Suy niệm 3
Ơn gọi và sứ mạng cuộc đời
(Ga 1, 35 - 42)
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay có chủ đề nổi bật hơn cả là ơn gọi và sứ mạng cuộc đời. Cả ba bài đọc đều nói về ơn gọi. Bài đọc I trích sách Samuel quyển thứ I kể về truyện Chúa gọi Samuel. Bài Tin Mừng nói đến việc Chúa Giêsu chọn và gọi các Tông đồ đầu tiên. Và trong chiều hướng ấy chúng ta sẽ thấy bài thư Phaolô rất ý nghĩa.
Thật vậy, sinh ra sống ở trên đời, mỗi người trong chúng ta đều có một sứ mạng trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Hết thảy chúng ta đều được sáng tạo trong yêu thương với ơn gọi làm người giống hình ảnh Chúa là Chân, Thiện, Mỹ, được chính Thiên Chúa gọi trong tình yêu và mong một ngày nào đó người ấy nghe được tiếng Chúa gọi và đáp lại với tình yêu. Samuel, Gioan Tẩy Giả, các Tông Đồ … là những nhân chứng sống động về ơn gọi và sứ mạng ấy.
Ơn gọi của Samuel
Ðọc lại các câu truyện viết về cuộc đời của Samuel có lẽ chúng ta được phép hình dung ông là một tư tế, một thẩm phán và cuối cùng một tiên tri.
Đoạn Thánh Kinh hôm nay cũng muốn giới thiệu ông ở trong truyền thống và hàng ngũ thầy tư tế Êli. Sách Thánh viết: "Phần Samuel ngày càng lớn lên. Chúa hằng ở cùng cậu, và cậu không để rơi mất lời nào của Chúa" (1Sm 3, 18). Vậy là Samuel lo việc phụng sự Thiên Chúa dưới sự trông nom của Êli. Và chúng ta có thể hình dung Samuel bấy giờ là cậu bé vận áo trúc bâu (1Sm 2,18), ở với thầy Êli, một tư tế già nua, trông coi một đền thờ nhỏ ở Silô.
Samuel đồng thời cũng là một thẩm phán ở thời Israel chưa có vua. Chính ông đã hướng dẫn dân chống lại quân Philitin. Và chính ông đã xức dầu phong vương cho Saolê. Chế độ quân chủ ở Israel cũng phải đi qua ông. Ông xức dầu phong vương cho Saolê, ông là "người của Thiên Chúa", có nhiệm vụ truyền đạt các ý định của Chúa đến với dân. Dân tin tưởng ở Samuel, vì ông là một tiên tri hơn là tư tế hay thẩm phán.
Thiên Chúa đi bước trước chọn, gọi Samuel. Lúc là một đứa bé ở giúp việc thầy tư tế Êli. Samuel nghe tiếng Chúa gọi, Samuel tưởng là thầy Êli gọi mình. Cái thân phận hèn mọn ấy nói lên một khía cạnh thứ hai trong ơn gọi: Chúa là Ðấng Cao cả thường tuyển chọn những khí cụ tầm thường để làm việc cho Chúa. Ðó đã là một nét nghịch thường. Lạ lùng hơn nữa : các khí cụ tầm thường kia lại được Ðấng Cao cả dùng để làm nhiều việc kỳ diệu. Sứ mệnh của Samuel không lớn lao sao! Cậu được trao phó sứ điệp trọng đại khiến khi nghe biết Êli phải cúi đầu vâng mệnh. Còn toàn dân thì tin rằng: Lời Chúa bây giờ ở với Samuel. Mọi ơn gọi đích thực trong Cựu Ước đều được mô tả như trên để làm nổi bật tính cách siêu nhiên của những ơn gọi này.
Ơn gọi của các Tông đồ
Thánh Gioan trong bài Tin Mừng hôm nay cũng muốn nói về ơn gọi. Ông kể lại việc Chúa chọn Tông đồ. Ơn gọi còn là hành vi chiếu cố của Chúa, do Chúa khởi xướng. Tiếng Chúa từ trời đến với con người và vì thế người ta có lý khi dùng danh từ "thiên triệu". Tuy nhiên, ngày xưa tiếng Chúa thường nói trong sấm chớp và thị kiến hoặc mộng mị; còn ngày nay Ngôi Lời đã làm người và đã ở giữa chúng ta. Vì thế, tiếng gọi đã đi qua con người.
