Một Giáo Hội sống động và hiệp thông
CVTĐ 2,1-11
Trước hết hôm nay chúng ta hãy chúc mừng sinh nhật của GIÁO HỘI:
- Chúc mừng Giáo Hội, người mẹ già đã sống hai ngàn năm rồi và sẽ tiếp tục sống cho đến tận thế.
- Chúc mừng Giáo Hội của Chúa Kitô được sinh ra từ hơi thở của Chúa Thánh Thần vào buổi sáng ngày lễ Ngũ Tuần.
- Chúc mừng Giáo Hội trải qua bao thế kỷ mà vẫn giữ được nguyên tuyền kỷ vật của Con Thiên Chúa.
- Chúc mừng Giáo Hội đã chuyển giao cho chúng ta giáo huấn của Chúa Giêsu một cách trung thành nhất.
- Chúc mừng Giáo Hội, người mẹ đã nuôi chúng ta bằng Lời và Mình Máu Chúa Kitô.
- Chúc mừng Giáo Hội, một người mẹ già đã sống 2 thiên niên kỷ, tất nhiên cũng có những nếp nhăn nheo trên trán và vài bụi bậm trên áo. Vì thế Giáo Hội vẫn luôn có phải canh tân và luôn đón chờ hơi thở của Chúa Thánh Thần.
- Chúc mừng Giáo Hội của Chúa Kitô ngày nay thường bị người đời công kích, nhưng nhờ sức mạnh của Chúa thánh Thần trợ giúp để vượt qua.
Trải qua bao thế kỷ, chúng ta luôn cần một Giáo Hội sống động và hiệp thông.
Vào buổi sáng ngày lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống đầu tiên của kitô giáo, 11 tông đồ có mặt ở đó. Họ ngạc nhiên và vẫn còn sợ sệt. Họ như con chiên không người chăn và đóng cửa cài then trong phòng tiệc ly chờ đợi Thánh Thần mà Chúa Giêsu đã hứa ban cho họ. Hạnh phúc cho họ là có Đức Maria cũng hiện diện ở đó, là một nguồn động viên lớn.
Bỗng chốc, một cơn gió lốc lùa vào nhà. Cửa sổ và cửa ra vào kêu răng rắc. Mái nhà như muốn bốc! Nhiều lưỡi lửa rớt xuống trên đầu và đánh động sâu sa vào cả con tim họ. Đột nhiên, từ sợ sệt trở nên liều lĩnh, từ nhút nhát trở nên bạo dạn, từ rụt rè trở nên nhiệt thành. Những con người này liền mở tung cửa và đổ ra các quảng trường đông người. Họ nói! Họ còn dám phát ra những lời có thể nguy hại đến tính mạng. Tông đồ Phêro công bố bài diễn văn đầu tiên của ngôi vi giáo hoàng. Ngài nói thẳng thắn. Chính ngài là người cách đây khoảng 50 ngày đã chối Chúa, thế mà hôm nay cao giọng công bố Chúa Kitô đã sống lại: “Theo kế hoạch đã định và biết trước, Đức Giêsu ấy đã bị nộp, và anh em đã dùng bàn tay kẻ dữ đóng đinh Người vào thập giá mà giết đi. Nhưng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại…Tất cả chúng tôi xin làm chứng về điều này”.
Ngày lễ Hiện Xuống là một sự đảo lộn lớn: Thiên Chúa đã cho Đức Giêsu Kitô sống lại và ban Thánh Thần cho thế giới. Hơn nữa Thánh Thần làm chúng ta chưng hửng không thể ngờ được .. Thánh Thần có thể là một trận cuồng phong dữ dội hoặc một cơn gió nhẹ nhưng quyền năng. Thánh Thần là lửa làm cho Giáo Hội năng động trong ngày lễ Hiện Xuống, nhưng cũng là hạt sương dịu mát trong các tâm hồn.
Đức giáo hoàng Phaolô VI nói: “Chúng ta đang sống một thời kỳ đặc biệt của Chúa Thánh Thần trong Giáo Hội”. Trải qua bao thế kỷ, Giáo Hội gặp nhiều chống đối, nhiều người kitô hữu nhát đảm co cụm lại. Họ mơ về một Giáo Hội pháo đài xiết chặt hàng ngũ chung quanh Đức Giáo Hoàng và khôn ngoan cuộn mình lại để bảo vệ truyền thống. Tuy nhiên, Chúa Thánh Thần không phải là cơn gió thổi kiệt quệ. Ngài vẫn tiếp tục thổi và đốt nóng tâm hồn các tín hữu. Vì thế,
- Chúng ta đừng sợ sệt nữa! Chúa Thánh Thần đầy hóm hỉnh. Ngài có cách làm chúng ta ngạc nhiên vì Ngài làm cho thế giới nên mới. Ngài có phương pháp mới trong việc loan báo Tin Mừng.
- Chúng ta đừng có thái độ tự vệ nũa! Chúng ta hãy tin tưởng vào tương lai, vì ơn Chúa Thánh Thần luôn đi trước chúng ta! Cơn gió Thánh Thần không bao giờ thiếu để đưa con thuyền Giáo Hội băng băng luớt sóng. Nếu có thiếu, chỉ là thiếu những người căng buồm để đón nhận sức mạnh của cơn gió Thánh Thần mà thôi.
Chính ngày lễ Chúa Thánh Thần đầu tiên, những con người thuyền chài dốt nát ấy đã biết nói cho dân chúng, họ tìm được thứ ngôn ngữ đụng vào con tim. Mặc dù dân chúng là nhiều hạng người nói nhiều thứ tiếng khác nhau, nhưng họ vẫn cứ hiểu được bài giảng của các tông đồ dốt nát ấy. Chính Chúa Thánh Thần hoạt động trong những con người dốt nát đó.
Trong Thiên Chúa Ba Ngôi, Thánh Thần là sự hiệp thông say đắm của Chúa Cha và Chúa Con. Ngày lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, các tông đồ đầy Thánh Thần, họ cũng đầy cả ánh sáng bên trong. Cuối cùng, họ cũng không cần phải nói. Tình yêu hiện lên trong con mắt họ. Khi yêu nhau, người ta sẽ hiểu nhau ngay lập tức, không cần phải nói nhiều lời. Và vì thế các tông đồ là những người phúc âm hoá sống động. Họ vui mừng say xưa trong Thánh Thần, vì Thánh Thần là niềm vui của Thiên Chúa Ba Ngôi.
Chớ gì người tín hữu chúng ta hãy mở ra cho Chúa Thánh Thần hoạt động! Và chúng ta cũng đừng rầu rĩ nữa! Chúng ta sẽ không bao giờ làm cho Chúa Thánh Thần buồn được! Ngay từ khi tạo thành vũ tru, Thánh Thần đã làm cho trái đất sinh động, thì ngày nay Ngài vẫn luôn làm việc như vậy.
- Hãy tin tưởng vào thế giới hôm nay, tin tưởng vào các bạn trẻ ngày mai.
- Hãy tin tưởng vào tất cả những ai đang tìm kiếm phương pháp hữu hiệu để giải quyết những vấn đề tồn đọng.
- Hãy tin tưởng vào những ai tin rằng tình yêu sẽ có tiếng nói cuối cùng, vì Chúa Thánh Thần chính là tình yêu của Chúa Cha và Chúa Con. Chúa Thánh Thần hiện diện nhiệm mầu nhưng rất hiệu quả!...
Linh mục Gioan Đặng Văn Nghĩa
===================
Suy niệm 2
Ga 20, 19 – 23
Trình thuật của Tin Mừng theo thánh Gioan chúng ta vừa nghe quá vắn tắt không đủ để chúng ta cảm nghiệm được tâm và ý của Chúa qua biến cố Chúa Thánh Thần hiện xuống. Đọc thêm Công vụ Tông Đồ, chúng ta thấy diễn biến sự cố như sau.
