Thứ năm, 24/04/2025

Suy niệm Tin mừng Lễ Chúa Nhật Phục Sinh Năm C (Cv 10,34a.37-43; Cl 3,1-4; Ga 20,1-9)

Cập nhật lúc 20:29 19/04/2025
Bài đọc 1: Cv 10, 34a.37-43

Chúng tôi đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại.

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

34a Bấy giờ, tại nhà ông Co-nê-li-ô ở Xê-da-rê, ông Phê-rô lên tiếng nói: 37 “Quý vị biết rõ biến cố đã xảy ra trong toàn cõi Giu-đê, bắt đầu từ miền Ga-li-lê, sau phép rửa mà ông Gio-an rao giảng. 38 Quý vị biết rõ: Đức Giê-su xuất thân từ Na-da-rét, Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người. Đi tới đâu là Người thi ân giáng phúc tới đó, và chữa lành mọi kẻ bị ma quỷ kiềm chế, bởi vì Thiên Chúa ở với Người. 39 Còn chúng tôi đây xin làm chứng về mọi việc Người đã làm trong cả vùng dân Do-thái và tại chính Giê-ru-sa-lem. Họ đã treo Người lên cây gỗ mà giết đi. 40 Ngày thứ ba, Thiên Chúa đã làm cho Người trỗi dậy, và cho Người xuất hiện tỏ tường, 41 không phải trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn từ trước, là chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại. 42 Người truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho dân, và long trọng làm chứng rằng chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán, để xét xử kẻ sống và kẻ chết. 43 Tất cả các ngôn sứ đều làm chứng về Người và nói rằng phàm ai tin vào Người thì sẽ nhờ danh Người mà được ơn tha tội.”

Bài đọc 2: Cl 3,1-4 

Anh em hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-lô-xê.

1 Thưa anh em, anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Ki-tô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. 2 Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới. 3 Thật vậy, anh em đã chết, và sự sống mới của anh em hiện đang tiềm tàng với Đức Ki-tô nơi Thiên Chúa. 4 Khi Đức Ki-tô, nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Người, và cùng Người hưởng phúc vinh quang.

Tin Mừng: Ga 20,1-9 

Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

1 Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. 2 Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”

3 Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. 4 Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. 5 Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. 6 Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, 7 và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. 8 Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. 9 Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.

==========

Suy niệm 1: ĂN MỪNG ĐẠI LỄ
(CHÚA NHẬT PHỤC SINH NĂM C)
 
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Phục Sinh Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Ngày hôm nay, Thánh Tử Giêsu đã đánh bại thần chết, khai đường mở lối cho chúng ta vào cuộc sống muôn đời. Chúng ta đang hoan hỷ mừng Người sống lại, xin Cha ban Thánh Thần làm cho chúng ta trở nên người mới, để sống một cuộc đời tràn ngập ánh sáng Đấng Phục Sinh.
 
Sống một cuộc đời tràn ngập ánh sáng Đấng Phục Sinh, với con người mới, con người đã được giải thoát khỏi cảnh nô lệ tội tỗi, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Xuất Hành cho thấy: Con cái Ítraen đi vào giữa lòng biển ráo chân. Dưới ánh sáng Tin Mừng, Thiên Chúa đã cho thấy ý nghĩa những kỳ công mà Người đã thực hiện trong thời Cựu Ước: quả vậy, Biển Đỏ tượng trưng cho dòng nước thánh tẩy, và dân Dothái thoát cảnh nô lệ là hình ảnh của Dân Chúa ngày nay. Ước gì các dân tộc trên khắp địa cầu, nhờ lòng tin vào Chúa, được hưởng những đặc ân của Ítraen và được tái sinh khi lãnh nhận Thánh Thần.
 
Sống một cuộc đời tràn ngập ánh sáng Đấng Phục Sinh, với một quả tim mới, một Thần Khí mới, như bài đọc hai trong giờ Kinh Sách, trích sách ngôn sứ Êdêkien: Ta sẽ rảy nước thanh sạch trên các ngươi, và ban tặng các ngươi một quả tim mới. Chúa là sức mạnh vô biên, là ánh sáng muôn đời, Chúa đã đoái nhìn đến toàn thể Hội Thánh, và đã dùng Hội Thánh như Bí Tích Cứu Độ, để hoàn tất chương trình cứu rỗi muôn dân. Ước chi khắp địa cầu nghiệm thấy và nhìn nhận rằng: vạn vật suy vong được trỗi dậy, muôn loài già cỗi được đổi mới, và hết thảy được phục hồi nguyên vẹn như xưa, là nhờ Đức Kitô, căn nguyên của tất cả.
 
Sống một cuộc đời tràn ngập ánh sáng Đấng Phục Sinh, với niềm hoan hỷ dự tiệc Nước Trời, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Công Vụ Tông Đồ: Chúng tôi đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 117, vịnh gia cho thấy: Đây là ngày Chúa đã làm ra, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ. Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. Ítraen hãy nói lên rằng: muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, thánh Phaolô kêu gọi: Anh em hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự.
 
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Đức Kitô đã chịu hiến tế, làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta. Nào ta hãy hỷ hoan trong Chúa mà ăn mừng đại lễ. Trong bài Tin Mừng, thánh Gioan tường thuật: Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết. Chúng ta hãy hỷ hoan trong Chúa mà ăn mừng đại lễ, bởi vì, Chúa đã trỗi dậy từ cõi chết, sau khi, chịu hiến tế làm Chiên Lễ Vượt Qua. Tiệc Nước Trời, bữa tiệc mà Chúa đã hứa: Trên núi thánh, Chúa sẽ đãi muôn dân một bữa tiệc. Bữa tiệc Thiên Chúa khoản đãi cho tất cả những ai đón nhận lời mời của Người. Thiên Chúa mời gọi tất cả: không phân biệt chủng tộc, màu da. Người hân hoan chào đón tất cả mọi người vào tham dự Tiệc Cưới Con Chiên. Tuy nhiên, để được dự tiệc, chúng ta phải mặc áo cưới, chiếc áo trắng trong ngày rửa tội, chiếc áo của ân sủng, chiếc áo mà Đức Kitô đã đổ máu mình ra, để mua về cho chúng ta. Chúng ta phải cởi bỏ con người cũ, mặc lấy con người mới; phải tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, phải mặc lấy Đức Kitô, để trở nên cô dâu xinh đẹp, lộng lẫy, mà tiến vào dự Tiệc Cưới muôn đời. Đức Giêsu đã đánh bại thần chết, khai đường mở lối cho chúng ta vào cuộc sống muôn đời. Ước gì chúng ta biết hoan hỷ mừng Người sống lại, và nhờ ơn Chúa giúp, chúng ta được trở nên người mới, để sống một cuộc đời tràn ngập ánh sáng Đấng Phục Sinh. Ước gì được như thế!

Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

==========

Suy niệm 2: NIỀM XÁC TÍN CHÚA PHỤC SINH
 
Thế giới đảo điên trước tin đồn, tin nóng hổi, nào là người từ cõi chết trở về dương gian, người nằm trong mồ trỗi dậy về với gia đình trước sự bàng hoàng, hoảng sợ của họ hàng bà con, còn người được xác quyết đã lìa thế, nhưng nay trở về, v.v...Theo thói thường, con người chúng ta có xu hướng mong mỏi sự kiện, thông tin ‘shock’, thích bàn tán, bàn luận về ‘thế giế bên kia’, phép lạ này phép lạ kia, v.v... Thế nhưng, đứng trước niềm xác tín, lòng tin Chúa Ki-tô phục sinh, chúng ta có thái độ thế nào, và sống chứng tá ra sao?
 
Trước tiên, chúng ta cùng tán tạ Thiên Chúa đã thực hiện biết bao kỳ công vĩ đại và cùng chung hân hoan chia san niềm vui Chúa Phục Sinh vì “Chúa đã sống lại thật rồi, Allêluia!”. Thiết nghĩ lời chúc mừng này chính là động lực, niềm xác tín của đời sống Ki-tô hữu chúng ta. Thánh Phao-lô đã từng khẳng định khi Ngài nói về sự phục sinh của Đức Ki-tô: “Nếu Đức Ki-tô không trỗi dậy từ cõi chết, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng...và nếu Đức Ki-tô không trỗi dậy thì lòng tin của anh em thật hão huyền...nếu chúng ta chỉ đặt niềm tin vào Đức Ki-tô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết” (1Cr 15, 14.17.19). Vì thế, niềm vui Phục Sinh là bài ca tán tụng Thiên Chúa, là kim chỉ nam cho đời sống chúng ta.
 
Tuy nhiên, Phục Sinh khải hoàn này chẳng phải do công trạng, lòng đạo đức thánh thiện của riêng ta, mà đây chính là cuộc chiến thắng tử thần của Đức Giê-su Ki-tô, và nhờ vào lòng thương xót, nhân hậu của Thiên Chúa mà chúng ta được thông phần vào niềm hân hoan phục sinh của Chúa Ki-tô. Hơn nữa, một khi chúng ta kết hợp mật thiết với Ngài, đồng chịu tử nạn với Ngài, đóng đinh những sai lầm, tội lỗi, tính hư nết xấu của bản thân, thì chúng ta sẽ cùng được sống lại với Ngài. Ngạn ngữ phương tây có câu: “Có qua con đường thập giá, mới được nhận triều thiên phục sinh” (no cross, no crown). Thật vậy, lắm lúc, chúng ta mong muốn, hồ hởi đón nhận niềm vui, vòng hoa chiến thắng vinh quang, nhưng chúng ta chẳng muốn thông phần chịu tử nạn, trải qua con đường hy sinh, dâng hiến ‘trên thập tự’! Lắm lúc, chúng ta khước từ lời mời gọi ‘uống chén đắng’ với Thầy Giê-su trong mọi giây phút sinh hoạt hằng ngày, ngược lại, chỉ toàn ước mong nhanh nhanh lãnh lấy triều thiên quang vinh!
 
Trong các bài đọc hôm nay, Chúa Ki-tô phục sinh mời gọi mỗi người trong chúng ta hãy xác tín, tin vào Người, vì chỉ có Ngài là sự sống lại và là sự sống (x. Ga 11, 25). Thứ đến, hãy trở nên nhân chứng cho Chúa Ki-tô phục sinh qua mọi sinh hoạt, mọi nơi, mọi lúc, trong mỗi cử chỉ, lời ăn, lối suy nghĩ, cách nhìn nhận vấn đề, cách sống xây dựng tình huynh đệ trong cộng đoàn, vì chúng ta là đoàn dân của Chúa Ki-tô phục sinh như chính Đức Hồng y Lu-is An-tô-ni-ô G. Tag-lê, Tổng trưởng Thánh bộ Truyền giảng Tin Mừng cho các Dân tộc, và trước kia là Tổng Giám mục Địa phận Ma-ni-la, Phi-luật-tân, đã xác tín khi Ngài viết tác phẩm suy tư về ơn gọi cùng đích của người Ki-tô hữu, và sứ mạng của Giáo Hội Công Giáo với tựa đề nguyên bản “The Church: The People of the Resurrection” (tạm dịch: Giáo Hội: Dân Chúa Phục Sinh). Theo ngài, mỗi Ki-tô hữu là một chứng nhân của niềm vui Phục Sinh, chứ không là người ủ dột, buồn sầu. Người Ki-tô hữu là chứng tá sống động của Chúa Ki-tô Phục Sinh, chứ chẳng phải là người vô cảm, vô hồn, chẳng màng đến sự thống khổ của đồng loại. Người Ki-tô hữu là những người con cưng của Giáo Hội, luôn mang trong mình niềm tin Chúa Ki-tô Phục Sinh, luôn mặc lấy con người mới, con người của sự chia san, của sự quên mình, luôn nghĩ cho tha nhân, và đặt Chúa Ki-tô làm chủ, làm trung tâm đời sống mình.
 