Gioan là một chứng nhân, một người có đức tin sâu sắc đã giới thiệu các môn đệ theo Chúa. Ông chỉ tay về hướng Chúa Giêsu và nói với môn đệ: "Đây là Chiên của Thiên Chúa" (Ga 1,36), là "Ðấng phải đến". Nghe vậy, hai môn đệ đã đi theo Người. Họ đi theo Chúa Giêsu vì đã nghe và đã tin vào một lời chứng. " Họ đã đến và xem chỗ Người ở, và ở lại với Người ngày hôm ấy, lúc đó độ chừng giờ thứ mười." (Ga 1,39).
Tiếp theo, họ đã ra đi để nối dài ơn gọi của họ. Anrê đã gặp em mình trước hết. Ông nói lên niềm tin cua mình vào Ðức Kitô. Nhưng ông để cho em tiếp xúc với Người. Và chính nhờ việc tiếp xúc này, người em cũng như anh mình trước đây đã được niềm tin vào Chúa Giêsu. Mấu chốt của ơn gọi là việc gặp gỡ, khám phá ra Ðức Kitô và ở lại với Người.
Như vậy, Samuel đã nghe Lời Chúa và không để một lời nào rơi xuống đất; nay Lời Chúa đã hiện thân làm người, cất tiếng gọi các Tông đồ theo Chúa. Ai nghe tiếng gọi cũng phải gắn bó với Người và không được sống tách khỏi Người.
Sứ mạng cuộc đời
Như Gioan trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta phải làm gì để thi hành ơn gọi của mình? Bằng lời rao giảng chăng? Chưa đủ, bằng đời sống đạo, đời sống bác ái chăng? Hơn thế nữa, trong thế giới hôm nay, chúng ta cần đưa mọi người đến với Chúa Giêsu, để họ nhận biết Chúa là Đấng quyền năng, giàu lòng thương xót, nhân từ, hết mực thứ tha và là Đấng Cứu Độ duy nhất của chúng ta. Người đến để mang tình yêu, sự sống và hạnh phúc cho con người. Từ đó nẩy sinh đức tin trong mọi người, biến họ trở thành môn đệ Chúa Giêsu.
Trang Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta noi gương Samuel, hai môn đệ của Gioan, những người đầu tiên đã theo Chúa và ở lại với Chúa, đi vào trong tương quan thân tình với Chúa để Chúa trực tiếp hướng dẫn, sau này làm chứng cho Chúa.
Noi gương Gioan Tẩy Giả, chúng ta sẵn sàng lui vào hậu trường để Chúa Giêsu được lớn lên và can đảm giới thiệu Chúa Giêsu cho người khác để họ tin theo và thi hành ơn gọi truyền giáo của mình. Amen.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
================
Suy niệm 4
“LẠY CHÚA, XIN HÃY PHÁN... VÌ CON ĐANG LẮNG TAI NGHE!”
Ngày kia, có một chị giáo dân rất năng động, đầy nhiệt huyết đến gặp Cha xứ sau giờ lễ sáng. Vừa thấy Cha, chị liền chào và đi ngay vào điều chị ấy muốn hỏi.
Dĩ nhiên, câu chuyện trên chưa kết thúc, và có thể còn dài lê thê, vài trường thiên đoạn tình nữa cơ. Thế nhưng, thưa quý ông bà anh chị em, chúng ta có thể dừng câu chuyện ấy, và hướng nhìn về gương cầu nguyện, đáp lời và lắng nghe của tiên tri Sa-mu-en trong bài đọc I hôm nay. Sa-mu-en cảm nghiệm, nghe lời Chúa gọi ông ít nhất ba lần. Làm sao Sa-mu-en lại nghe được tiếng đáp lời của Chúa, mà chị giáo dân trẻ kia lại không thể nghe dù chỉ một lần Chúa nói chuyện với chị? Thiết nghĩ, đây cũng là câu trả lời của vị linh mục trong câu chuyện trên: chị nói chuyện với Chúa thao thao bất tuyệt, thế thì làm gì mà chị có thời giờ để nghe Chúa nói chuyện, mặc dù Chúa cũng tha thiết ước mong hàn thuyên đôi điều với chị!