Khi Chúa Thăng Thiên, Ngài để lại lời trăng trối là không đi đâu hết. Cứ ở lại Giê ru sa lem mà cầu nguyện xin Chúa Cha ban Đấng An Ủi, rồi sau đó đi khắp trần gian để loan báo Tin Mừng. Vâng lời Chúa căn dặn, Đức Mẹ, các bà phụ nữ và các Tông đồ tập trung hết ở nhà bà Maria mẹ của Mác cô để cầu nguyện.
Trong thời gian này, thánh Phê rô đề nghị rút thăm để chọn người thay thế Giu đa kẻ phản bội. Mát thi a trúng thăm. Thế là đoàn Tông đồ lại đủ con số 12.
Đức Mẹ và tập thể tiếp tục cầu nguyện, cho tới ngày lễ Năm mươi thì có sự cố lớn. Lễ Năm mươi đến sau lễ Vượt qua 50 ngày và được chọn làm ngày tạ ơn Chúa vì tới ngày thu hoạch lúa mì.
Hôm ấy Đức Mẹ và tập thể đang cầu nguyện thì bỗng thấy đất rung chuyển. Một khối lửa to bừng bừng cháy trên trần nhà. Khối lửa ấy bỗng chia nhỏ ra thành từng tia nhỏ giống như ngọn đèn. Nhưng tia lửa ấy bay đến đậu trên đầu mỗi người. Bỗng dưng mọi người hiện diện cảm thấy tâm và trí thay đổi 180 độ.
Trước hết họ đang sợ người Do Thái bắt, nên đóng cửa kín mít và im thin thít, thì bây giờ họ mở bung cửa để đi lên đền thờ giảng. Khách thập phương từ nước ngoài trở về, ai nấy đều nghe các Tông Đồ nói thứ tiếng của mình. Cụ thể là ông Phê rô. Ông chỉ nói tiếng Aram thế mà hàng chục người thuộc các ngôn ngữ khác đều nghe và hiểu hết. Hơn thế nữa, ông Phê rô vừa nhát vừa dốt, thế mà ông trình bày về lịch sử cứu độ khởi đầu từ Mô sê và các Ngôn sứ, rồi kết thúc ở sự kiện Đức Giê su chết và sống lại. Các bậc minh triết phải lắc đầu chịu thua Phê rô và xin chịu phép rửa. Hàng ngàn người cúi đầu xin tin Đức Giê su là Đấng Cứu Thế.
Ý nghĩa của lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống là: mọi người phải trình bày cho thế giới loài người biết Đức Giê su là Đấng Cứu Thế. Để đạt được mục tiêu ấy, mọi người phải cầu nguyện xin Chúa ban ơn Thánh Thần cho mình. Phải tự thú mình chỉ là con số không, kết quả truyền giáo là Chúa Thánh Thần. Ơn của Thánh Thần ban cho người truyền giáo là khôn ngoan trong cách rao giảng và can đảm chấp nhận thử thách do việc rao giảng mà ra. Thử thách có thể là tù đày, là chết chóc. Nhưng khổ tới cỡ nào, thì người truyền giáo cứ vui như tết.
Linh mục Piô Ngô Phúc Hậu
==================
Suy niệm 3
Chúa Thánh Thần, Nguyên lý sáng tạo và hiệp nhất
(Ga 7,37-39)
Thánh lễ vọng chiều nay đưa chúng về với Chúa Giêsu và chiêm ngắm Người vào ngày cuối cùng và trọng đại của dịp lễ, nghe Chúa giảng: "Ai khát hãy đến cùng Ta và uống; ai tin nơi Ta, thì như lời Thánh Kinh dạy: từ lòng họ nước hằng sống sẽ chảy ra như dòng sông" (Ga 7, 37-38). Người muốn nói điều ấy về Chúa Thánh Thần.
Chúa Thánh Thần là nguyên lý sự hiệp nhất
Nếu như tại Babel, sự ngạo mạn kiêu căng của con người nổi lên chống lại Thiên Chúa tự sức riêng của mình muốn "xây một thành với một cây tháp mà ngọn nó chạm tới trời" (x. St 11,4). Hậu quả của hành động đó là Thiên Chúa làm cho họ phân tán, bất đồng ngôn ngữ với nhau, khiến họ không thể hiểu nhau làm gì nữa. Thì Lễ Hiện Xuống, điều ngược lại đã xảy ra: nhờ ân sủng của Chúa Thánh Thần, các Tông Đồ nói được ngôn ngữ mà tất cả mọi người thuộc các nền văn hóa nghe đều hiểu như tiếng thổ âm của mình (x. Cv 2,6). Mọi chia rẽ bất đồng được vượt thắng, không còn kiêu căng chống lại Thiên Chúa nữa, cũng không còn có sự khép kín đối với nhau, họ mở rộng lòng mình ra cho Thiên Chúa và tha nhân, giao thiệp với nhau bằng một ngôn ngữ mới, ngôn ngữ của tình yêu thương mà Thiên Chúa đã đổ vào lòng họ nhờ Chúa Thánh Thần (x. Rm 5,5). Chúa Thánh Thần thúc đẩy họ làm điều thiện, an ủi họ trong cảnh sầu khổ, hoán cải nội tâm và trao ban sức mạnh và khả năng mới, dẫn đưa họ tới chân lý vẹn toàn, yêu thương và hiệp nhất.
Chúa Thánh Thần là Đấng sáng tạo
Câu đầu tiên trong Thánh Thi Kinh Chiều của ngày lễ Ngũ Tuần có viết : "Xin hãy đến, Lạy Chúa Thánh Thần, Ðấng sáng tạo..." làm cho chúng ta nhớ lại công cuộc tạo dựng vũ trụ thủa ban đầu, Thánh Thần Chúa bay lượn trên mặt nước trong cảnh hỗn mang (x. St 1,2).
Phải khẳng định rằng, thế giới chúng ta đang sống là cộng cuộc của Chúa Thánh Thần, Ðấng sáng tạo. Nên Lễ Ngũ Tuần không chỉ là nguồn gốc của Giáo hội, là lễ của Giáo hội. Nhưng Lễ Ngũ Tuần còn là lễ của tạo vật. Thế giới không tự mình hiện hữu; nhưng đến từ Thánh Thần sáng tạo của Thiên Chúa, đến từ Lời có sức sáng tạo của Thiên Chúa. Và vì vậy, thế giới phản chiếu sự khôn ngoan của Thiên Chúa : "Trời xanh tường thuật vinh quang Thiên Chúa, thanh không kể ra sự việc tay Ngài làm" (Tv 19,2). Đức nguyên Giáo hoàng Benedicto nói : "Sự khôn ngoan này hé mở cho chúng ta thấy được điều gì đó về Thánh Thần sáng tạo của Thiên Chúa. Chúng ta phải nhìn tạo vật như là hồng ân được trao ban cho chúng ta, không phải để bị hủy diệt, nhưng để trở thành ngôi vườn của Thiên Chúa" (Trích bài giáo lý về Chúa Thánh Thần).
Ðứng trước những hình thức khác nhau của việc lạm dụng trái đất, "mọi tạo vật đang rên siết trong cơn đau đớn như lúc sinh nở. Nhưng không phải chỉ tạo vật mà thôi đâu, mà cả chúng ta nữa, tức là những kẻ đã được hưởng của đầu mùa của Thánh Thần, chúng ta cũng rên rỉ trong mình chúng ta khi mong Thánh Thần nhận làm nghĩa tử, và cứu chuộc thân xác chúng ta". (Rm 8,22-24)
Chúng ta tự hỏi: Chúa Thánh Thần là ai hay là gì? Làm sao chúng ta có thể nhận ra Ngài? Bằng cách nào, chúng ta đến với Ngài và Ngài đến với chúng ta? Ngài tác động điều chi? Câu trả lời cho câu hỏi Chúa Thánh Thần là gì, Ngài làm điều chi và làm sao chúng ta có thể nhận biết Ngài. Chúa Thánh Thần là Ðấng Sáng Tạo, đến trợ giúp chúng ta. Ngài đã buớc vào trong lịch sử, và như thế, Ngài nói với chúng ta trong cách thức mới. Ngài đến gặp chúng ta qua tạo vật. Ngài là Tình Yêu, là sự hiệp nhất. Ngài mang đến cho chúng ta sự sống và sự tự do. Tất cả mọi tạo vật đều khao khát Chúa Thánh Thần.
