Suy niệm 1
“Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” ---------------------- Ai ai cũng thích ở nơi mình được yêu
Bài Tin Mừng hôm nay được mở đầu bằng câu “Anh em đừng xao xuyến”. Đang lúc các môn đệ khiếp sợ vì sắp phải chứng kiến cuộc khổ nạn và cái chết của Thầy mình, là Chúa Giêsu, thì Chúa nói với họ: “Anh em đừng sợ, hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”.
Khi ở với các môn đệ, Chúa Giêsu đã chỉ cho họ thấy Chúa Cha và mở ra cho họ con đường về nhà Cha. Khi đi vào con đường này, Chúa ban sức mạnh cho họ để họ theo Ngài. Ai tin vào Ngài, sẽ tìm được con đường trở về nhà Cha: tham dự vào sự sống của Chúa Con và nhận biết sự thật về Thiên Chúa là Cha.
Khi phải đối diện với sợ sệt, đau khổ, sự chết và bất chắc cho tương lai, Chúa Giêsu chỉ cho các môn đệ và cả chúng ta một cách để chiến thắng, đó là: “Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”. Thật vậy, Chúa Giêsu rất có lý: Chỉ mình Thiên Chúa là đá tảng. Tất cả những sự chắc chắn khác đều làm cho người ta thất vọng. Tình yêu Thiên Chúa luôn trung thành và không bao giờ bỏ rơi chúng ta.
Báo Vatican New ngày 30/4 vừa qua có đăng tin: Theo Trung tâm Nghiên cứu Pew, “Virus corona, người Mỹ được củng cố đức tin trong khủng hoảng”…
Đón nhận lời mời gọi của Chúa Giêsu: “Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”, không phải là gắn kết cách trừu tượng vào một sứ điệp, mà là say đắm, tin tưởng vào một người là chính Chúa Kito và bước theo Ngài liên tục trong mọi cử chỉ nhỏ bé trong đời sống hằng ngày của chúng ta. Khi đã tin tưởng say đắm như vậy, chúng ta sẽ làm cho mọi cử chỉ và hành động dù là nhỏ bé đi vào con tim chúng ta. Và lúc đó chúng ta sẽ hiểu những lời mà Chúa nói :“Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với các con rồi: Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Khi Thầy đi dọn chỗ cho các con, Thầy sẽ trở lại và đem các con về với Thầy, để Thầy ở đâu, các con cũng ở đó với Thầy”.
Vậy chỗ ở mà Chúa Cha và Chúa Con và chúng ta cũng sẽ ở đó, là chỗ như thế nào? Chúa Giêsu trả lời rõ cho chúng ta: “Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy”. Chỗ ở mà Chúa Giêsu nói tới, đó là chỗ mà ai ai cũng thích mình được yêu. Trong đời sống thường ngày, chúng ta có rất nhiều kinh nghiệm về vấn đề này:
- Trong một gia đình dù nghèo hay giàu, nếu cha mẹ yêu thương con cái và con cái yêu thương cha mẹ, thì mọi người trong nhà không muốn rời khỏi gia đình này. Và nếu có phải ra đi khỏi gia đình vì lý do nào đó, thì họ vẫn luôn nhớ về gia đình, nơi mà mình được yêu.
- Trong một tập thể hoặc một cộng đoàn, người đứng đầu cộng đoàn hoặc tập thể đó, yêu thương các thành viên, thì cộng đoàn đó rất hạnh phúc.
Vì thế, nếu gia đình nào, cộng đoàn nào mà các thành viên không được yêu, thì không bao giờ cảm nhận tình yêu Thiên Chúa…Chúa Cha ngự trị trọn vẹn trong Chúa Con là Đấng đón nhận Chúa Cha, cũng như Chúa Con ngự trị trọn vẹn trong Chúa Cha. Và trong ngôi nhà đó cũng có chỗ cho nhiều người, cho tất cả chúng ta. Như vậy chúng ta khẳng định rằng chỗ ở của chúng ta là ở trong trái tim Chúa Cha.
Vậy câu nói của Chúa Giêsu: ”Thầy đi để dọn chỗ cho các con”, có ý nghĩa gì?
- Chúa đi chuẩn bị chỗ cho chúng ta là nhắc cho chúng ta biết rằng chúng ta là con Thiên Chúa.
- Vì là con của Chúa Cha, chúng ta cũng có một chỗ trong trái Tim Chúa Cha.