Và khi nghe được tiếng Chúa mời gọi trong cung lòng sâu thẳm tâm hồn, Sa-mu-en đã không chút do dự, dâng toàn tâm trí của ông cho Chúa, và hướng cả con người mọn hèn của ông lên cùng Chúa, hầu chú tâm lắng nghe điều Chúa muốn nhắn gửi ông “Lạy Chúa, xin hãy nói, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe” (1Sm 3, 10). Kinh nghiệm từ đời sống cầu nguyện cho chúng ta biết rằng: Thiên Chúa nói chuyện và lắng nghe chúng ta, tương ứng với hành động của chúng ta: lắng nghe và nói chuyện với Người. Một cuộc đàm thoại thân tình, một cuộc hội ngộ, đối thoại của hai con tim!
Thứ đến, tiên tri Sa-mu-en cũng để lại cho ta gương sống tín thác khi cầu nguyện, lắng nghe Lời Chúa “Lạy Chúa, xin hãy phán vì tôi tớ Chúa đang nghe” (1Sm 3, 10). Ông không van nài, xin Chúa hãy nói những điều mà ông muốn nghe, những điều làm thoả trí toại lòng của ông, nhưng ông xin Chúa cứ phán bảo những gì Chúa muốn thổ lộ và thực hiện nơi ông. Trong khi cầu nguyện, mỗi lúc tham dự Thánh lễ, lắng nghe bài giảng của vị chủ tế, chúng ta thường có xu hướng chỉ thích nghe những điều chúng ta muốn, những điều thuận với ý riêng, kế hoạch, đề án của chúng ta; mà chúng ta quên một điều tối quan trọng, đó là: Lời Chúa sống động như con dao hai lưỡi, đánh động tâm can chúng ta dẫu rằng chúng ta không muốn mở đôi tai, mở tâm hồn để đón nhận!!! Chỉ có tâm hồn luôn mở rộng, mới có thể vui tươi đón nhận bất cứ điều gì mà Chúa muốn nhắn bảo, gửi đến cho chúng ta. Và chỉ trong tâm tình tin tưởng và tín thác như vậy, chúng ta mới có thể ‘ở lại với Chúa’ (x. Ga 1, 39) như các môn đệ của Gio-an Tẩy Giả đã làm trong bài Tin Mừng ngày hôm nay. Được Gio-an Tẩy Giả giới thiệu Chúa Giê-su ‘Đây Chiên Thiên Chúa’ (x. Ga 1, 36), các ông ước ao muốn biết, tận mắt chứng kiến chỗ của Chúa Giê-su, và sau khi đến xem thì các ông đã ở lại với Người. Thái độ, hành vi ‘ở lại’ trong Tin Mừng Gio-an có một ý nghĩa rất sâu sắc. Không chỉ đơn thuần là cử chỉ ở cùng, hàn thuyên, tâm sự với ai đó thôi, mà con ước ao kết hiệp mật thiết, trở nên đồng hình đồng dạng với người đó nữa. Trong trường hợp này, các môn đệ ước ao được trở nên một với Chúa Giê-su qua cách ăn ở, cách sống, lối suy nghĩ, cách đối nhân xử thế, v.v...Như thế, nơi các ông luôn chan chứa niềm vui bất tận vì cũng được Người ở cùng, và Chúa Cha đồng hành với các ông như câu khẳng định của Chúa Giê-su ‘ai ở trong Thầy, thì Thầy ở trong người ấy, và Cha Thầy cũng ở trong người ấy’ (x. Ga 14, 23). Điều này cũng xác thực nơi tiên tri Sa-mu-en. Sau khi, ông tín thác, dâng hiến hoàn toàn cho Chúa và lắng nghe làm theo Lời Người, thì ông ‘ở lại’ và ‘lớn lên’ trong Chúa “...Sa-mu-en ngày càng lớn lên. Chúa hằng ở cùng cậu, và cậu không để rơi mất lời nào của Chúa” (1Sm 3, 19).
Trong đời sống đức tin, và cuộc sống thường nhật của chúng ta, Thiên Chúa cũng ước mong ta chuyện trò với Người, và Ngài mong mỏi chúng ta biết lắng nghe Lời của Ngài, một sứ điệp tình yêu mang lại niềm hạnh phúc vô biên, và giải thoát chúng ta khỏi những lo toan, mệt nhọc chán chường của tâm thể thần lực con người; để rồi chúng ta có thể ‘ở lại trong Chúa’ và ‘ở lại với anh chị em’.