Chúng ta cùng cầu xin Chúa Thánh Thần
Ngày lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống là một cuộc thần hiện trong đó gió và lửa nhắc nhở chúng ta về tính siêu việt của Thiên Chúa. Ngài là suối bẩy nguồn đa dạng về các ơn : ơn khôn ngoan, ơn hiểu biết và ơn thông minh, ơn lo liệu, ơn sức mạnh, ơn đạo đức và ơn kính sợ Chúa và tài năng như: tông đồ, làm tiên tri, nói tiếng mới lạ… làm cho mỗi người chúng ta trở nên phong phú và đa dạng.
Sự duy nhất là dấu chỉ rõ ràng về sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong cộng đoàn tín hữu. Trong lời nguyện mở đầu của Thánh lễ vọng chiều nay, chúng ta cầu xin Chúa tuôn đổ Thánh Thần để "các dân tộc chia tuy ngôn ngữ bất đồng, được hiệp nhất cùng nhau mà tuyên xưng danh Chúa." (Lời nguyện nhập lễ)
Chúng ta cùng cầu xin Chúa Thánh Thần, nguyên lý của sáng tạo và hiệp nhất đến soi sáng tâm trí của những người nam nữ dấn thân trong các nghiên cứu khoa học, giúp họ tìm ra những giải pháp hiệu quả để khống chế được virus này.
Chúng ta cùng cầu xin Chúa Thánh Thần nâng đỡ những nhà lãnh đạo các quốc gia, ngõ hầu với sự khôn ngoan, quan tâm và quảng đại, họ có thể giúp đỡ những người đang thiếu những điều cần thiết căn bản cho cuộc sống, và đề ra được các giải pháp xã hội và kinh tế với tầm nhìn xa và với tình liên đới.
Chúng ta cùng cầu xin Chúa Thánh Thần lay động lương tâm những nhà hảo tâm thay vì chi trả cho việc phát triển và thu tích các vũ khí, được dùng để thúc đẩy các nghiên cứu hiệu quả, nhằm ngăn chặn những thảm họa tương tự trong tương lai.
Đặc biệt, chúng ta cùng cầu xin Chúa Thánh Thần, nguyên lý của sáng tạo và hiệp nhất, Đấng an ủi con người trong cảnh lầm than, liên kết mọi người trên thế giới thành một đại gia đình duy nhất, giúp họ ý thức được mối liên hệ hiệp nhất tất cả mọi người, để trong tình huynh đệ và liên đới, giúp giảm bớt cảnh nghèo đói và lầm than của đồng loại. Kiên vững trong đức tin, bền chí trong phục vụ và liên lỉ trong cầu nguyện. Nhất là xin Đấng An Ủi tuyệt vời đến với những người đau khổ, giải thoát thế giới sớm thoát khỏi đại dịch khủng khiếp này. Amen.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
==================
Suy niệm 4
Ngọn Lửa Thánh Linh soi chiếu
Vào năm 1976, trong xóm tôi có một em gái nghèo chừng mười lăm tuổi đi giúp việc nhà cho một gia đình giàu có. Gia đình nầy mới nhận được một bức tranh quý do người thân trao tặng, nên cho hạ bức tranh cũ có mấy chữ lớn mạ vàng xuống, để nhường chỗ cho bức tranh quý báu nầy. Chủ nhà tưởng rằng bức tranh cũ chỉ có mấy chữ lớn mạ vàng rẻ tiền, chẳng có giá trị là bao, nên trao cho cô gái giúp việc đem về nhà tuỳ nghi sử dụng.
Cô gái đem bức tranh về cho mấy em nhỏ làm đồ chơi. Chơi chán, bọn trẻ phá nát bức tranh, xả rác đầy nhà, khiến người mẹ phải ra công quét dọn và đem đi đốt.
Khi đốt rác vào lúc trời tối, bọn trẻ phát hiện những dòng chữ vàng trên bức tranh không bị thiêu rụi mà lại sáng ngời lên trong lửa. Hoá ra những dòng chữ này lại bằng vàng thật dát mỏng chứ không phải là giấy mạ vàng!
Thế là người nhà hăm hở xăm xoi đào bới, sàng sảy đống tro tàn để tìm kiếm và cuối cùng thu lại được cả lượng vàng! Cả nhà vui mừng khôn xiết, vì vào thời đó, kiếm được chừng ấy vàng chẳng khác gì trúng số độc đắc.
May thay, nhờ ngọn lửa cháy lên, người ta mới phát hiện ra những dòng chữ bằng vàng quý báu!
Hôm nay, mỗi người chúng ta cũng được Chúa Giê-su trao tận tay một cuốn Tin mừng, là cuốn sách đáng giá ngàn vàng. Đó là một kho báu không hề vơi cạn, chứa đựng những điều khôn ngoan của Thiên Chúa được Chúa Giê-su mang từ trời xuống ban tặng cho thế gian. Đây là một cuốn sách chứa đựng những bí quyết đem lại bình an hạnh phúc cho muôn người, một kiệt tác được kết tinh bằng tình yêu, bằng trí tuệ, bằng tim óc của Chúa Giê-su và được hình thành trong suốt 33 năm dương thế của Ngài.
Nhưng tiếc thay, nhiều người đón nhận cuốn Tin mừng nầy cách hờ hững, xem đó là một tác phẩm khô khan, vô bổ, chứa đựng những dòng chữ vô hồn.
Sở dĩ kho tàng Tin mừng của Chúa Giê-su không được xem là quan trọng và quý giá vì những dòng chữ của cuốn sách nầy chưa được ngọn lửa của Chúa Thánh Linh soi chiếu.
Thượng Phụ Athénagoras nhận định rằng: "Nếu Hội Thánh vắng bóng Thánh Linh, thì Thiên Chúa trở nên nghìn trùng xa cách, Đức Giê-su trở thành một huyền thoại và Phúc âm của Ngài chỉ là một mớ chữ không hồn."
Quả vậy, vì không có lửa của Chúa Thánh Thần soi sáng nên lời dạy của Chúa Giê-su như: “Những gì các ngươi làm cho các anh em bé mọn của Ta đây là làm cho chính Ta” (Mt 25,40) trở thành những dòng chữ chết, không thể lay động lòng người. Tuy nhiên, đối với mẹ thánh Tê-rê-xa Calcutta, nhờ ánh sáng Thánh Linh tác động, lời đó trở thành châm ngôn vàng ngọc thúc đẩy mẹ hiến cả đời mình yêu mến và phung sự Chúa Giê-su nơi những con người bất hạnh và đau thương.
Cũng vì không có lửa của Thánh Linh soi chiếu nên những lời nhắc nhở như: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn thì chẳng được ích gì” (Mt 16, 26) được xem như những lời vô nghĩa. Tuy vậy, đối với thánh Phan-xi-cô Xa-vi-e, nhờ ngọn lửa của Thánh Linh soi sáng, lời đó trở thành sức mạnh vạn năng giúp ngài từ bỏ công danh địa vị để dấn thân vào những miền đất lạ xa xôi, đem ơn cứu độ đến cho nhiều dân tộc Á châu.
Không có Chúa Thánh Thần soi sáng, không ai có thể nhận biết và yêu mến Chúa Giê-su.