- Không những thế, Chúa Giêsu còn ban cho chúng ta tình yêu của Ngài bằng cách trở nên của ăn nuôi sống nuôi sống chúng ta. Chính vì thế mà chúng ta được ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong chúng ta.
Chúa Giêsu là đường dẫn chúng ta đến nơi ở của sự sống đích thực.
Ngay trong Cựu ước, dân Chúa đã cầu nguyện: “Một điều tôi kiếm tôi xin, là luôn được ở trong đền CHÚA tôi, mọi ngày trong suốt cuộc đời, để chiêm ngưỡng CHÚA tuyệt vời cao sang, ngắm xem thánh điện huy hoàng”. Lời cầu xin được hạnh phúc như thế là lời cầu xin của người có một tình yêu đích thực ở bất cứ nơi đâu và bất cứ lúc nào. Và Chúa Giêsu sẽ nói với người cầu xin như vậy: “Tôi là đường dẫn đến nơi ở của cuộc sống đích thực".
Chúa Giêsu là đường dẫn đến sự sống, hay đúng hơn là chính Ngài là sự sống. Trước hết Ngài là sự sống và sự sống ở trong Ngài. Ngài là sự thật, vì Ngài "là ánh sáng cho con người”. Và ánh sáng, chính là sự thật. Vì vậy, nếu chúng ta tìm kiếm nơi để đến, chúng ta hãy đón nhân Chúa Kitô vì Ngài là sự sống.
Chính Ngài cũng là con đường dẫn chúng ta nhận biết sự thật. Lời Thánh vịnh nói: “Lạy Chúa, xin hướng dẫn con theo chân lý Chúa…”. Con đường này là con đường tình yêu được hoàn thành, con đường rửa chân, con đường cho đi và tha thứ, con đường thập giá, con đường đưa chúng ta trở về nhà Cha. Chỉ con đường này, con đường tình yêu làm cho chúng ta ở với Ngài và như Ngài, là Đấng yêu chúng ta.
Để đi theo con đường này, thánh Phaolo nhắc nhở chúng ta: “Anh em hãy có những tâm tình như Đức Giêsu Kito! Ngài vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ,trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.”
Như vậy, để có được chỗ trong nhà Cha, chúng ta phải điều chỉnh cách suy nghĩ của chúng ta sao cho phù hợp những tâm tình của Chúa Giêsu. Đó là tâm tình yêu thương, lòng trắc ẩn, khiêm nhường và trao ban, từ bỏ quảng đại. và tuân giữ các giới răn của Ngài.
Linh mục Gioan Đặng Văn Nghĩa
=====================
Suy niệm 2
Trong cơn đại họa, hãy vững tin vào Chúa
(Ga 14, 1-12) " Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy " (Ga 14, 1). Lời Chúa hôm nay như một tiếng chuông vang thức tỉnh niềm tin của cả nhân loại và trấn an thế giới đang sống trong hoảng sợ kinh hoàng do sự lây lan với tốc độ chóng mặt của virus Vũ Hán.
Hỏi: ai không hoảng sợ trước sự lây lan của virus corona và sự giết chóc của nó? Trong cơn lo âu, sợ hãi dịch bệnh nguy hiểm này, nhiều người trong chúng ta đặt câu hỏi “có Thiên Chúa không?” Nếu có thì tại sao Ngài lại để cơn dịch bệnh hoành hành tàn sát nhân loại? Nếu có thì tại sao con người tin tưởng, nài van, tha thiết khẩn cầu ngày đêm trong đau đớn và thậm chí có người sợ hãi thất vọng mà Chúa không can thiệp gì? Lòng người xao xuyến, đức tin bị thử thách. Giống như các môn đệ, chúng ta thấy đức tin của mình bị lung lay vì chẳng những cá nhân mình mà cả thế giới đều lo âu, sợ hãi. Sợ đói khổ, sợ chết. Lo cho bản thân, lo gia đình, người thân, ông bà cha mẹ và con cái.
