng để sống tinh thần phục vụ đích thực. Hãy nâng đỡ nhau khi phục vụ, hơn là than phiền, cằn nhằn, vì nếu cứ quen thói than thở, than van, trách móc…thì làm sao mà còn thời giờ để phục vụ nữa! “Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ, và hiến mạng sống mình làm giá chuộc muôn người” (Mc 10, 45).
Xin Thiên Chúa chúc lành cho những cố gắng nhỏ bé, những nỗ lực bền bỉ của mỗi chúng ta trong đời sống hằng ngày; để rồi nhờ ơn Chúa, chúng sinh hoa kết trái, trở nên ích lợi gấp bội cho gia đình, cộng đoàn, giáo xứ, Giáo hội và xã hội.
Giữa muôn vàn thượng tế
Được chọn giữa loài người
Đặt lên lo việc Chúa
Hiến lễ dâng mỗi ngày.
 
Dù Thượng Tế tối cao
Mặc lấy xác phàm trần
Cảm thông với thanh tao
Đền thay bao tội lỗi.
 
Ngài tử nạn một lần
Cho muôn người tại thế.
Vẫn bước đi ân cần
Với con hèn đam mê.
 
Ngài chẳng là ai khác
Đức Giê-su Ki-tô.
Không tự mình phán quyết,
Nhưng vâng phục Chúa Cha.
 
“Con là Con yêu dấu,
Nay Cha sinh ra Con”.
“Tư tế đến muôn đời
Phẩm hàm Men-(ki)-xê-đê”.
 
Xin cho con bền bỉ
Hằng chạy đến náu nương
Năng nguyện cầu liên lỉ
Chứa chan bao yêu thương. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
===============
Suy niệm 2
CON NGƯỜI ĐẾN ĐỂ PHỤC VỤ

Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 29 Thường Niên, năm B này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa tạo cho chúng ta một tấm lòng trung tín và quảng đại, để chúng ta nhiệt thành phụng sự Chúa. 
Nhiệt thành phụng sự Chúa, bởi vì, Chúa luôn để mắt đến chúng ta là những kẻ mọn hèn, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Étte cho thấy: Một sự việc đơn giản trong đời sống triều đình – hoàng hậu đã đánh mất lòng tin tưởng của vua Batư – sự việc này chuẩn bị tuy là một cách xa xôi cho việc Dân Chúa sẽ được giải thoát. Cô Étte người Dothái, trở thành hoàng hậu, sẽ là dụng cụ Thiên Chúa dùng để giải thoát. Đối với Thiên Chúa là Đấng làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Người, thì không có sự việc nào lại không có ý nghĩa. Vua yêu quý cô Étte hơn mọi phụ nữ khác. Cô được vua mến thương và ưu ái hơn mọi trinh nữ. Vì thế, vua đội triều thiên cho cô và tôn làm hoàng hậu thay thế bà Vátti… Ai sánh tày Thượng Đế Chúa ta, Đấng ngự chốn cao vời, cúi xuống để nhìn xem bầu trời trái đất? Kẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi, ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro, đặt ngồi chung với hàng quyền quý. 
Nhiệt thành phụng sự Chúa, với lòng khao khát đón nhận tình yêu và ân sủng của Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Âutinh nói: Chúng ta có thể phân vân tại sao Đấng đã biết chúng ta cần gì trước khi chúng ta xin, lại còn dạy chúng ta phải cầu nguyện. Vậy, chúng ta phải hiểu rằng Chúa là Thiên Chúa chúng ta không cần chúng ta tỏ ý muốn của chúng ta cho Người biết, vì Người không thể không biết; nhưng Người muốn dùng việc cầu nguyện để kích thích lòng khao khát của chúng ta, hầu chúng ta có thể lãnh nhận ơn Người sẵn sàng ban… Các ngươi sẽ tìm Ta và các ngươi sẽ thấy, bởi vì các ngươi sẽ hết lòng kiếm Ta. Bấy giờ các ngươi đến cầu nguyện với Ta, Ta sẽ nhậm lời các ngươi. Chính Ta biết kế hoạch Ta định làm cho các ngươi, kế hoạch thịnh vượng chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng. 
Nhiệt thành phụng sự Chúa, bằng lòng trông cậy vững vàng vào tình thương và ơn cứu độ của Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Isaia nói: Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, người sẽ được thấy kẻ nối dõi, sẽ được trường tồn, và nhờ người, ý muốn của Đức Chúa sẽ thành tựu. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 32, vịnh gia cho thấy: Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài. Chúa để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương, hầu cứu họ khỏi tay thần chết và nuôi sống trong buổi cơ hàn. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, thư Hípri kêu gọi: Ta hãy mạnh dạn tiến lại gần ngai Thiên Chúa là nguồn ân sủng, để được xót thương và lãnh ơn trợ giúp mỗi khi cần. 
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Con Người đến để phục vụ, và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ, và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người. Chúa đến để phục vụ và hiến dâng mạng sống vì chúng ta. Tình yêu và ân sủng Chúa luôn sẵn có, luôn đổ tràn trên chúng ta. Mưa có lớn đến đâu cũng không thể tưới cho cây không có rễ, ân sủng của Chúa dồi dào cỡ nào, cũng chỉ đến được với những ai muốn đón nhận. Lòng khao khát hưởng ơn cứu độ của Chúa, chính là rễ cây để chúng ta hút lấy nguồn nước hằng sống của Chúa. Ước gì chúng ta biết trung tín và quảng đại, sẵn sàng dấn thân phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân đến liều mất mạng sống mình như Chúa. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
===============