Noi gương bà Ma-ri-a Mag-đa-lê-na, với lòng trìu mến, gắn bó với Chúa Giê-su, và nhất là bà đã đặt Ngài làm chủ, làm trung tâm của mọi sinh hoạt của bà, thế nên bà đã chiến thắng nỗi sợ sệt khi phải một mình ra mộ lúc trời còn mờ tối (x. Ga 20, 1). Bà trở nên can đảm nhanh nhẹn chia san, loan truyền những gì bà cảm nghiệm và đón nhận từ Chúa Phục Sinh. Cũng như Phê-rô, Gio-an đã dật tung cánh cửa khép kín do nỗi sợ hãi, ra khỏi con người cũ, bước tới với niềm xác tín vào Chúa Phục Sinh, và trở nên chứng tá Tin Mừng “ông thấy và ông tin” (x. Ga 20, 9). Tương tự, Phao-lô được mời gọi hoán cải từ một người Biệt Phái bắt bớ các tín hữu tin vào Chúa Giê-su Phục Sinh, trở thành tông đồ nhiệt thành, sống và làm chứng cho Chúa Ki-tô Phục Sinh “...Người đã truyền chúng tôi rao giảng cho toàn dân và làm chứng rằng chính Người đã được Thiên Chúa tôn vinh...” (x. Cv 10, 42). Chúng ta được mời gọi trở nên nhân chứng của niềm tin hân hoan Chúa Phục Sinh trong đời sống thường nhật, và cũng được thông phần vào sự vui mừng trọn vẹn mà Chúa Phục Sinh mang lại cho chúng ta, đó là: ơn cứu độ, vinh quang chiến thắng sự chết.
 
Chúa đã sống lại thật rồi, Al-lê-lui-a! Chúng ta hãy hân hoan, mừng rỡ, chia san, thông truyền niềm vui Phục Sinh đến hết mọi người, mọi dân nước vì Chúa đã chiến thắng sự chết và sống lại vinh quang.
 
Trần hoàn vui ca mừng
Vì Chúa đã phục sinh
Khắp nơi trong hoan lạc
Thần chết bị đập tan.
Al-lê-lui-a hoà vang
Muôn dân tung hô chứa chan
Al-lê-lui-a tán dương
Chúa đã sống lại hiển vinh. Amen!
 