Quả thật, cơn đại dịch xảy ra. Từ Trung quốc tới Mỹ, từ Ý tới Iran, từ Pháp tới Tây Ban Nha, từ Nga tới các nước khác... Hơn 200 quốc gia vất vả, lao đao chống chọi. Nỗi sợ hãi bao trùm thế giới. Người người đều bó buộc phải ở nhà, không ra đường; các công ty, xí nghiệp, hàng quán, hiệu buôn đóng cửa, trừ những gì thiết yếu cho đời sống. Xe cộ, máy bay, tàu lửa hầu như ngừng chạy… Điều đặc biệt nhất là nhiều nhà thờ không có thánh lễ, các chùa chiền không có những buổi tụ họp thuyết pháp, tụng kinh. Cơn đại dịch đã làm đảo lộn hoàn toàn đời sống xã hội, kinh tế và cả đời sống đạo.
Trong mấy tháng qua, cả thế giới đã, đang và vẫn còn kinh hồn bạt vía, trước cảnh vỡ trận của ngành y tế tại một số nơi trên thế giới, bệnh viện không còn chỗ, y bác sĩ phải chọn người mà chữa, kẻ chết ít người chôn…do đại dịch Covid-19. Sự kinh hoàng do lây nhiễm lan nhanh cộng thêm cú sốc bởi sự khởi phát đột ngột của nó. Nguồn gốc từ đâu chưa ai biết. Nguyên nhân lây nhiễm có lúc thấy lúc không, F1, F2, F3 thì biết, nhưng F0 lại chẳng hay, dẫn đến tình trạng hoảng loạn, sợ hãi, giận dữ, buồn bã, bối rối và tuyệt vọng.
Lời Chúa hôm nay như một liều thuốc thần tiên giúp chúng ta bớt sợ hãi, an tâm, tin tưởng, phó thác và cậy trông vào Chúa. Lời ấy đã từng vang vọng bên tai các tông đồ khi tình thầy trò chuẩn bị đôi ngả đôi nơi. Từ giã Thầy yêu quí, tâm trạng các môn đệ không khỏi " xuyến xao", vì họ hiểu rằng con đường Thầy đi qua sẽ là cái chết ; họ lo cho sự sống của chính mình, Thầy chết thì trò chắc gì sống. Thấu hiểu lòng trò, Thầy trấn an: " Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy " (Ga 14, 1). Khi nói thế, Chúa Giêsu không chỉ quả quyết rằng cái chết không thể cầm giữ được Người nữa, Người còn cho các môn đệ biết Người sẽ làm một cuộc xuất hành với các ông để mở lối đi cho dân mới của Thiên Chúa.
Trước sự tấn công của virus Vũ Hán hung bạo, gây ra bao lo âu và sợ hãi. Tâm trạng con người hôm nay giống y như các môn đệ xưa, lo âu sợ chết, lo cho sự sống của chính mình. Chúng ta lo nghĩ không biết rồi sẽ ra sao! Chúa Giêsu mời gọi chúng ta : " Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy " (Ga 14, 1). Chúa là Thiên Chúa của Israel, Đấng đã cứu dân Ngài vượt qua Biển Đỏ, nay hãy tin vào Người, Người cũng sẽ cứu chúng ta vượt qua dòng nước của sự chết. Chúa : " là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống " (Ga 14, 6). Ai bước đi trên đường Giêsu, thì sẽ được về cùng Chúa Cha, vì Người chính là đường đi. Không có con đường nào khác để về cùng Chúa Cha, để đạt tới mục cùng đích của kiếp người, ngoài con đường Giêsu, như Chúa Giêsu tuyên bố : " Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy " (Ga 14, 6).
Chúa Giêsu là Sự Thật, là Chân Lý; Nhờ Chúa Giêsu chúng ta biết rõ Thiên Chúa đích thực là ai và con người là ai, sinh ra ở trần gian để làm gì và chết rồi sẽ đi đâu. Người mặc khải cho chúng ta biết Thiên Chúa là Tình Yêu, ai yêu thương thì sẽ giống như Thiên Chúa.
Chúa Giêsu là Sự Sống; Người đến thế gian trao ban sự sống cho con người, để con người được sống và sống dồi dào (x. Ga 10,10). Người là Đấng cứu tinh, Người đến giải thoát chúng ta khỏi mọi lỗi âu lo, khỏi sự dữ, khỏi tội lỗi, nhất là khỏi chết đời đời.
"Thầy đi để dọn chỗ cho các con " (Ga 14, 2). Người đi chuẩn bị cho mỗi người một chỗ, đích thân Người sẽ trở lại đón chúng ta đi. Chúa Giêsu đến thế gian ấp ủ trong lòng sự khắc khoải là một ngày nào đó đón được chúng ta về nhà " Cha của Người và cũng là Cha chúng ta, Thiên Chúa của Người cũng là Thiên Chúa của chúng ta " (Ga 20 , 17) để chia sẻ sự sống thần linh với Thiên Chúa và sẽ sống với Chúa Giêsu Ktiô trong cung lòng Chúa Cha.
Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin cho chúng con. Xin cứu chữa và giải thoát chúng con khỏi xuyến xao, lo âu, sợ hãi và cái chết trong cơn đại dịch này.
Lạy Mẹ Maria, giữa bao nghịch cảnh của cuộc đời, xin giúp chúng con vững tin vào Chúa như Mẹ. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
=================
Suy niệm 3
Anh Em Đừng Xao Xuyến Cv 6,1-7; 1Pr 2,4-9; Ga 14,1-12
Khi Thầy Giêsu sắp từ giã các môn đệ mà trở về với Chúa Cha, lòng các ông u buồn xao xuyến. Chuyến đò nên nghĩa, làm sao các ông không khỏi buồn phiền hụt hẫng, vì sau ba năm theo Thầy chan chứa bao nghĩa tình, Thầy trò bên nhau, với bao là vui buồn sướng khổ, hạnh phúc chứa chan. Làm sao không lo âu khi chốn tựa nương ấy giờ đây sắp hết chẳng còn? Thời gian bên nhau càng dài với nhiều kỷ niệm, nhiều biến cố, người ta càng luyến tiếc không muốn rời xa…
Thầy dùng những lời tâm huyết mà an ủi dỗ dành: “Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở ; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó.” (Ga 14,1-4). Nghe những lời trấn an dịu dàng, đầy hy vọng và hứa hẹn một tương lai tươi sáng của Thầy cho các ông, chắc họ an lòng vui vẻ vì được Thầy mình vỗ về thương yêu. Nhưng dưới cái nhìn của “người trần mắt thịt”, chúng con thấy cả đời Thầy mãi… “ất ơ bập bênh”! “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu” (Mt 8,20). Thầy nghèo khổ từ lúc mới sinh ra trong hang lừa hôi hám chật hẹp… cho tới lúc chết trần trụi trên cây gỗ, phải nằm nhờ mộ của người khác. Mọi điều Kinh Thánh đã chép về Đấng Thiên Sai phải được ứng nghiệm nơi Thầy. Sau khi Thầy Phục Sinh, các môn đệ mới “à ra” mọi sự.
“Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.” (Ga 14,6). Chương trình Cứu Độ của Thiên Chúa được thực hiện trong Thầy. Thầy là đường đưa chúng con đến với Chúa Cha. Con đường chúng con phải qua là con đường chật hẹp khó đi của Tin Mừng, là đường dẫn tới sự sống. Nhưng chúng con lại cứ thích đi trên con đường rộng rãi thênh thang, êm ru của xác thịt trần tục, theo ý riêng của chính mình, đường dẫn tới diệt vong, dẫn tới “cái chết êm dịu”.
Đức Giêsu chứng minh cho các ông, rằng Ngài chính là Lời của Chúa Cha: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Philípphê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: “Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha”? (Ga 14,8). Rõ xấu hổ cho ông vì bị “kiểm tra kiến thức thực hành”, nhưng lúc đó chắc cả đoàn đều chưa “biết”. “Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy”. (Ga 14,7a). Nhưng dù ở với Thầy bấy lâu, các ông vẫn chưa “biết”, không hiểu nổi Thầy mình, vì đầu óc còn mơ mộng danh vọng, chức quyền, địa vị, chỉ mong cùng “hiển trị” với Thầy sau này… đủ thứ lấp kín tâm trí. Trong bài “Viếng Thánh Thể”, thánh Alphongsô từng thốt lên: “Không dân tộc nào, dù hùng cường đến đâu, mà lại được Chúa họ thờ ở cùng họ, như Chúa Giêsu của chúng ta “ở cùng” chúng ta.”
Ngày nay nếu chúng con mở lòng đón nhận và biết Chúa là con đường, để được đi vào bên trong, “ở với” và sống trong Chúa, chúng con sẽ nhận ra khuôn mặt của Cha, Thiên Chúa Tình Yêu trong anh em. Có Chúa ở trong, cuộc đời tầm thường của chúng con sẽ trở nên ý nghĩa, đáng sống và hạnh phúc ngọt ngào, đời thường hiện tại mà trở nên như Thiên Đàng thánh thiêng.
Én Nhỏ