Không có ánh sáng của Chúa Thánh Thần chiếu soi, những trang Tin mừng chỉ là những dòng chữ chết.
Không có Chúa Thánh Thần dạy dỗ, Thiên Chúa trở thành Đấng nghìn trùng xa cách.
Lạy Chúa Giê-su,
Xin ban Thánh Thần Chúa cho chúng con, để nhờ ánh sáng Thánh Linh soi dẫn, chúng con nhận biết, yêu mến Chúa và tìm được nơi kho tàng Tin mừng những lời thần thiêng đem lại cho chúng con sức sống mới.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
=====================
Suy niệm 5
Thần lực của Thiên Chúa
Đức Hồng Y Carlo Martini nói: “Kinh nghiệm của Lễ Hiện Xuống (Cv 2,3-13), chính là Tin Mừng truyền thông”. Truyền thông là làm cho con người có khả năng để nghe để hiểu, có khả năng để loan báo và có khả năng để chuyển thông một sứ điệp. Trong ngày Lễ Hiện Xuống, Chúa Thánh Thần đã khai thông mọi tương giao, phá vỡ bức tường đã bị đóng kín từ sự kiện tháp Babel. Tin Mừng được các Tông đồ truyền thông, mang tin vui đến cho mọi người.
Năm Thánh 2000, Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận giảng tuần tĩnh tâm cho Giáo Triều Rôma, trong bài giảng “Hãy nhận lấy Chúa Thánh Thần”, ngài kể về tác động của Chúa Thánh Thần như một ân ban chuyển thông ánh sáng và niềm tin cho anh chị em người Hmong.
“Chúa Thánh Thần sống và hoạt động trong trái tim những kẻ nghèo nàn và khiêm hạ, trong tâm hồn đạo đức bình dân, trong tình liên đới, trong đau khổ. Ngài ở đó như trạng sư và thông dịch các ứớc muốn và lời cầu xin của chúng ta.
Tôi còn nhớ câu chuyện này.
Một ngày nọ, một cha sở miền Bắc Việt Nam thấy có một nhóm người dân tộc thiểu số Hmong muốn đến gặp ngài. Cha hỏi họ:
-Anh chị em từ đâu đến?
-Chúng con từ Lai Châu, (nơi quân đội Pháp đã thua trận Điện Biên Phủ năm 1954). Chúng con đã vượt núi rừng đi bộ suốt 6 ngày nay.
-Lạy Chúa tôi! Để làm gì vậy?
-Chúng con muốn được rửa tội ngay bây giờ.
- Không thể được! Không có một linh mục hay giáo lý viên nào cả trong vùng của anh chị em, anh chị em không biết gì về đạo hay kinh nguyện, thì làm sao chịu phép Rửa tội được.
- Chúng con đã học tất cả từ một đài phát thanh phát đi từ Phi luật tân.
-Mà đài phát thanh nào? Đâu có đài phát thanh Công giáo nào có chương trình bằng thổ ngữ của anh chị em đâu!”
-Đó là đài phát thanh “Chân Lý”.
-Một đài phát thanh GH công Giáo, và bây giờ anh chị em lặn lội đến đây để xin trở thành Công giáo. Thật là điều lạ!
-Vị linh mục thật cảm kích bỗng thốt lên: Đây là một lễ Hiện Xuống mới. Đây chính là tác động của Chúa Thánh Thần!
Rồi cha lại hỏi nhóm người Hmong: Anh chị em có thể ở lại đây lâu hơn không?
-Thưa cha, không thể được. Chúng con chỉ đem theo 14 ngày cơm: 12 ngày đi đường và 2 ngày học hỏi và đọc kinh cầu nguyện.
Cả nhóm đã được rửa tội và chịu phép Thêm sức, rồi được dự Thánh lễ đầu tiên trong đời và được rước Mình Thánh Chúa.
-Anh chị em sẽ không có Thánh Lễ nào nữa, anh chị em không có nhà thờ. Anh chị em sẽ làm thế nào?
-Ban chiều tối, chúng con tụ họp nhau từng hai ba gia đình để nghe đài phát thanh và cầu nguyện chung và cùng nhau học hỏi về đạo. Ngày Chúa Nhật, chúng con ra ruộng cày cấy, nhưng đúng 9 giờ 30, chúng con ngưng làm việc thả trâu tự do ăn cỏ và chúng con dự Thánh Lễ qua đài phát thanh Chân Lý phát từ Manila. Một Lễ Hiện Xuống mới của thế kỷ XX.” (Chứng Nhân Hy Vọng, trang 235-237).
Hiến chế Tín lý về Mạc khải của CĐ Vaticanô II viết: “Mạc Khải là việc Thiên Chúa ‘Truyền Thông Chính Mình’ cho nhân loại” (DV 6). Với biến cố Hiện Xuống, việc truyền thông của Thiên Chúa được hoàn tất nơi Đức Kitô và tiếp tục được nối dài trong Giáo Hội nhờ hoạt động của Chúa Thánh Thần. Lễ Hiện Xuống khai mở những “kênh truyền thông” mới. Vì thế, “Giáo Hội Công Giáo nhận thấy mình có bổn phận dùng các phương tiện truyền thông xã hội để loan báo ơn cứu độ và dạy con người biết sử dụng chúng cho đúng đắn” (Inter Mirifica, số 3). Giáo hội mời gọi các tín hữu hãy vận dụng những phương tiện truyền thông hiện đại để loan báo Tin Mừng cho con người ngày nay, làm cho họ trở thành môn đệ của Đức Giêsu Kitô, Đấng là đường, sự thật và sự sống. Chúa Thánh Thần là linh hồn Giáo Hội. Ngài tác động và canh tân Giáo Hội thực thi sứ vụ loan Tin Mừng: “Giáo Hội canh tân và thanh tẩy chính mình không bao giờ ngừng dưới hoạt động của Chúa Thánh Thần” (Vui mừng và Hy vọng, 21). Sách Công Vụ Tông Đồ đã minh chứng hùng hồn về điều ấy.
Suốt mùa Phục Sinh, các bài đọc 1 được trích trong sách Công Vụ Tông Đồ.
Một nhà chú giải Thánh Kinh đã gợi hứng đổi Công Vụ Tông Đồ thành Công Vụ của Chúa Thánh Thần. Bốn sách Tin Mừng là Phúc Âm của Chúa Giêsu, còn Công Vụ Tông Đồ chính là Phúc Âm của Chúa Thánh Thần.
Sách Công Vụ Tông Đồ là một trong những tài liệu lịch sử quý giá nhất của Thánh Kinh. Đó là lịch sử hiện hữu duy nhất của Kitô giáo được viết ra trước thế kỷ thứ III. Nhờ đó chúng ta biết rõ sự lớn dậy của Kitô giáo ở Palestina hay về công cuộc Truyền Giáo tại Syria, Tiểu Á, Hylạp và Rôma. Bình minh của một kỷ nguyên mới bắt đầu ló dạng.
Giáo Hội đã sống tuổi thanh xuân của mình giữa lòng Đế quốc Rôma. Giáo Hội đối diện với ba thách đố lớn là Do thái giáo, chính trị Rôma và triết học Hy lạp. Giáo Hội phải bung ra khỏi Do thái giáo, hội nhập vào triết học Hylạp để lan rộng trên toàn đế quốc Rôma. Chỉ với những người dân chài Galilê ít học, chỉ với một Phaolô nhiệt thành, thế mà Giáo Hội lớn mạnh không ngừng trước bao thử thách thời đại.
Chính Chúa Thánh Thần đã không ngừng dẫn dắt Giáo Hội. Đúng như lời Thánh Irênê đã nói: "Ở đâu có Thánh Linh của Đức Kitô ở đó có Hội Thánh. Ở đâu có Hội Thánh ở đó có Thánh linh và ân sủng".