Lm. Xuân Hy Vọng

==========

Suy niệm 3: ÁNH SÁNG BỪNG LÊN VÀ NIỀM HY VỌNG KHỞI ĐẦU
(Suy niệm Đêm Vọng Phục Sinh, năm C)
Kính thưa cộng đoàn,
Trong đêm thánh này, một đêm khác biệt, đêm mà bóng tối hữu hình bao trùm nhưng ánh sáng vô hình lại trào dâng mãnh liệt trong tâm khảm chúng ta. Trong Năm Thánh, tâm hồn chúng ta như những lữ khách trên hành trình hy vọng, hướng trọn về giây phút kỳ diệu này – giây phút Chúa Kitô Phục Sinh khải hoàn. Bóng tối đêm nay không phải là vực thẳm của tuyệt vọng, mà là khoảnh khắc lắng đọng tâm hồn, nơi ân sủng được ấp ủ, nơi niềm tin được tôi luyện để đón nhận một bình minh rực rỡ. Giờ đây, chúng ta đứng trước mầu nhiệm vượt qua, giữa bóng đêm của sự chết đã qua và ánh bình minh của sự sống đang tới, để một lần nữa, với trái tim rộng mở và niềm xác tín sâu xa, chiêm ngưỡng công trình cứu độ vĩ đại của Thiên Chúa, mầu nhiệm đang bừng lên như ngọn lửa thiêng trong đêm thánh.
Chúng ta nhớ lại bóng đêm tại vườn Cây Dầu, nơi Con Thiên Chúa, Đấng vô tội gánh lấy tội lỗi nhân loại, đã trải qua cơn hấp hối đẫm máu trong cô đơn tột cùng. Bóng tối của sự phản bội, của hận thù và bạo lực trần gian dường như muốn nuốt chửng mọi tia hy vọng. Nhưng không! Tình yêu Thiên Chúa mạnh hơn sự chết, ánh sáng của Ngài rực rỡ hơn mọi bóng tối. Trong đêm nay, chính ánh sáng Phục Sinh đã xé tan màn đêm u ám ấy. Không phải thứ ánh sáng yếu ớt, mà là vinh quang chói ngời của Đức Kitô Phục Sinh, Đấng đã chiến thắng tử thần, mở ra con đường sống đời đời cho nhân loại.
Nghi thức làm phép lửa mới, ngọn lửa bừng lên từ bóng tối, và việc thắp sáng cây nến Phục Sinh, biểu tượng của chính Đức Kitô trỗi dậy từ trong mồ tối, là một lời khẳng định hùng hồn cho chân lý ấy. Ánh sáng của Người lan tỏa, không chỉ chiếu rọi không gian thánh đường, mà còn thấm sâu vào tâm hồn mỗi người chúng ta, xua tan mọi nghi ngờ, soi đường cho bước chân hành hương hy vọng của chúng ta trong Năm Thánh.
Trong đêm thánh này, chúng ta lắng nghe Lời Chúa như những người lữ hành khát khao tìm thấy nguồn nước mát giữa sa mạc cuộc đời. Từ thuở ban sơ, khi Thiên Chúa dùng lời quyền năng tạo dựng vũ trụ và ban ánh sáng vào thế giới, Ngài đã gieo vào lòng nhân loại hạt giống của sự sống và niềm hy vọng. Câu chuyện về cuộc vượt qua Biển Đỏ, cuộc giải thoát khỏi ách nô lệ Ai Cập, không chỉ là ký ức về một dân tộc được cứu độ, mà còn là hình ảnh tiên trưng cho cuộc vượt qua vĩ đại nhất – cuộc vượt qua từ nô lệ tội lỗi và sự chết đến tự do và sự sống vĩnh cửu trong Đức Kitô. Các lời tiên tri qua bao thế hệ như những ngọn đuốc soi đường, hướng dẫn nhân loại hành hương về với Đấng Cứu Thế, Đấng mang ánh sáng và ơn giải thoát trọn vẹn. Và rồi, ánh sáng ấy đã bừng lên rực rỡ trong Đức Giêsu Kitô. Thánh Phaolô, với niềm xác tín cháy bỏng, đã khẳng định rằng nhờ Đức Kitô, chúng ta được đồng hình đồng dạng với Người trong sự chết và sự phục sinh. Đây chính là đỉnh cao của cuộc vượt qua, từ bóng tối đến ánh sáng, từ tuyệt vọng đến hy vọng. Tin Mừng Phục Sinh, tiếng chuông ngân vang trong đêm thánh, loan báo tin vui trọng đại: Chúa đã sống lại! Sự chết đã bị đánh bại! Ánh sáng vĩnh cửu đã chiếu rọi vào thế gian, soi đường cho hành trình hy vọng của chúng ta trong Năm Thánh. 
Trong đêm thánh này, Giáo hội thường cử hành các bí tích khai tâm Kitô giáo cho những người dự tòng. Các bí tích khai tâm mà Giáo Hội cử hành trong đêm thánh hôm nay ở nhiều nơi trên thế giới không chỉ là sự thanh tẩy khỏi tội lỗi, mà còn là sự chết đi cho con người cũ để được tái sinh trong Đức Kitô, trở thành tạo vật mới, con cái của ánh sáng. Như ngọn lửa mới bừng lên từ tro tàn, người lãnh nhận bí tích bước ra khỏi bóng tối để đón nhận ánh sáng ân sủng, bắt đầu một cuộc sống mới trong niềm hy vọng Phục Sinh. Hành động bước vào sự chết và trỗi dậy với Đức Kitô tượng trưng cho cuộc vượt qua bản thân để bước vào đời sống mới trong Người.
Tiếp theo đó, cộng đoàn cùng nhau long trọng tuyên xưng lại đức tin đã lãnh nhận. Đây không chỉ là việc nhắc lại những lời đã hứa, mà còn là sự tái khẳng định sự gắn kết sâu xa của chúng ta với ánh sáng Phục Sinh, với cộng đoàn những người tin, và với hành trình hướng về hy vọng mà Năm Thánh mời gọi. Lời tuyên xưng đức tin vang lên như một lời đáp trả đầy xác tín đối với tình yêu và ơn cứu độ của Thiên Chúa.
Đỉnh cao của sự tham dự vào mầu nhiệm Phục Sinh chính là Bí tích Thánh Thể. Trên bàn tiệc Thánh, chúng ta được đón nhận Mình và Máu Thánh Chúa Kitô Phục Sinh. Đây không chỉ là lương thực thiêng liêng nuôi dưỡng linh hồn, mà còn là sự hiệp thông mật thiết với chính Đấng đã chiến thắng sự chết. Ánh sáng Phục Sinh chiếu tỏa qua Bí tích Thánh Thể, củng cố niềm tin và ban thêm sức mạnh cho chúng ta trên hành trình hành hương hy vọng trong Năm Thánh, giúp chúng ta trở nên ánh sáng cho thế gian.
Ánh sáng Phục Sinh không chỉ rực rỡ trong đêm nay, mà còn là nguồn sức mạnh và niềm hy vọng cho mỗi ngày sống của chúng ta. Chúa Kitô đã Phục Sinh! Đây không chỉ là một tin vui để loan báo, mà còn là một mệnh lệnh phải thực thi. Trong Năm Thánh, Năm Hành Hương của Hy Vọng này, chúng ta cảm nhận sâu sắc lời mời gọi bước đi trong ánh sáng Phục Sinh, xua tan mọi bóng tối còn sót lại trong tâm hồn và cuộc sống của chúng ta, như: bóng tối của sợ hãi, nghi ngờ, ích kỷ và hận thù. Ánh sáng Phục Sinh ban cho chúng ta sức mạnh để tha thứ, để yêu thương vô điều kiện, để phục vụ tha nhân với tất cả tấm lòng và để sống một cuộc đời tràn đầy hy vọng, một hy vọng không bao giờ lụi tàn.
Với tư cách là những người đã được tái sinh trong ánh sáng của Chúa Kitô qua bí tích Thanh Tẩy, chúng ta ý thức sâu sắc trách nhiệm trở thành người mang ánh sáng đến cho thế giới. Chúng ta khao khát được chiếu tỏa niềm vui và bình an Phục Sinh đến những người xung quanh, đặc biệt là những ai đang chìm trong bóng tối của khổ đau và tuyệt vọng. Cuộc sống của chúng ta phải là một lời chứng sống động, hùng hồn cho biến cố phục sinh, một biến cố đánh dấu chiến công vẻ vang của sự sống trên sự chết, của ánh sáng trên bóng tối.
Trong Năm Thánh Hành Hương của Hy Vọng này, chúng ta nguyện dấn thân hết mình để thực thi sứ điệp Phục Sinh, mang niềm vui và hy vọng đến cho anh chị em, để mỗi bước chân của chúng ta trên hành trình này đều là một lời khẳng định mạnh mẽ về sự Phục Sinh của Chúa Kitô.
Kính thưa cộng đoàn, trong đêm thánh này, chúng ta đã cùng nhau trải nghiệm hành trình kỳ diệu từ bóng tối đến ánh sáng. Nguyện xin ánh sáng Phục Sinh của Chúa Kitô luôn chiếu soi và hướng dẫn chúng ta trên mọi nẻo đường, để chúng ta luôn sống trong niềm vui và bình an của Người, và trở thành những người con của ánh sáng đích thực, những người lữ hành kiên trung trên hành trình hy vọng, ngõ hầu mang sứ điệp Phục Sinh đến cho mọi người. Amen. Alleluia! Alleluia!