Lạy Chúa giàu lòng xót thương, xin đoái đến chúng con là những kẻ yếu đuối, dễ ngã xa, tách lìa khỏi tình yêu bao dung của Người và lòng yêu thương của anh chị em. Xin ban cho chúng con một trái tim luôn biết rộng mở, lắng nghe thấu đáo, chấp nhận hoàn toàn chương trình của Chúa trong cuộc đời của mỗi người chúng con.
Đáp tiếng Chúa gọi mời
Sa-mu-en cất lời:
“Xin Ngài hãy phán dạy,
Con chú tâm nghe Lời”
Khi con còn trong nôi
Nghe tiếng ru à ơi
Đến lúc con thành người
Ghi tạc Lời Hằng Sống. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
================
Suy niệm 5
Chúng tôi đã gặp
1Sm 3, 3b-10.19; 1Cr 6, 13c-15a.17-20; Ga 1, 35-42
Ông Gioan Tẩy Giả đang đứng với hai môn đệ của mình. Vừa thấy Đức Giêsu đi ngang qua, ông giới thiệu luôn: “Đây là Chiên Thiên Chúa” (Ga 1,36). Những môn đệ này đã gắn bó với ông từ lâu, nhưng ông đã không ngần ngại chỉ điểm cho họ, để cuối cùng là phải được gặp chính Đấng Mêsia rồi đi theo mới là đỉnh điểm mục tiêu và hạnh phúc. Vừa nghe ông nói, hai môn đệ ông liền đi theo Đức Giêsu ngay. Quả thật ông Gioan Tẩy Giả luôn luôn quên mình vì Chúa và cho Chúa, để Người được lớn lên, còn tôi phải nhỏ đi.
Đức Giêsu mới quay lại, thấy các ông đi theo mình, Người vờ hỏi: “Các anh tìm gì thế?” (Ga 1, 38). Chẳng cần trả lời câu hỏi ấy, các ông hỏi luôn Thầy ở đâu? (vì họ đang khao khát nóng lòng muốn theo Thầy ngay bây giờ). Thầy bảo đến mà xem, họ đã đến xem chỗ Người ở và ở lại với Người ngay hôm ấy. Đường dây chuyền từ Gioan Tẩy Giả sang các ông thật hiệu nghiệm, một khi có lòng khao khát ước muốn gặp Thầy Giêsu, ắt sẽ say mê đến quên đường về.
Một kinh nghiệm gặp gỡ đời thường của người viết: Một bạn trẻ ngoài công giáo đến gặp tôi, muốn học hỏi kinh nghiệm để viết bài dự thi với chủ đề “bạn trẻ với tôn giáo”. Tôi đem chút hiểu biết của mình để giúp đỡ. Em vừa viết vừa hỏi tôi những thắc mắc về Chúa, về niềm tin tôn giáo. Tôi như bắt được cơ hội, tha hồ làm chứng bằng lời, bằng kinh nghiệm bản thân. Tôi mừng vì được gặp một tâm hồn khao khát tìm kiếm Chúa. Chắc chắn Chúa sẽ cho gặp Người thôi. Tôi thấy mình như được gặp Chúa trong người bạn mới này. Lập tức chúng tôi thành đôi bạn thân, rỉ rả tâm sự, em say mê và ở luôn với tôi từ sáng đến chiều.
Ông Anrê là một trong hai môn đệ vừa đến gặp và ở với Đức Giêsu lại giới thiệu và làm chứng cho môn đệ khác ngay. Trước hết ông gặp em mình là ông Simon và chứng thực: “Chúng tôi đã gặp Đấng Mêsia” (Ga 1, 41). Rồi ông dẫn em mình đến gặp Người, để cùng nếm hưởng hạnh phúc với mình. Ngay lúc ấy, Người nhìn ông và đặt cho ông tên mới là Kêpha, tức là Phêrô.
Lạy Chúa! Đấng Mêsia ngày xưa các môn đệ đã gặp và say mến, cho đến hôm nay chúng con vẫn gặp Chúa hằng ngày qua Bí tích, trong Thánh lễ, trước Thánh Thể, trong Lời của Ngài và nơi tha nhân. Xin cho chúng con hằng luôn khao khát nóng lòng để gặp gỡ Chúa, cho con biết say mê tình Ngài, rồi biết rao truyền, gửi trao tới những người chúng con có cơ hội gặp gỡ, để mọi người khắp nơi xa gần đều chân nhận có Chúa yêu thương. Amen.
Én Nhỏ