Suy niệm 3
VUA CỦA ĐỜI TÔI LÀ AI?
Kính thưa quý cộng đoàn Phụng vụ! Hẳn ai trong chúng ta ít nhiều đã quen với hình ảnh vương đế oai phong trong truyền thuyết, cổ tích Việt Nam! Bên cạnh nhiều vị vua hiền đức, biết hy sinh tư lợi mà lo cho xã tắc, dân an, quốc mạnh; cũng không thiếu những thời vua chúa sa vào lạc thú, chỉ biết lợi ích cá nhân, mà chẳng lo cho dân nước!
Hôm nay, chúng ta mừng kính trọng thể lễ Chúa Ki-tô Vua với một tâm thế hồ hỡi khác mọi khi. Vì ai nấy đều lo giãn cách, giữ mọi biện pháp cơ bản hầu phòng bệnh dịch quái ác cô-vi, nhưng cũng không quên sống đạo, sống bác ái như vị Vua Giê-su đã dạy và làm gương cho chúng ta: hy sinh mạng sống mình cho bạn hữu (x. Ga 15, 13). Hơn nữa, dịp lễ này khiến chúng ta nhìn lại, tự vấn và xác tín rằng: ngoài Vua Giê-su Ki-tô, còn ai hoặc điều gì đang cai trị đời tôi? Tôi biết không ai khác hoặc sự việc gì đó có thể làm vua đời tôi, nhưng vì thói hư tật xấu, vì thói đời bản thân mà tôi đang cho phép họ hay sự thể ấy kiểm soát và điều khiển đời tôi như thể vương đế?
Trước hết, Vua Ki-tô của chúng ta đích thật là chủ chiên lành, Người chăn dắt, nuôi dưỡng đoàn chiên, chứ không vì lợi ích cá nhân hay lợi ích nhóm mà loại bỏ đoàn chiên hoặc lãng quên chúng: "chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta...Ta sẽ chăm sóc và chăn dắt nó trong sự công chính" (x Ed 34, 15-16). Người là vị vua dám bỏ vinh quang trời cao, xuống gian trần, mặc lấy xác phàm con người. Người là vị vua dám ra đi tìm kiếm chiên lạc, bất luận nó bị thế nào. Người là vị vua trao ban sự sống bản thân để mọi người được sống và sống dồi dào (x. Ga 10, 10). Nếu chúng ta là thần dân của vị vua này, ắt hẳn chúng ta cũng noi gương Người, biết mưu cầu lợi ích tha nhân hơn là tư lợi, biết hy sinh cho tha nhân, biết chia san ân sủng, tài năng cho cộng đoàn, thay vì chôn dấu, v.v...
Mặc dù là vua muôn dân, muôn loài, nhưng Đức Giê-su Ki-tô khiêm hạ đến tột cùng (x. Pl 2, 6-11), và "Người đã trao vương quốc lại cho Thiên Chúa Cha, để Thiên Chúa nên mọi sự trong mọi sự" (x 1Cr 15, 24. 28). Đường đường là vị vua cao sang, ai ai cũng phải phục tùng, bái quỳ, và được bảo vệ hết mực. Như chúng ta quen với hình ảnh thông thường: dân nước, quân lính phải bảo vệ vua, kể cả hy sinh mạng sống mình; nhưng ở đây ngược lại, Vua Giê-su hy sinh mạng sống mình, không những bảo vệ mà còn mang lại sự sống đời đời cho thần dân của Người. Vậy tôi đang là thần dân của Người, hay dân của thần nào khác? Thần ấy có thể là tiền tài, danh vọng, cái tôi, địa vị, quyền lợi cá nhân, hoặc một thú vui nào đó đang thống trị, giam hãm đời tôi. Nếu tôi là thần dân của Vua Giê-su, thì chắc chắn không ai khác, chỉ có Người làm chủ toàn bộ con người và cuộc đời tôi.