Suy niệm 3
KHÔNG BIẾT MÌNH XIN GÌ

“Các anh không biết các anh xin gì!”.
Ở những đất nước mà “trí tuệ” đứng sau “hậu duệ” và “tiền tệ”, thì “quan hệ” đóng một vai trò quan trọng đối với người chạy chức, chạy quyền và chạy việc! Ở Tàu, người ta nói đến “guanxi”; đọc trại một chút ra tiếng Việt, “quan hệ”, đúng với ngữ nghĩa của nó!
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay bất ngờ tiết lộ việc hai môn đệ thân tín tận dụng “guanxi” để cầu cạnh Thầy mình - Giacôbê và Gioan; và bất ngờ hơn, câu trả lời của Chúa Giêsu, “Các anh không biết các anh xin gì!”. ‘Không biết mình xin gì’, chúng ta cùng suy nghĩ!
Đến với Chúa Giêsu, Giacôbê và Gioan mạnh dạn, “Xin cho hai anh em chúng con, một người được ngồi bên hữu, một người được ngồi bên tả Thầy, khi Thầy được vinh quang!”. Sở dĩ, họ táo bạo đến thế, vì đã nghe Ngài nói về sự đau khổ, cái chết và sự sống mới của Ngài; và ít nhiều, họ công nhận Ngài là Messia, Vua Israel; và thi thoảng, nghe Ngài nói đến Vương Quốc. Tuy nhiên, thỉnh cầu của họ cho thấy họ không hiểu gì về bối cảnh ‘lên Giêrusalem’. Chúa Giêsu không dễ mắc lừa. Ngài nói, “Các anh không biết các anh xin gì!”. Đoạn Ngài trả lời cho họ bằng một câu hỏi khác, “Các anh có uống nổi chén Thầy sắp uống, hay chịu được phép rửa Thầy sắp chịu không?”. Họ lấp lửng, “Thưa được!”.
Giacôbê và Gioan không hề hiểu chiến thuật mà Vua Giêsu của họ sẽ toàn thắng. Ngài sẽ trút bỏ bản thân đến cấp độ thấp nhất của loài người; và chỉ sau đó, mới tiến vào Vương Quốc. Thiên Chúa sẽ để cho Tôi Tớ Đau Khổ của Ngài bị nghiền nát tột cùng hầu “thấy kẻ nối dõi, sẽ được trường tồn” - bài đọc một. Đó là con đường Giacôbê và Gioan sẽ đi, chén đắng họ sẽ uống, phép rửa họ sẽ chịu. Họ sẽ chìm đắm trong sự tự hiến hoàn toàn của Thầy. Và lạ lùng thay, đó là những gì họ đã làm! Giacôbê sẽ là vị tử đạo sớm nhất của Giáo Hội; họ sẽ đồng hiển trị vinh quang với Thầy, nhưng sẽ cùng Thầy đi trên con đường thập giá chứ không bằng bất kỳ ‘guanxi’ hay ‘cửa sau’ nào!
Tin Mừng cho biết, nghe vậy, mười môn đệ kia tỏ ra tức giận với hai anh em. Thái độ của họ lại tiết lộ sự hiểu biết của họ về Thầy mình cũng không tốt hơn chút nào! Tập hợp họ, Chúa Giêsu chỉ cho họ con đường dẫn đến vĩ đại: đường phục vụ, cúi xuống, đường thập giá. Nó không bao gồm việc ngồi trên ngai. Sự vĩ đại không là những gì tôi có hay tôi nhận được, nhưng là tất cả những gì tôi có thể cho đi! Thư Do Thái thật thâm trầm, “Chúng ta có một Thượng Tế cao cả - bài đọc hai. Ngài cao cả khi trở nên tư tế trần truồng treo lủng lẳng trên thập giá, lúc đám đông bên dưới chế nhạo và nộp rủa!
Anh Chị em,