Sách Công Vụ Tông Đồ trình bày lịch sử dưới ánh sáng đức tin. Sau khi Phó tế Stêphanô bị ném đá thì khởi đầu cuộc bắt bớ rộng lớn chống Giáo Hội ở Giêrusalem. Cộng đoàn Kitô hữu ở đây bị phân tán, nhiều tín hữu thoát khỏi đô thị đi tìm nơi ẩn náu. Họ đi tới đâu là rao giảng Tin Mừng tại đó. Chính đây là lúc câu nói thời danh của văn hào Tertuliano được ứng nghiệm "Máu các Thánh Tử Đạo là hạt giống làm nảy sinh các Kitô hữu". Các cộng đoàn Diaspora được thành lập. Họ hội nhập vào văn hoá địa phương để rao giảng Tin Mừng.
Kinh nghiệm sống đức tin của cộng đoàn tín hữu sơ khai là bài học quý giá cho chúng ta. Họ bị nhận chìm trong gian truân thử thách, nhưng chính lúc ấy họ cảm nhận sự hiện diện và hoạt động mãnh liệt của Chúa Thánh Thần. Như ngọn gió cuốn bay những hạt giống để rồi hạt giống lại gieo mầm sống mới ở nơi khác, ngọn gió Chúa Thánh Thần qua những cơn bách hại cũng mang lại những hiệu qủa lạ lùng. Càng bị bách hại Giáo Hội càng lớn mạnh không ngừng.
Đọc lại lịch sử Giáo Hội Việt Nam; sau sắc dụ cấm đạo của vua Cảnh Thịnh, các cuộc bắt đạo gay gắt khiến cho những người tín hữu ở các vùng Quảng Trị, Cổ Vưu, Thạch Hãn, Hạnh Hoa chạy vào rừng núi La Vang để trốn tránh. Đức Mẹ đã hiện ra an ủi, trợ giúp. La Vang đã trở thành trung tâm hành hương của Giáo Hội Việt Nam. Các chỉ dụ cấm đạo dưới thời vua Minh Mạng, Tự Đức đã phân tán các cộng đoàn Kitô hữu. Họ xuôi vào Nam trốn tránh, đến vùng đất mới, rừng thiêng nước độc. Họ khai khẩn điền địa và lập nên những cộng đoàn mới. Nhờ đó, khi các vị Thừa Sai đến Truyền Giáo, hạt giống Đức Tin được nảy mầm và phát triển nhanh chóng.
Như hạt giống gieo xuống đất và chờ đợi, những cơn mưa đầu mùa tuôn đổ, hạt giống âm thầm đón nhận sức sống, nảy mầm, bén rễ, lớn nhanh. Những cộng đoàn tín hữu đang sống đức tin thầm lặng đã gặp được các chủ chăn nên lớn mạnh và nhiều giáo xứ đã được thành lập. Chỉ trong nhãn giới đức tin, chúng ta mới nhận ra sức tác động mãnh liệt Chúa Thánh Thần. Trong mọi thử thách, Giáo Hội luôn có Chúa Thánh Thần nâng đỡ. Trong mọi biến cố đau thương, Giáo Hội luôn có Chúa Thánh Thần an ủi dẫn dắt. Mỗi biến cố xảy đến trong cuộc đời đều là lời mời gọi, lời nhắn nhũ, lời cảnh báo. Đi tìm Thánh Ý Chúa, con người cần biết giải mã các biến cố ấy trong ánh sáng đức tin.
Ngày nay, có lẽ không còn những cơn bắt bớ và bách hại như xưa. Thế nhưng, những gian nan, những thử thách vẫn không thiếu trong đời sống đức tin. Thời đại hôm nay là thời đại xẻ núi lấp sông, vượt trùng dương, chinh phục không gian, xa lộ thông tin, kỹ thuật số, toàn cầu hoá...Nhưng xã hội hôm nay đang bị tục hoá với muôn ngàn cám dỗ ngọt ngào tinh vi của ma quỹ. Xã hội đang đánh mất chiều kích siêu hình, không còn cảm thức về tội lỗi. Giáo Hội phải đối diện với một xã hội mà như triết gia hiện sinh Jean Paul Sartre đã nói: "Thiên Chúa phải chết để cho con người được tự do". Người ta đang xây dựng một xã hội không có Thiên Chúa, tôn giáo bị tách ra khỏi xã hội. Con người mãi mê chạy theo lối sống hưởng thụ thực dụng, cá nhân chủ nghĩa. Như thế người Kitô hữu phải sống và diễn tả niềm tin của mình như thế nào đây?
Lời Chúa chiếu ánh sáng soi đường. Chúa Giêsu đã loan báo: "Đấng Phù Trợ là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều, và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con" (Ga 14, 26). Khi được Chúa Thánh Thần đổ tràn ơn thiêng trong đời, chúng ta sẽ yêu mến Chúa, được Chúa Cha và Chúa Giêsu ngự đến trong tâm hồn (Ga 14,21), được Chúa ban sự bình an tuyệt vời, bình an không như thế gian ban tặng (Ga 14,27). Chúa Thánh Thần chính là chìa khoá mở ra cuộc sống mới trong Đức Kitô. Dưới tác động của Chúa Thánh Thần, chúng ta làm được mọi sự trong ân sủng Đức Kitô. Chúa Thánh Thần giúp chúng ta sống Tin Mừng, vượt qua các thách đố thời đại như cộng đoàn tín hữu sơ khai đã vượt qua mọi trở ngại để loan báo và mở rộng Nước Chúa.
Chúa Thánh Thần luôn bảo đảm cho sự nguyên vẹn của mạc khải. Ngài dẫn dắt Giáo Hội ngay giữa những kênh truyền thông mới mẻ của thế giới kỹ thuật số hôm nay. Kitô hữu phải là con người biết lắng nghe, lắng nghe Thiên Chúa và lắng nghe con người để qua sự hỗ trợ của các phương tiện truyền thông, sứ điệp Tin mừng được lan xa. Các phương tiện truyền thông xã hội như sách báo, phim ảnh, thi ca, nghệ thuật, sân khấu, tuồng kịch, thánh nhạc, kiến trúc, hội họa, truyền thanh, truyền hình, internet…đều có tầm ảnh hưởng lớn đối với công cuộc truyền thông Tin Mừng trong thời đại hôm nay.