Sau cùng, Vua Giê-su Ki-tô là vị Vua nhân hậu và công bình như người mục tử tách chiên ra khỏi dê (x. Mt 25, 32). Người tách biệt chiên và dê dựa trên tình bác ái mà chính Người đã sống, đã làm chứng cho chúng ta, cũng như chúng ta được lãnh nhận sức mạnh ân sủng từ Người, ngỏ hầu thực thi giới răn yêu thương ấy. Chứ Người không dựa trên những tiêu chuẩn mà chúng ta hay mặc định như: thành quả, thành đạt để phân xử. Người cũng chẳng dựa trên văn bằng học vấn, trình độ khoa học, hay nghiên cứu để phân xử công bình. Đúng hơn, Người chỉ dựa vào việc chúng ta đã sống bác ái yêu thương cụ thể chưa, hay chỉ sống giới răn ấy trong tư tưởng, trong lý tưởng, trong lời nói, mà chưa thực hành bao giờ, hoặc nếu có thực hiện đi chăng nữa cũng chỉ hời hợt và thứ yếu! Vua Giê-su Ki-tô đòi hỏi thần dân của Người biết nhận ra sự hiện diện của Người nơi anh chị em, đặc biệt những ai bé mọn nhất, vì Người tự đồng hoá mình với họ: "Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy" (Mt 25, 40). Tương tự, nếu chúng ta không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là chúng ta không làm cho chính Vua Giê-su (x. Mt 25, 45).
Giờ đây, với tâm tình đơn sơ, tín thác, chúng ta cùng hiệp nhất dâng lời nguyện xin:
Lạy Vua Giê-su lòng con mến yêu
Xin trao đời con vào đôi tay nhân từ của Chúa
Xin mãi làm Vua khoan dung hướng dẫn đỡ nâng
Đừng để con trở nên "ông vua con" của mình
Đừng để ai đó cai trị, điều khiển trí lòng con
Đừng để sự gì chiếm lấy ngôi vị vương đế đích thật
Đừng để và đừng để con sa vào ý nghĩ làm "vua chúa" ai!
Trên hết, xin Người làm Vua vĩnh hằng đời con. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
=================
Suy niệm 4
VUA VÀ LÀ CHÚA CHÚNG TA
Mt 25, 31-46
Chúa Nhật cuối cùng của năm phụng vụ, Giáo hội long trọng cử hành lễ Chúa Kitô là Vua vũ trụ với niềm vui khôn tả và quả quyết rằng Người là Vua và là Chúa chúng ta.
Vua muôn đời
Chúa Giêsu là Vua ư? Người là Vua những gì ?
Vương quốc của Chúa Giêsu Kitô không đơn giản thuộc về thế gian này. Người là Vua vinh quang, Vua mọi sự. Đơn giản, Người là Vua, hoàn toàn là Vua, Vua của Vương Quốc Yêu Thương và An Bình. Người không làm vua trên đất mà sẽ cai trị nhân loại từ trời với tư cách là Vua và là Chúa trời đất. Người là Vua đến muôn đời như lời Sứ Thần Grabiel trong biến cố truyền tin cho Đức Maria nói: "Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp và triều đại Người sẽ vô tận!" (Lc 1,31-33).
Vua yêu thương
Chúa Giêsu Kitô là Vua như một mục tử, khiêm nhường, tận tụy, từ tâm và đầy yêu thương. Lời Chúa trong sách Êdêkiel chứng thực điều đó: "Chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ, Chúa là Thiên Chúa phán như thế. Ta sẽ tìm con chiên đã mất, sẽ đem con chiên lạc về, sẽ băng bó con chiên bị thương tích, sẽ lo chữa con chiên bị ốm đau" (Ed 34, 15-16).
Người coi dân lưu đày như đàn chiên tản mác. Người sẽ kéo chúng ra khỏi thân nô lệ, nơi chúng bị phân tán trong ngày đen tối. Đưa tất cả về trên Núi Thánh, để chúng được gặm cỏ nơi đồng cỏ xanh rì và nghỉ ngơi bên dòng suối mát. Chính Người chứ không phải ai khác sẽ chăn dắt chúng; tức là lãnh đạo dân, làm vua của dân chứ không ai khác nữa.