Jos. Vinc. Ngọc Biển 

==========

Suy niệm 4: PHỤC SINH: NỀN TẢNG HY VỌNG VỮNG CHẮC
(Suy niệm Thánh Lễ Ban Ngày Chúa Nhật Phục Sinh, Năm C)
Kính thưa cộng đoàn,
Hôm nay, tâm hồn chúng ta hòa chung niềm vui khôn tả, một niềm vui không đến từ những điều chóng qua, nhưng trào dâng từ chân lý vĩnh cửu: Đức Kitô đã phục sinh! Tiếng "Alleluia" vang vọng trong các thánh đường không chỉ là một lời tung hô, mà là tiếng vọng của chính Thiên Chúa, khẳng định chiến thắng tuyệt đối của sự sống trên sự chết, của ánh sáng trên bóng tối.
Với niềm tin kiên vững như đá tảng, chúng ta tuyên xưng rằng sự phục sinh của Đức Giêsu Kitô không phải là một câu chuyện cổ tích, một huyền thoại xa vời. Nó là cột trụ đức tin, là nền tảng vững chắc cho mọi hy vọng của người Kitô hữu. Nếu Đức Kitô đã không sống lại, như Thánh Phaolô đã khẳng định, thì đức tin của chúng ta quả là vô ích (x. 1 Cr 15,14). Nhưng không! Chúng ta không tin vào một Đấng đã chết và chìm vào quên lãng. Chúng ta tin vào Đức Kitô, Đấng đã chiến thắng tử thần và đang sống hiển vinh bên hữu Đức Chúa Cha.
Sự phục sinh của Đức Kitô là một biến cố có thật, được chứng thực bởi những nhân chứng sống động, như: Những người phụ nữ đạo hạnh đã đến ngôi mộ vào buổi sáng Phục Sinh, không tìm thấy thi hài Chúa mà chỉ thấy những dấu chỉ của sự sống mới. Các Tông Đồ, từ những con người sợ hãi và thất vọng, đã trở nên những chứng nhân can đảm, sẵn sàng đổ máu để loan báo Tin Mừng Phục Sinh sau khi chính mắt thấy Chúa sống lại. Hàng trăm môn đệ đã gặp gỡ Đấng Phục Sinh, ăn uống và trò chuyện với Người. Những cuộc gặp gỡ ấy không phải là ảo giác, mà là những trải nghiệm xác thực, củng cố niềm tin các thế hệ Kitô hữu cho đến ngày nay.
Sự phục sinh của Đức Kitô không chỉ là một phép lạ cá nhân dành cho riêng Người. Nó mang một ý nghĩa toàn thể, một sức mạnh biến đổi toàn bộ nhân loại và vũ trụ. Nhờ sự phục sinh, tử thần – kẻ thù cuối cùng của con người – đã bị đánh bại. Quyền lực của tội lỗi đã bị tước đoạt. Cánh cửa dẫn vào sự sống vĩnh cửu đã mở rộng cho tất cả những ai tin vào Người. Như hạt giống gieo vào lòng đất, chấp nhận mục nát để trổ sinh cây trái, Đức Kitô đã đi qua đau khổ và sự chết để mang lại cho chúng ta sự sống dồi dào.
Vậy, sự phục sinh của Đức Kitô liên hệ thế nào đến niềm hy vọng của chúng ta? Thưa, chính trong sự phục sinh mà chúng ta tìm thấy nền tảng vững chắc cho mọi hy vọng. Nếu Đức Kitô đã chiến thắng sự chết, thì chúng ta cũng có niềm hy vọng vào sự sống lại của chính mình. Chúng ta không còn phải sợ hãi trước bóng tối của sự chết, vì biết rằng sau cuộc đời này, chúng ta sẽ được phục sinh vinh hiển như Chúa.
Niềm hy vọng Phục Sinh không chỉ là một niềm tin hướng về tương lai, mà còn là nguồn sức mạnh cho cuộc sống hiện tại của chúng ta. Khi tin vào Đức Kitô Phục Sinh, chúng ta có thêm nghị lực để đối diện với những khó khăn, thử thách của cuộc đời. Chúng ta tìm thấy ý nghĩa trong những đau khổ, vì biết rằng chúng có thể trở nên con đường dẫn đến vinh quang phục sinh. Tình yêu thương, sự tha thứ, lòng quảng đại và mọi hành động thiện lành của chúng ta đều mang giá trị vĩnh cửu, vì chúng được đâm rễ sâu trong mầu nhiệm phục sinh.
Trong ngày lễ trọng đại này, chúng ta không chỉ cử hành một sự kiện đã qua, mà còn đón nhận chính Đức Kitô Phục Sinh đang hiện diện giữa chúng ta trong Lời Chúa và Bí tích Thánh Thể. Người vẫn đang trao ban Mình và Máu Thánh Người như lương thực thiêng liêng, củng cố chúng ta trên hành trình đức tin và hy vọng. Mỗi khi chúng ta hiệp lễ, chúng ta được nên một với Đấng đã chiến thắng tử thần, được dự phần vào sự sống bất diệt của Người.
Hôm nay, hơn bao giờ hết, chúng ta được mời gọi trở thành những người mang ánh sáng Phục Sinh đến cho thế giới. Bởi lẽ thế giới ngày nay đang chìm trong bóng tối của hận thù, bạo lực, bất công và tuyệt vọng. Chúng ta, những người đã được chiếu rọi bởi ánh sáng Phục Sinh, có trách nhiệm loan báo Tin Mừng về niềm hy vọng và sự sống mới. Chúng ta không chỉ loan báo bằng lời nói, mà còn bằng chính đời sống chứng tá của mình. Một đời sống yêu thương, phục vụ, tha thứ và kiến tạo hòa bình chính là ngôn ngữ hùng hồn nhất để truyền tải mầu nhiệm Phục Sinh cho những người xung quanh.
Mỗi hành động bác ái, mỗi lời an ủi, mỗi cử chỉ yêu thương của chúng ta đều là một tia sáng nhỏ bé góp phần xua tan bóng tối và mang lại niềm hy vọng cho thế giới. Chúng ta hãy sống như những người đã được phục sinh với Đức Kitô, không còn bị trói buộc bởi những đam mê ích kỷ và tội lỗi, nhưng hướng trọn về Thiên Chúa và tha nhân.
Cộng đoàn thân mến, niềm hy vọng Phục Sinh không phải là một ảo tưởng, mà là một thực tại sống động, một sức mạnh biến đổi. Hãy để ánh sáng Phục Sinh chiếu rọi tâm hồn chúng ta, để niềm vui và bình an của Chúa Kitô tràn ngập cuộc sống chúng ta. Hãy trở thành những chứng nhân trung thành của Đấng Phục Sinh, mang mầu nhiệm cứu độ và niềm hy vọng đến cho mọi người.
Nguyện xin Đức Kitô Phục Sinh, nguồn mạch mọi hy vọng, ban cho chúng ta ân sủng và sức mạnh để sống xứng đáng với niềm tin của mình và trở thành những sứ giả của niềm vui Phục Sinh cho thế giới hôm nay. Alleluia! Amen!