Trong “Một Điều Gì Đó Thật Đẹp Cho Thiên Chúa”, “Something Beautiful for God”, Muggeridge viết về Mẹ Têrêxa, “Sự vĩ đại của mẹ không nằm ở danh tiếng hay thậm chí danh thơm về sự thánh thiện của mẹ; mà là ở tinh thần phục vụ đối với những ai bị bỏ rơi và túng thiếu nhất!”. Đừng trở thành những người ‘không biết mình xin gì!’. Bạn và tôi hãy xin cho mình bớt vô tâm, biết đặt mình vào hoàn cảnh người nghèo, hầu xoa dịu và chữa lành ngần nào có thể bao vết thương của những ai dễ bị tổn thương nhất!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con chạy theo áo mão, chức quyền mà đánh mất chính mình. Cho con giống Chúa qua đường thập giá, phục vụ; dám uống chén Chúa trao mỗi ngày”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 
===============
Suy niệm 4
Ngồi Bên Tả Bên Hữu Chúa          
Is 53,10-11; Dt 4,14-16; Mc 10,35-45
Trong khung cảnh Thầy trò trên đường lên Giêrusalem hôm nay (đường đi chịu chết) làm các môn đệ kinh hoàng, những người theo sau cũng phải sợ, Thầy báo trước cuộc tử nạn kinh hoàng như vậy, mà hai anh em nhà Gioan lại mặc tình đòi ngay danh vọng, địa vị khi Thầy được vinh quang: “Xin cho hai anh em chúng con, một người được ngồi bên hữu, một người được ngồi bên tả Thầy, khi Thầy được vinh quang.” (Mc 10,37). Thật đau lòng cho Thầy, nói ra cuộc tử nạn khổ hình sắp đến mà môn đệ không đồng cảm xót xa, lại còn vội vã tính chuyện “xôi thịt”, trục lợi cho bản thân. Đã vậy, mười ông kia nghe thấy lại còn tức tối với hai anh em Gioan, vì ganh tị và muốn giành quyền, đấu tranh để làm đầu và được người khác phục vụ. Thầy phải nén đau, gọi các ông mà ân cần chỉnh huấn: “Anh em biết: những người được coi là thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai quản dân. Nhưng giữa anh em thì không được như vậy: ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người.” (Mc 10,42-44). Nghe đến đây chắc các ông bị chưng hửng, mộng vàng tan mây như bong bóng xà phòng.
Ngày nay chúng con nghe vẫn khó quá, ai cũng muốn làm người điều hành, được người khác phục vụ, kính nể, nên chẳng dễ mấy ai muốn làm lớn theo kiểu của Thầy, lớn Tình Yêu. Kiểu lãnh đạo của Thầy là cúi xuống rửa chân cho người mình lãnh đạo. Thầy là Tình Yêu nên Thầy sẵn sàng cúi xuống, làm đầy tớ cho cả kẻ làm hại mình. Thầy không chỉ dạy trên môi, nhưng chính Thầy đã đến để phục vụ và hiến dâng cả mạng sống làm giá chuộc muôn người.
Con người hèn mọn chúng con thì lại thích lên cao, chứ bị đánh giá thấp là khó chịu lắm rồi, làm sao đủ tình yêu để cúi xuống với người anh em kể là yếu kém? Nhưng nếu chúng con gặp được Chúa, mở lòng đón Chúa vào trong con người thích “làm lớn theo kiểu thế gian” này, thì chính Chúa sẽ phục vụ, hiến dâng, sẽ làm đầy tớ mọi người trong con người của chúng con. “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi” (Gl 2,20).
Chúa ơi! ngày nay nếu thực sự sống trong Chúa như cành nho gắn chặt với thân cây nho, thì chúng con không chỉ được ngồi bên tả hay bên hữu Chúa, mà còn được “ở với, ở cùng, ở trong” Chúa nữa. Xin mở mắt con để con nhận ra và tận hưởng niềm hạnh phúc này, không phải mai sau, mà ngay trong cuộc sống hiện tại hôm nay. Amen.
Én Nhỏ
Thông tin khác:




Thánh lễ Truyền Chức Giám Mục Đaminh Hoàng Minh Tiến tại nhà thờ Chính toà Sơn Lộc | 14.02.2022
Liên kết website
Tiêu điểm
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log