Chúa tuyên bố Người là vua. Nhưng là Vua mục tử chăm sóc từng con chiên một, đáp ứng yêu cầu của mỗi con; đồng thời sẽ không để dê cừu lẫn lộn kẻo chúng húc và làm hại nhau, tức là Chúa sẽ phân biệt kẻ dữ người lành, để đàn chiên của Người nghĩa là Dân thánh của Người được bình an hạnh phúc.
Tư cách của công dân Nước Trời
Vua dạy người ta cách sống xứng đáng là công dân Nước Trời nên đưa ra lời khuyên: "Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa Trời vừa làm tôi Tiền Của" (Mt 6,24). Vua dạy thần dân đối xử tốt với nhau: hãy làm cho người khác điều mà mình muốn họ làm cho mình, nguyên tắc này về sau được gọi là Luật Vàng. Và nhấn mạnh rằng để thật sự hạnh phúc, chúng ta phải tìm hiểu và làm theo ý Chúa (x.Mt 7,12).
Vậy, như Người đã làm Vua vì vâng lời, thì chúng ta muốn vào Nước của Người, kết hợp vào Thân thể Người, chúng ta cũng phải vâng lời Thiên Chúa, thi hành mọi giới Luật Người ban như chính Ðức Kitô, vì vâng lời Chúa Cha, mà được đặt lên thống lĩnh mọi tạo vật.
Người phân các dân tộc ra hai bên tả hữu như mục tử phân chiên ra khỏi dê.
Ðể làm công việc này, Người chỉ có một tiêu chuẩn: bên những người lành là những kẻ đã thi hành lòng nhân ái; còn bên kẻ dữ là những kẻ thiếu lòng nhân đạo. Ðiều khó hiểu là Người đã xét xử người ta theo lòng nhân ái và nhân đạo đối với chính Người. Nhưng có ai đã gặp Người ở trần gian mà thi hành lòng nhân ái? Câu Người trả lời còn lạ lùng hơn nữa. Người nói: Khi các ngươi làm hay không làm gì cho một trong các anh em hèn mọn nhất của Người là làm hay không làm cho chính Người.
Từ ngữ "các anh em hèn mọn nhất" theo Kinh Thánh ám chỉ mọi con người thiếu thốn, đau khổ mà chúng ta gặp. Quả thật, hết mọi người đã trở thành anh em của Chúa Giêsu kể từ ngày Người mặc lấy bản tính nhân loại. Hiểu như vậy, chúng ta có lý để khẳng định rằng, Chúa sẽ phán xét chúng ta theo thái độ bác ái của chúng ta đối với tha nhân. Và đó chính là lệnh truyền Người đã để lại cho chúng ta trước khi về trời.
Chúa Giêsu giải thích: "Khi Con Người đến,... Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái" (Mt 25,31-33), bên những kẻ Chúa Cha chúc phúc" (x. Mt 25,34). Tại sao chiên nhận được ân huệ của Vua?
Vua giải thích: "Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta'. Khi chiên, hay “những người công chính”, hỏi là họ đã làm những điều tốt ấy cho ngài bằng cách nào, Vua đáp lại: 'Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta'" (Mt 25,35-36.40.46).
Họ không làm những việc tốt này ở trên trời, vì ở đó không có người bệnh hoặc người đói. Nhưng họ đã làm những điều này cho các anh em của Đức Kitô ở trên mặt đất.
Còn về dê, là những người bị đặt ở bên trái, thì Vua nói: "Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!' (Mt 25,41-43). Phán quyết này thật thích đáng vì những người bị xét là dê đã không đối xử tử tế với anh em của Đức Kitô, là điều lẽ ra họ phải làm.
Các môn đệ học được rằng phán quyết của Vua Giêsu đưa ra trong tương lai sẽ là vĩnh viễn: "Ta bảo thật cho các ngươi biết: những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta'. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu" (Mt 25,45-46).