Jos. Vinc. Ngọc Biển

==========

 Suy niệm 5:  Ông Đã Thấy Và Đã Tin
Tin Mừng hôm nay trình thuật biến cố Phục Sinh theo thánh Gioan. Ông giấu tên và tự đặt cho mình biệt hiệu thần bí nhưng thật là dễ thương: “người môn đệ Đức Giêsu thương mến”.
Cái chết của Thầy Giêsu làm “cả thế giới” của các môn đệ và những người phụ nữ theo Thầy bị sụp đổ tan tành. Các ông thì thấy thất bại và chán chường. Các bà thì đứt ruột… khóc hết cả nước mắt! Nên sáng sớm ngày thứ ba lúc trời còn tối, phận nữ mà bà Maria Macđala đã liều ra thăm mộ. Lòng yêu mến Thầy của bà đã vượt lên nỗi sợ hãi.
Thoạt nghe bà Maria Macđala báo về ngôi mộ trống, hai môn đệ cùng “chạy” ra mộ. Bình thường người ta đi chứ không chạy, nhưng ở đây là việc nóng bỏng cấp thiết, tình yêu là động lực thúc đẩy bước chân người môn đệ. Cả Gioan và Phêrô cùng chạy nhưng Gioan chạy nhanh hơn. Có lẽ vì Gioan còn trẻ, nhưng đúng hơn là lòng yêu Thầy thúc đẩy và dồn nhanh bước chân ông không thể đặng đừng. Gioan là một trong ba môn đệ gần gũi Thầy mình nhất và được chứng kiến vinh quang cũng như khổ đau của Thầy, ông được tựa đầu vào ngực Thầy trong bữa tiệc sau hết và chỉ còn mình ông trong hàng môn đệ đứng dưới chân Thánh giá. Gioan là người đã có cảm nhận sâu sắc nhất về tình yêu của Đức Kitô vì chỉ có Ngài mới phát biểu một câu “định nghĩa” ngắn gọn nhưng thật đầy đủ: “Thiên Chúa là tình yêu”. Hôm nay trong biến cố Phục Sinh, bằng cảm nhận của tình yêu tha thiết, ông được “thấy” mầu nhiệm trọng đại và đã tin trước hết. Thật tế nhị khi ông “chiêm niệm trong lòng” đã, khiêm nhường để cho Phêrô vào trước mà chứng kiến sự việc, một mẫu gương cho Giáo Hội xưa nay.
Sau cái chết của Thầy, lòng yêu của ông còn canh cánh về đó. Cũng chính tình yêu làm cho ông nhạy cảm, nhận ra, luôn “thấy” và tin. Trong mầu nhiệm Phục Sinh, Gioan chỉ kết luận bằng một lời thú nhận rằng “ông đã thấy và đã tin”. Ông còn được mang danh hiệu “Người môn đệ Chúa đó!” Với tình yêu, ông có thể làm chứng cho Thầy cách chắc chắn về điều mình đã “thấy” và chiêm niệm: “Điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến…” (1Ga 1,1).
Thánh Gioan đã “thấy và tin”. Ngày nay chúng con cần “tin để thấy”, để yêu. Chúa ơi! hôm nay chúng con thấy gì trong một tấm bánh trắng đơn sơ mỏng manh? Tấm Bánh ấy làm lòng con tan chảy, con được thấy, được gặp gỡ Đấng mà lòng con yêu mến với hạnh phúc ngọt ngào, trào tràn khiến mắt con tuôn trào suối lệ. Chiêm ngắm Chúa trong mùa Phục Sinh này, con càng cảm nhận thấy tình yêu không bến bờ của Chúa. Xin cho đời con thành lời chứng cho mọi người nhận ra và yêu mến Chúa hơn. Amen.