ĐTC Phanxicô ban hành Sứ điệp Ngày Quốc tế Truyền thông 2021 với chủ đề “Đến mà xem”. ĐGM Phêrô Nguyễn Văn Khảm đã chia sẻ về sứ điệp này. Ngài nói: Từ góc độ của người làm truyền thông, “Đến mà xem” là lời mời gọi hoạt động truyền thông phải phản ánh đúng thực tại như nó là. Đức Giáo hoàng bày tỏ lòng biết ơn những nhà báo, người quay phim, người biên tập đã đến tận nơi để xem và kể lại những gì họ thấy, dù phải đối diện với nguy hiểm và có người phải hi sinh tính mạng. Nhờ họ và nhờ những bản tin như thế, cả thế giới thức tỉnh trước những nỗi đau của hằng triệu người nghèo, trước sự tàn khốc của chiến tranh và dịch bệnh, trước sự tàn phá của nạn buôn người…Đồng thời, trong thế giới kỹ thuật số ngày nay, chúng ta phải đối diện với vấn đề nhức nhối là nạn tin giả ở mọi mức độ và trong mọi lãnh vực. Đó là những bản tin được sáng chế trong phòng làm việc chứ không đến tận nơi, gặp gỡ những con người cụ thể để nắm bắt tình hình thực tế. Đó còn là những thông tin bị bóp méo và lèo lái theo chủ đích riêng của cá nhân hay phe nhóm. Nhận định này không nhằm mục đích lên án internet và mạng xã hội, nhưng để mời gọi mọi người phải trung thực và có tinh thần trách nhiệm trong công tác truyền thông. Vì thế Đức Thánh Cha Phanxicô nhấn mạnh: “Tất cả chúng ta đều có trách nhiệm với việc truyền thông, với thông tin chúng ta chia sẻ, với sự kiểm soát tin giả (fake news) bằng cách phơi bày sự giả dối của nó. Tất cả chúng ta đều phải là chứng nhân của chân lý: đi, thấy, và chia sẻ”… “Đến mà xem” trở thành lời chất vấn chúng ta trong sứ vụ loan báo Tin Mừng. Ngày nay, nếu người ta đến mà xem, họ sẽ thấy gì nơi mỗi chúng ta, nơi cộng đoàn Hội Thánh? Họ có thấy nơi chúng ta đời sống người môn đệ chân chính của Chúa Giêsu không, hay ngược lại? Họ có thấy nơi Hội Thánh hình ảnh cộng đoàn yêu thương như Chúa dạy không, hay ngược lại? (x.hdgmvietnam.com)
Khởi đi từ Chúa Thánh Thần, cả một sức sống mới được khai mở và bừng lên trong Giáo hội. Các Tông đồ ra đi loan báo Tin Mừng. Trước ngày lễ Hiện Xuống, các môn đệ co cụm lại trong căn phòng then cài khóa ổ, nhưng một khi đã đón nhận Thánh Thần, các ông không thể sống như cũ được nữa: căn phòng được mở toang và môn đệ can đảm bước tới vùng ngoại biên là những vùng địa lý xa xôi, “đi, thấy và chia sẻ” đem Tin Mừng cứu rỗi cho mọi người. Đó chính là mùa Hiện Xuống đầu tiên làm nên sức sống mới lạ trong Giáo hội. Lễ Hiện Xuống thường được gọi là “ngày khai sinh của Giáo hội” tựa như lễ quốc khánh của một quốc gia. Chúa Thánh Thần đã làm cho sứ mệnh của Đức Kitô được hoàn thành và thời kỳ Tân Ước được thực hiện. Chúa Thánh Thần là Tình Yêu, là Đấng ban sự sống, thánh hóa, hướng dẫn, soi sáng, phù trợ, hiệp nhất. Chúa Thánh Thần là ngọn gió thổi các cánh buồm của Giáo hội hướng đến đại dương của “những kênh truyền thông mới” trong thời đại hôm nay.
Mỗi người Kitô hữu được sinh ra nhờ phép rửa ở trong lòng Giáo hội và được xức dầu thánh một cách đặc biệt trong Bí tích Thêm sức, được lãnh nhận Chúa Thánh Thần để thông phần sứ mạng làm chứng của Giáo hội.Trong Bí tích Thêm Sức nhận lãnh, không những các ơn Chúa Thánh Thần, mà là chính Chúa Thánh Thần được ban cho chúng ta như một sức mạnh từ trên cao, như là “Thần lực của Thiên Chúa”. Đó là sức mạnh của Tình yêu mạnh hơn sự chết biểu lộ nơi Sự Sống lại của Chúa Giêsu, sức mạnh của Chân Lý và Sự Thật. Đó là sức mạnh cuốn hút của cái Đẹp không phai tàn của Thiên Chúa, của cái Đẹp thần linh tiềm ẩn trong mọi cái đẹp đích thực.
Mùa xuân làm cho vạn vật bừng dậy màu xanh sự sống, Thần Khí làm cho mọi tâm hồn tràn đầy sức sống mới. Gioan Tẩy Giả "nhảy mừng trong lòng mẹ". Đức Maria hát lên bài ca Magnificat. Các Mục đồng hớn hở đi Bêlem. Các Tông Đồ trở nên những con người mới. Các Thánh Tử Đạo hiên ngang tiến ra pháp trường. Và chúng ta cũng được trở nên con cái Thiên Chúa, sống chứng nhân tình yêu trong nền văn hóa của thời đại kỹ thuật số, can đảm loan báo Tin Mừng Phục Sinh trên mọi nẻo đường phục vụ. Lm Giuse Nguyễn Hữu An
=================
Suy niệm 6 SỐNG THEO SỰ THÚC ĐẨY CỦA CHÚA THÁNH LINH Trong cuộc sống chúng ta, biết bao nhiêu tiếng mời gọi, thúc giục, hối thúc chúng ta suy nghĩ, quyết định và hành động. Nào trong chúng ta, ít nhiều cũng đã cảm nhận lời xúi giục, mời mọc chạy theo đam mê, thói quen không lành mạnh, hoặc nhắm mắt đưa chân sa vào tội lỗi, quay lưng lại với tiếng Chúa tha thiết thầm thĩ nơi lương tâm tốt lành, thánh thiện…!
Khi chúng ta chịu phép Thanh tẩy, đặc biệt lãnh nhận Bí tích Thêm sức, chúng ta được đầy tràn Thánh Thần, được biểu lộ qua bảy ơn thiêng, mười hai hoa quả ân sủng Thánh Linh. Thế nhưng, thời gian cứ trôi, thân xác cũng như đức tin chúng ta lớn dần lên, nhưng thật sự chúng ta đã-đang-sẽ sống theo sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần chưa? Đây là điều chính yếu và cấp bách! Và muốn sống theo ơn Chúa Thánh Linh, tiên vàn chúng ta phải biết phân định giữa Thần Khí chân lý và những gì không thuộc về Thần Khí.
Khi mừng lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống (hoặc còn được gọi là Lễ Ngũ Tuần), thì chúng ta hoà quyện vào mùa xuân thánh ân của Giáo hội. Vì nhờ Ngài, Giáo hội ngày càng được mở rộng, được sinh sôi nẩy nở, được trở nên chứng tá kiên vững trước mặt toàn dân. Nếu Thần Khí đích thật sẽ không bao giờ đi ngược lại lời truyền dạy của Đức Giê-su Ki-tô; hơn thế, Ngài sẽ chẳng nói điều khác ngoài tất cả những gì mà Đức Giê-su đã rao giảng và hoàn tất. Trên hết, Ngài không làm nảy sinh sự rối bời, mâu thuẫn, gây chia rẽ trong cộng đoàn Ki-tô hữu; thay vào đó, Ngài luôn xây dựng niềm hiệp thông, khơi dậy lòng mến, sự tha thứ cho nhau, và luôn biết khiêm hạ vâng phục Giáo hội, cùng với Huấn quyền của Giáo hội.
Những năm gần đây dấy lên biết bao nhiêu phong trào tự cho mình được đặc sủng Thánh Linh, được ơn mạc khải trực tiếp hoặc gián tiếp từ Thiên Chúa Cha, v.v… nhưng lại gây chia rẽ, bè phái trong cộng đoàn, bất vâng phục Giáo hội qua các Đấng bản quyền sở tại, và tệ hơn, giảng dạy chống lại hoặc đi ngược với Giáo huấn của Giáo hội. Một trong những tội lỗi là đầu mối của biết bao tư tưởng, lời nói, hành động lệch lạc, gây thương tích nơi tâm hồn, đó là: tính kiêu ngạo, thái độ ngạo mạn, kiêu căng. Đây không phải là một tội lỗi mới mẻ gì, mà suy cho cùng, nó đã ẩn tàng và được phơi bày nơi nguyên tổ loài người. Cứ thế, nó âm thầm gieo vào lòng người qua bao thế hệ.