Lời giải đáp của Chúa Giêsu khiến chúng ta là công dân Nước Trời xem lại cách sống của chúng ta để sao cho co cái kết hậu là được vào số những người được Chúa Cha chúc phúc.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
=================
Suy niệm 5
VƯƠNG QUỐC TÌNH YÊU
Ed 34,11-12.15-17; 1Cr 15,20-26.28; Mt 25,31-46
Hôm nay Chúa mở ra cho các môn đệ chuyện ngày cánh chung. Ngôn sứ Êdêkien đã tiên báo trong bài đọc I: “Phần các ngươi, hỡi chiên của Ta, Đức Chúa là Chúa thượng phán. Này Ta sẽ xét xử giữa chiên với chiên, giữa cừu với dê.” (Ed 34,17). Chuyện thì dài cả trang mà ngày nay chúng con ai cũng thuộc nằm lòng từ đầu đến cuối. Chiên thì ở bên phải, còn dê thì ở bên trái… Chung cuộc những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời, bởi hàng loạt những việc bác ái mà họ đã làm. Số còn lại ra đi để chịu cực hình muôn kiếp vì đã không làm cho anh em những việc đó.
Trong “Vương Quốc Nước Trời” này thật là lạ, Vua gì mà lại đi đồng hóa mình với những người đói khát, trần truồng, đau yếu, ngồi tù? còn đâu phẩm vị oai phong Đức Vua nữa? “Vì xưa Ta đói… Ta khát… là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”. Mọi điều phải làm rút lại chỉ còn là mến Chúa yêu người. Các bé đi học giáo lý vẫn hát: “Chúa đã dạy em yêu Chúa và yêu người… Em luôn giữ Lời Ngài em luôn sống vì mọi người. Em tuân giữ Lời Ngài để chứng tỏ là em yêu Chúa.” Yêu Chúa thì ra sức giữ Lời Chúa. Chúa dạy yêu người. Yêu người chứng tỏ là yêu Chúa, gọn lại chỉ cò một chữ… YÊU.
Ngày nay ngắm trước bức tranh ngày phán xét cuối cùng, chúng con an tâm nghĩ mình được đứng bên phải. Chúng con đã làm rất nhiều việc cho người đói khát trần truồng… đóng góp sau trận bão lũ, tham gia công tác từ thiện trong cộng đoàn… chứ đâu có làm ngơ? Ngày xưa Chúa luôn chạnh lòng thương không thể đi tiếp, mà phải dừng lại ngay bên người què quặt đui mù chết chóc khòm lưng, toàn hạng làm rối cả chợ đời, rủ rê cả người tội lỗi… Con Tim yêu của Đấng Thánh chỉ hạnh phúc khi họ được Ngài chữa cho lành mạnh, hết đau khổ tủi nhục, được hạnh phúc tràn đầy. Ngày nay nếu gặp người hành khất chúng con thương quá mời vào nhà, vài lời cảm thông, chưa kịp gì mời tạm ly nước trắng cho đỡ khát, họ uống vào mát họng mát ruột mát cả con tim! Chúng con cũng “mát lòng” khi tim mình cùng nhịp, cùng nhóm máu với Tim Chúa. Đằng này mới thấy người ta từ ngoài ngõ đã chẹp miệng khó chịu, “bố thí” xong lên lớp cho bài học dạy phải làm ăn chứ khỏe mạnh hơn tôi nhiều. Nghe thấy kẻ nào bị vào tù thì tặc lưỡi: “đáng kiếp”! Nếu vậy thì dù là chiên, khéo chúng con cũng phải đứng bên trái thôi. Có tấm hình thánh Gioan Phao lô II ngay bên cạnh Ali Agca, kẻ ám sát Ngài đang ở nhà tù mới đẹp làm sao?
Lạy Chúa Giêsu Kitô là Vua, Vua Nước Trời, Vua Sự Thật, Vua Tha Thứ, Vua Tình Yêu! Xin Chúa luôn ngự trị tâm hồn chúng con ở mọi nơi và trong mọi lúc, để chúng con luôn được sống hạnh phúc viên mãn trong Vương Quốc của Chúa. Amen.
Én Nhỏ