                                                        Én Nhỏ

==========

 Suy niệm 6: MẦU NHIỆM PHỤC SINH TRONG ĐỜI SỐNG

Chúng ta hân hoan mừng ngày Đức Kitô Phục Sinh. Ngài phục sinh sau khi chịu khổ nạn, chịu chết trên thập tự, và mai táng trong mồ. Đó là một biến cố vĩ đại, làm nền tảng cho niềm tin của chúng ta. Đúng như thánh Phaolô đã xác tín: “Nếu Đức Kitô đã không sống lại, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng.” (1Cr 15,14). Tin vào Chúa Phục Sinh là cả một chặng đường dài trong cuộc sống. Nói đến Tin là nói đến Yêu, hay trái lại cũng thế. Đó là cặp sóng đôi trong đời sống Kitô hữu.
Nhờ lòng mến sâu xa mà Madalena đã khám phá ra mồ trống trước tiên, nhưng rất tiếc điều đó lại bị đóng khung trong một tình cảm rất tự nhiên, rất “người”. Chị đã để cho nỗi buồn khổ lấn át, khiến cho tâm trí không còn tỉnh táo và sáng suốt, để nhận ra sự thật phía sau các dấu chỉ. Đối với Madalena, tất cả kể như đã hết, không còn gì ngoài những kỷ niệm xót xa, chua chát, một thực tế phũ phàng trĩu nặng nỗi âu lo, sợ hãi và u sầu. Chị chẳng bao giờ tìm thấy xác Thầy trong ngôi mộ, nhưng sẽ gặp chính Đấng Phục Sinh ở ngoài ngôi mộ (Ga 20, 11-17), ở ngoài sự đau xót cho một quá khứ đã qua, ở ngoài sự bám níu vào một cách thế, hay một hình thức cố định nào đó.
Gioan cũng rất yêu Thầy, nhưng tình cảm của ông được đức tin hướng dẫn, nên ông khám phá ra ý nghĩa của ngôi mộ trống, và các tấm khăn đã được xếp gọn gàng như dấu chỉ của một trật tự mới (x. Mt 9, 17). Ông đã thấy và đã tin.” (Ga 20, 8). Ông thấy gì? Chẳng thấy gì hết ngoài ngôi mộ trống. Nhưng đối với Gioan, ngôi mộ không trống, không vương mùi chết chóc, không im lìm. Ngôi mộ đang nói, khăn liệm đang nói, nó đang mở ra một ký ức sống và giúp Gioan nhận được chân dung thực sự của Đức Giêsu – Thầy mình. Khi quan sát kỹ những dấu vết để lại, ông nhận ra cách thức hành động của Chúa Giêsu, đồng thời nhớ lại những lần Thầy đã tiên báo về sự phục sinh.
Đức tin là sự phối hợp nhịp nhàng của con tim và lý trí, dưới sự soi sáng của Chúa Thánh Thần, nhờ vậy mà qua dấu chỉ hữu hình, người ta nhận ra một thực tại vô hình. Chúng ta cần có lòng tin để khỏi rơi vào sự hoảng hốt hay thất vọng trước những thất bại và đổ vỡ trong cuộc đời. Là Kitô hữu, chúng ta cần tu tập cho mình có cái nhìn đức tin, để luôn sống bình an và lạc quan trong mọi tình cảnh. Cứ phải ra khỏi tình cảm bi lụy, ra khỏi tâm trạng buồn thương do tác động của hoàn cảnh bên ngoài, phải vượt trên cái “nhìn” một cách vật chất, để “thấy” trong đức tin nhờ sự trầm tĩnh và sâu lắng hơn trước mọi biến cố.
Tuy nhiên, chính tình yêu mến Chúa mới dạy cho người ta có cái nhìn đức tin. Vì yêu nên tin, chính tình yêu mới làm cho ta thấy những điều mà người khác không thấy, hiểu được điều mà người khác không hiểu. Cùng đọc kinh, cùng tham dự thánh lễ, nhưng sự thấu hiểu và cảm nhận về Chúa có nhiều mức độ khác nhau. Có những người cũng chẳng cảm thấy gì cho dù đi bao nhiêu lễ, đọc bao nhiêu kinh. Thiếu sống thân tình với Chúa và không quen với cách hành động của Chúa, ta sẽ chẳng bao giờ nhận ra Ngài, dù Ngài vẫn hiển hiện trong từng biến cố.
Tình yêu là động lực giúp khám phá hoặc tiến mau hơn, sâu hơn và xa hơn trong mọi biến động cuộc sống. Chính tình yêu làm cho người ta thực sự biết được chiều sâu của các biến cố. Bản thân ta chỉ nhận ra bóng dáng Chúa Giêsu Phục Sinh, và trở nên nhân chứng của Chúa khi nào trái tim ta biết rung động sâu xa trước tình yêu Chúa trong cuộc đời mình. Yêu mến Chúa là một ân ban, nhưng phải bắt đầu từ sự khao khát mãnh liệt nơi lòng mình.
Sự hiện diện của Đức Giêsu Phục Sinh luôn bao trùm mọi ngõ ngách cuộc đời chúng ta, biểu hiện ở những cuộc vượt qua nho nhỏ như:
- Khi chúng ta biết hàn gắn những đổ vỡ bằng tình yêu thương.
- Khi chúng ta biết khoan dung tha thứ, dẹp tan hận thù, chia rẽ, oán hờn.
- Khi chúng ta từ bỏ những ích kỷ để quảng đại hiến thân cho Nước Trời.
- Khi chúng ta đoàn kết yêu thương, mở lòng ra với mọi người.
Chính trong những nỗ lực vượt qua đó trong đời sống hằng ngày, mà chúng ta mới hân hoan ca vang khúc hát khải hoàn, vì Chúa đã sống lại thật trong chính đời sống mình. Alleluia! Alleluia! Alleluia!
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu!
Việc Chúa phục sinh xem ra thật khó hiểu,
không huy hoàng mà lặng lẽ ẩn tàng,
chỉ là ngôi mộ trống đã mở toang,
khiến cho Mác-đa-la càng hốt hoảng,
vội chạy về báo tin cho môn đệ.

Phê-rô và Gio-an liền chạy đến,
cũng chỉ thấy những băng vải còn nguyên,
tâm trạng của Phê-rô rất hoang mang,
nhưng đối với Gio-an thì lại khác.

Tuy ông cũng chứng kiến bấy nhiêu điều,
nhưng nhờ vào tình yêu luôn soi chiếu,
ông nhận ra một thực tại rất cao siêu,
đó là Đức Giê-su đã phục sinh,

Ôi tình yêu quả thật là huyền diệu,
cho con người thấy được rất nhiều điều,
mà trí não không tài nào thấu hiểu,
chỉ có trái tim mới am hiểu mà thôi.

Thiên Chúa được định nghĩa là Tình Yêu,
nên tình yêu luôn là điều vĩ đại,
cho chúng con được sống mãi sống hoài,
vì chính Chúa đã sống lại cho con.