Ở bài đọc I sách Sáng thế, hình ảnh tháp Ba-bel là biểu tượng cho sự tản mác, bất đồng ngôn ngữ, và vì không hiểu nhau nên gây lộn xộn, rối loạn. Hơn nữa, nó còn là hình bóng của tội nguyên tổ, tội kiêu ngạo, tự đặt mình làm ‘ông/bà chúa' cai quản và quyết định mọi thứ, trong khi gạt bỏ Thiên Chúa đích thật ra ngoài cuộc sống, cũng như bất tín bất trung, bỏ quên lời cam kết đã giao ước với Thiên Chúa: “Nào, bây giờ chúng ta hãy xây một thành với một cây tháp mà ngọn nó chạm tới trời. Và chúng ta hãy tạo cho ta một tên tuổi, để chúng ta khỏi bị tản lạc ra khắp mặt địa cầu” (St 11, 4). Vì kiêu ngạo, kiêu căng mà tình hiệp nhất, gắn kết bị rạn nứt, bị chia cắt; nhưng nhờ Thần Khí Sự thật ngự xuống tràn ngập tâm trí chúng ta, giúp chúng ta hiểu Lời Đức Giê-su truyền dạy, nhớ lại gương Ngài sống hiền lành, khiêm hạ, nên Giáo hội và con cái của Giáo hội (chúng ta) được mời gọi sống theo sự thúc đẩy của Chúa Thánh Linh. Nhờ đó, Giáo hội không bao giờ lãng quên sứ mệnh loan truyền bình an, bác ái, tha thứ như bài sai mà Đức Giê-su giao phó: “…“Bình an cho các con! Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”. Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội cho ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại”” (Ga 20, 21-23).
Dựa trên phương cách phân định Thần Khí sự thật, chúng ta không thể nào sống theo ơn Chúa Thánh Linh thúc đẩy, nếu chưa mặc lấy thái độ của một người con thảo với Cha trên trời. Vì nhờ Chúa Thánh Thần, chúng ta được gọi Cha chung trên trời là: Abba, Cha ơi! (x. Rm 8, 15). Vậy với ân sủng làm nghĩa tử, chúng ta sống vâng phục, chú tâm lắng nghe, đào sâu đời sống cầu nguyện, gắn kết thân mật với Thiên Chúa giữa bao tiếng gọi rủ rê nơi trần gian, giữa muôn thăng trầm cuộc sống. Dẫu bao phen thất vọng, chán chường, buồn tủi, v.v…, nhưng nhờ Thánh Thần, chúng ta luôn cậy tin và kiên tâm trông đợi (x. Rm 8, 25), bền bỉ chiêm ngắm, tĩnh lặng nguyện cầu: “Thánh Thần nâng đỡ sự yếu hèn của chúng ta. Vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho xứng hợp. Nhưng chính Thánh Thần cầu xin cho chúng ta bằng những tiếng than khôn tả” (Rm 8, 26).
Sau cùng, Thánh Thần ban cho chúng ta ơn sức mạnh, can đảm, dám ra khỏi ‘chốn loang phòng thoải mái tiện nghi’ của bản thân, mà đến với tha nhân, ngay cả những vùng ven, vùng ngoại biên, vùng xa xôi hẻo lánh. Ân sủng ra đi rao truyền, sống chứng tá cho đức tin này chẳng phải dùng để chiêu dụ người khác biết đến bản thân, hay trở nên lệ thuộc, tôn sùng mình như một đấng vị vọng mang ‘nền văn minh thời đại’ đến, và buộc họ sống đáp đền, biết ơn, trả công cho ta! Đúng hơn, Chúa Thánh Linh nâng đỡ sự yếu hèn ẩn kín trong tâm hồn, trong tư tưởng, trong tâm trí ta, giúp chúng ta trở nên giản dị, đơn sơ, hoạt bát, gần gũi, thân thiện, dễ mến, dễ tương tác với tha nhân. Qua cách sống theo sự thúc đẩy của Ngài, những ai tiếp xúc với chúng ta sẽ dần cảm mến, cảm nhận sự gắn kết tình thân như anh chị em một nhà. Rồi, nhờ tác động âm thầm của Chúa Thánh Linh nơi tâm hồn, họ muốn tiến gần đến Giáo hội, khao khát tìm hiểu Giáo hội, mong mỏi sống với Giáo hội.
Lạy Chúa Thánh Linh tình yêu
Xin thắp lên ngọn hoa tiêu lửa mến
Giữa hãi hùng, bao lênh đênh
Đơn sơ, khiêm hạ kết nên lòng thành.
Sống theo ơn Ngài khoan nhân
Sáng soi đưa dẫn, thánh ân tràn đầy. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
===============
Suy niệm 8
Lạy Ngài xin đến, ôi Chúa Thánh Thần !
(Ga 20, 19-23)
40 ngày sau Đại lễ Phục Sinh, Giáo hội long trọng cử hành mầu nhiệm cao cả Chúa về Trời, tiếp đến làm tuần chín ngày dâng lên Thiên Chúa Cha lời cầu xin cùng với Chúa Giêsu để Ngài đoái thương ban Thánh Thần xuống trên Giáo hội và trong thế giới: "Lạy Chúa Thánh Thần, xin Ngài ngự đến, lạy Cha kẻ cơ bần, xin Ngài ngự đến; lạy Đấng an ủi tuyệt vời, xin ngự đến... "
Lễ Chúa Thánh Thần khai sinh Giáo Hội
Chúa Thánh Thần chưa đến, các Tông Đồ cửa đóng then cài trong nhà Tiệc Ly, nay Chúa Thánh Thần đến, “tựa như gió mạnh thổi đến, lùa vào đầy nhà nơi họ đang sum họp” (x. Cv 2,1). Tiếng động bất thình lình phát ra và các lưỡi lửa chia ra đậu trên đầu từng Tông Ðồ, cửa mở toang, kết quả là “tất cả đều được tràn đầy Chúa Thánh Thần” (Cv 2, 4). Nhờ Chúa Thánh Thần tác động, các ông ra đi làm chứng về Chúa Giêsu, Giáo Hội được khai sinh từ đây.
Công Đồng Vatican II nhận định rằng: “Chúa Thánh Thần thông truyền cho Giáo Hội toàn thể chân lý. Ngài thống nhất Giáo Hội bằng kết hiệp và phục vụ. Ngài xây dựng và dẫn dắt Giáo Hội bằng nhiều ân sủng khác nhau theo phẩm trật và đoàn sủng” (LG. 4), Ngài “là linh hồn làm sống động những định chế trong Giáo Hội và đổ vào lòng các tín hữu cùng một tinh thần truyền giáo đã thúc đẩy chính Chúa Kitô” (LG. 4). Từ Chúa Kitô, tới các Tông Đồ, đến Giáo Hội và toàn thế giới: dưới hành động của Chúa Thánh Thần tiến trình hợp nhất toàn cầu trong chân lý và yêu thương có thể và phải trải rộng ra. Đúng như lời Chúa Giêsu nói: “Thánh Thần làm chứng về Ta, nhưng các ngươi, các ngươi cũng sẽ làm chứng” (Ga, 15, 16t). Với ơn của Chúa Thánh Thần, những người trước kia cảm thấy bơ vơ như trẻ mồ côi, giờ đây được tràn đầy sức mạnh và cảm thấy đủ khả năng thi hành sứ mạng được trao phó.
Chúa Thánh Thần, Đấng an ủi trong lúc lệ rơi
Tình hình Giáo Hội hiện nay, nhà thờ vắng người, thậm trí có nhà thờ không người đến, ngay cả Đền thờ Thánh Phêrô cũng có giờ cầu nguyện thật ít người, chỉ có mình Đức Thánh Cha, vì lý do tránh lây nhiễm trong đại dịch. Nhưng không vì thế mà vơi lời cầu nguyện. Trái lại, khắp mọi gia đình, cộng đoàn, dòng tu… đều vang lên lời cầu xin tha thiết lên Chúa là sự nghỉ ngơi trong cảnh lầm than, là niềm an ủi trong lúc lệ rơi.