Xin cho con luôn cận kề bên Chúa,
thấy Chúa đang hiện diện trong thế giới,
đang hành động trong mọi lúc mọi nơi,
để đem lại sự sống mới cho đời. Amen.

Lm. Thái Nguyên

==========

Suy niệm 7: TỘI HỒNG PHÚC
“Halleluia! Chúa đã sống lại!
“Ôi cần thiết thay tội Ađam, tội đã được tẩy xoá chính nhờ sự chết của Đức Kitô. Ôi tội hồng phúc đem lại cho chúng con Đấng Cứu Chuộc rất cao sang!” - Exsultet. 
Kính thưa Anh Chị em,
Mùa Chay kết thúc và giờ là lúc để ăn mừng niềm vui lớn lao của lễ Phục Sinh! Tối hôm qua, bài ca Exsultet được cất lên khi Thánh Lễ bắt đầu trong bóng tối và chỉ được thắp sáng bằng nến khắp nhà thờ, và chúng ta nghe, “Ôi tội hồng phúc đem lại cho chúng con Đấng Cứu Chuộc rất cao sang!”.
Những lời này nổi bật vì nó gọi tội lỗi của Ađam là “cần thiết” và “hồng phúc”. Thoạt đầu, điều này có vẻ lạ! Tại sao lại gọi tội Ađam, tội tổ tông, là “cần thiết” và “hồng phúc?”. Lễ Phục Sinh chính là câu trả lời! Bởi lẽ, Thiên Chúa, trong sự khôn ngoan và tình yêu hoàn hảo của Ngài, đã lấy tội lỗi và hậu quả của nó - cái chết - như phương tiện để cứu rỗi thế giới. Đó chính là ý nghĩa của lễ Phục Sinh!
Điều này có thể khó hiểu! Nếu không có tội của Ađam, sẽ không có Chúa Giêsu. Ngài sẽ không trở thành một người trong chúng ta. Vì vậy, mặc dù tội lỗi ban đầu của Ađam, cũng như mọi tội lỗi trong tương lai là xấu xa và sai trái, thì Thiên Chúa trong quyền năng và tình yêu trọn hảo của Ngài đã chọn sử dụng nó như phương tiện cứu độ thế giới. Bằng cách nào? Bằng cách cho phép tội lỗi của thế gian ngược đãi Ngài, đóng đinh Ngài; và sau đó, biến đau khổ và cái chết thành phương dược cứu chuộc. Chúa Kitô đã tiêu diệt tội lỗi bằng cách tiêu diệt hậu quả của tội, cái chết. Sự chết thua cuộc trong Sự Phục Sinh! Sự Phục Sinh của Con Thiên Chúa xoá bỏ hậu quả của mọi tội lỗi đối với những ai bám chặt vào Ngài. ‘Tội hồng phúc’ là vậy!
Đây là thời điểm chúng ta phải làm điều đó: “bám chặt” vào Chúa Phục Sinh! Bám chặt vào Ngài, Đấng đang sống và cố gắng thông phần trong đó. Làm thế nào? Có nhiều cách! Đây là một cách. Hãy vui mừng trong mọi thứ! Bắt đầu với bất cứ điều gì làm bạn nặng nề nhất; bất cứ điều gì khiến bạn tức giận, buồn bã hoặc chán nản. Vậy mà bất cứ điều gì đó vẫn có khả năng trở thành một trong những nguồn ân sủng và niềm vui lớn nhất của bạn. Nếu sự đóng đinh tàn bạo Con Thiên Chúa có thể trở thành sự kiện vĩ đại nhất trong toàn bộ lịch sử loài người, thì nỗi đau khổ cá nhân, gánh nặng của bạn, hoặc thậm chí tội lỗi của bạn vẫn có thể trở thành nguồn vui lớn miễn là bạn để Chúa Kitô biến nó thành một phần Sự Phục Sinh của Ngài! Được vậy, gánh nặng của bạn, tội lỗi của bạn vẫn có thể trở nên hồng phúc!
Anh Chị em,
“Halleluia! Chúa đã sống lại!”. Không gì có thể ngăn cản bạn và tôi khỏi niềm vui mà Chúa muốn ban cho chúng ta. Không gì có thể cướp mất niềm vui đó. Chắc chắn, đôi khi chúng ta sẽ đấu tranh như Chúa Giêsu đã làm trong cuộc chiến đấu ở Vườn Dầu, nhưng những đau khổ đó sẽ không chiến thắng. Sự Phục Sinh đã chiến thắng cùng với Chúa Kitô và sẽ chiến thắng cùng chúng ta khi chúng ta bám chặt vào Ngài. Hãy để Ngài lấp đầy bạn bằng hy vọng và niềm vui mà chỉ có Sự Phục Sinh của Ngài mới mang lại!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, giúp con bám chặt vào Chúa. Xin niềm vui phục sinh của Chúa tràn đầy và là sức mạnh của con trong mọi sự - kể cả những yếu hèn tội lỗi của con!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
==========




 
 
 
 

 
 

Thông tin khác:




Thánh lễ Truyền Chức Giám Mục Đaminh Hoàng Minh Tiến tại nhà thờ Chính toà Sơn Lộc | 14.02.2022
Liên kết website
Tiêu điểm
Giáo xứ Hoàng Xá Mừng Đại Lễ Chúa Phục Sinh 2025
Giáo xứ Hoàng Xá Mừng Đại Lễ Chúa Phục Sinh 2025
Ngày lễ Chúa Phục Sinh không chỉ là niềm vui mừng cho những người có niềm tin, mà còn cho toàn thể nhân loại. Quả vậy, như lời Thánh Phaolô đã nói: “Nếu Chúa Kitô không sống lại, thì niềm tin của chúng ta trở nên vô ích. Và chúng ta là người dại dột hơn ai hết vì chúng ta tin vào một chuyện hão huyền” (x. 1Cr 15,12-19). 
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log