Thế giới, đã và đang bị kiệt quệ bởi đại dịch coronavirus và vẫn đang tiếp diễn. Người ta thấy nhiều cảnh thật bi ai trên các phương tiện truyền thông đại chúng. Có người đã chết cô đơn, không có người thân, tại bệnh viện cũng như tại nhà thờ và nghĩa trang, đôi khi chỉ được an táng sơ sài, thậm chí chết không còn đất để chôn, không còn củi để thiêu, khiến người còn sống không khỏi đau lòng. Vì lệnh cách ly tại chỗ để ngăn chặn sự lây lan của virus không cho phép các thành viên gia đình đến chăm sóc người thân đang bị nhiễm bệnh, chết không thể an táng.
Trong tình cảnh bi thương hiện nay, khi toàn thế giới chìm trong khổ đau và lo lắng, đất thấm lệ rơi, rất cần đến Đấng An Ủi là Chúa Thánh Thần. Người đến để an ủi các bác sĩ, y tá, nhân viên y tế, tình nguyện viên, là những người đang ở tuyến đầu trong tình trạng khẩn cấp chống dịch. Họ không chỉ là bác sỹ, họ còn là chiến sỹ, là những người hùng đang vất vả ngày đêm, căng mình trong cuộc chống dịch, đang liều mạng sống của mình để cứu những mạng sống khác. Hơn ai hết, họ cần đến sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần. Phải khẳng định rằng, thế giới đang cần Chúa Thánh Thần là Đấng an ủi. Lạy Đấng an ủi tuyệt vời, xin ngự đến!
Chúa Thánh Thần, Đấng đổi mới tâm hồn và canh tân bộ mặt trái đất
Trong xã hội của chúng ta sống hiện nay rất cần một sự khởi động đổi mới về tinh thần. Chúng ta không thể sống được nếu không có lương thực, nhưng không chỉ cần có lương thực, mà còn phải thuốc chữa bệnh nữa.
Đại dịch Covid 19 ập đến hơn một năm qua làm cho thế giới chao đảo với biến thể của nó. Nhưng con người sẽ vượt qua được bằng sự đổi mới tâm hồn, đề xuất các nước chia sẻ vaccine cho nhau, nhất là trợ giúp các nước nghèo.
Thế giới đã kiệt quệ bởi đại dịch vẫn đang tiếp diễn này đòi hỏi mỗi người chúng ta phải cảnh giác và có trách nhiệm, không chỉ đói và khát cuộc sống bình thường trở lại: nhưng chúng ta cần những tầm nhìn mới, ngôn ngữ mới để nhân loại đạt được ước mơ.
Có Chúa Thánh Thần, Đấng soi sáng tâm hồn. Ngài sẽ soi sáng tâm trí các nhà nghiên cứu khoa học, giúp họ sớm tìm ra những giải pháp hiệu quả để khống chế được virus này. Có Chúa Thánh Thần, Ngài sẽ lay động lương tâm những nhà hảo tâm thay vì đầu tư cho việc phát triển vũ khí, thì dùng thúc đẩy nghiên cứu hiệu quả, nhằm ngăn chặn những thảm họa tương tự trong tương lai.
Có Chúa Thánh Thần, Ngài sẽ nâng đỡ những nhà lãnh đạo các quốc gia, để họ khôn ngoan cùng nhau ngồi lại, quan tâm, quảng đại, giúp đỡ những người đang thiếu những điều cần thiết căn bản cho cuộc sống, và đề ra được các giải pháp xã hội và kinh tế với tầm nhìn xa và với tình liên đới.
Sau khi Chúa Giêsu về Trời, Các thánh Tông Đồ đã qui tụ bên Đức Maria để cầu xin Chúa Thánh Thần hiện xuống. Noi gương Mẹ Maria cùng Các Thánh Tông Đồ, chúng ta cũng tha thiết khấn xin Chúa Thánh Thần hiện xuống.
Lạy Chúa Thánh Thần, xin Ngài ngự đến, lạy Cha kẻ cơ bần, xin Ngài ngự đến; lạy Đấng an ủi tuyệt vời, xin ngự đến. Xin Ngài rửa sạch điều nhơ bẩn, tưới gội chỗ khô khan, và chữa cho lành nơi thương tích. Uốn nắn điều cứng cỏi, sưởi ấm chỗ lạnh lùng, chỉnh đốn lại chỗ trật đường… (Ca tiếp liên). Amen.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
================= Suy niệm 7 ANH EM HÃY NHẬN LẤY THÁNH THẦN
Cv 2,1-11; 1Cr 12,3b-7.12-13; Ga 20,19-23
“Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do Thái. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em!” (Ga 20,19).
Sau cái chết như một tử tội của Thầy Giêsu, các môn đệ vô cùng khiếp sợ. Ngay cả sau khi Thầy đã sống lại, các ông vẫn chưa hoàn hồn vì nỗi sợ người Do Thái. Vào buổi chiều Chúa nhật, phòng ở của các ông còn đang đóng kín các cửa, bỗng Chúa hiện đến đứng ngay giữa và trấn an: “Bình an cho anh em!” (Ga 20,19b). Vì sợ hãi làm cho tâm hồn các ông bị khép kín, sống co cụm, cách biệt các mối tương quan, không dám gặp gỡ giao tiếp với ai. Nhưng khi có Chúa ở giữa với lời ban bình an, các ông như được cởi bỏ mối lo sợ đang ngập tràn. Để họ an tâm xác nhận, Người cho các ông xem chân tay và cạnh sườn rồi thổi hơi ban Thánh Thần cho các ông. Người còn truyền sai đi và ban quyền tha tội cho các ông.
“Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ” (Ga 20,22-23).
Có sự hiện diện với sự bình an và ơn của Chúa Thánh Thần, các ông như được mở tung cõi lòng, như tia nắng mới, làn gió mát ùa vào khiến họ tự tin vững vàng để làm chứng cho Thầy mà không sợ hãi. Sự bình an của Chúa là ơn đặc biệt mà “thế gian chẳng thể ban được”. Sự bình an luôn là niềm khát vọng ngàn đời của cả nhân loại.
Bài đọc I hôm nay mô tả sự kiện vô cùng lớn lao trong ngày lễ Ngũ Tuần. Các môn đệ đang tề tựu một nơi, tiếng gió mạnh từ trời ùa vào, xuất hiện những hình như lưỡi lửa trên từng người. Từ những người kém học, nhút nhát sợ sệt, họ bừng lên sức sống mạnh mẽ, như sức bật của lò xo. Với đầy ơn Thánh Thần, họ có thể nói được các thứ tiếng khác khi chưa hề học tới!
Vâng, chỉ có Chúa Thánh Thần là Đấng ban sự sống, là Đấng “sửa lại mọi sự trong ngoài chúng con”, mới nhóm lên ngọn lửa mến cháy trong lòng mọi người. Người tưới gội chỗ khô khan, sưởi ấm chỗ lạnh lùng và chỉnh đốn lại chỗ chật đường. Nhưng chúng con nhiều khi lại quên mất sự hiện diện của Chúa Thánh Thần, Đấng làm nên và canh tân, đổi mới mọi sự cách lạ lùng. Chúa Thánh Thần xuống trong tâm hồn các tín hữu, nhẹ nhàng như làn gió, thổi sạch những bụi bặm thế trần trong con người, làm cho họ được thay đổi tế bào từ trong ra ngoài và lớn lên bằng một sức sống mới.
Lạy Chúa, xưa Chúa đã cử Thánh Thần xuống trên Đức Mẹ và các Tông đồ, để thánh hóa Giáo Hội ngay từ buổi sơ khai và sai Giáo Hội đi rao giảng Tin Mừng cứu độ. Xin Chúa tiếp tục công trình đã thực hiện, mà tuôn đổ ơn Chúa Thánh Thần cho mọi tín hữu trên khắp cùng thế giới, để chúng con được hiệp nhất nên một cùng nhau, mà tuyên xưng danh Chúa mãi ngàn đời. Amen.
Én Nhỏ