Thứ hai, 23/12/2024

Suy niệm Tin Mừng Chúa nhật III Mùa Vọng năm C

Cập nhật lúc 10:05 13/12/2024
Suy niệm 1
VUI LÊN!
Lc 3, 10-18
Chúa nhật thứ III Mùa vọng thường được gọi là Chúa nhật của niềm vui. Đó là niềm vui ơn cứu độ mà chúng ta được lãnh nhận từ Đức Kitô, chứ không từ bất cứ quyền lực nào; đó là niềm vui siêu việt mang tính vĩnh cửu, chứ không phải niềm vui phàm tục chóng qua. Lời kêu gọi “Hãy vui lên!” được lặp đi lặp lại trong các bài đọc. Ngôn sứ Xôphônia kêu gọi "thiếu nữ Sion", tức là dân Chúa, hãy vui lên vì Thiên Chúa đang ngự đến giữa họ. Thánh Phaolô hô hào: “Vui lên anh em!...Anh em hãy vui trong niềm vui của Chúa”: Gaudete in Domino. Đức Thánh Cha Phanxicô cũng đã ban hành Tông huấn “Gaudete et exultate” (Hãy vui mừng và hoan hỉ). Đó là niềm vui nên thánh, niềm vui của những người sống trong Chúa và sống cho mọi người.
Nhưng vui sao được nếu lòng ta vẫn còn xa cách Chúa và tha nhân, vẫn còn đầy những bon chen và rối ren trần tục, vẫn còn những ngổn ngang, bất hòa và tranh chấp, vẫn còn vô tâm trước những tình cảnh khốn khó của người khác. Cần phải thay đổi một lối sống mới, ta mới có thể đón nhận niềm vui ơn cứu độ. Bởi vậy, khi dân chúng đến với Gioan nhận phép rửa sám hối thì họ đã hỏi ông: “Chúng tôi phải làm gì đây?”. Phải làm gì, là điều quan trọng và thực tế nhất đối với ai muốn thực tâm hoán cải. Khi bị ngã ngựa trên đường Đamas, Phaolô cũng đã thân thưa: “Lạy Chúa, con phải làm gì?” (Cv 22, 10).
Gioan đã chỉ cho dân chúng những điều cụ thể là phải chia cơm sẻ áo cho người túng thiếu; tránh mọi thứ tham lam vơ vét; càng không được dùng quyền hành để đè nén hay áp bức người khác, luôn an vui với phận mình, không bị lệ thuộc vào tiền tài vật chất mà đánh mất nhân cách. Thật ra, sám hối theo ý nghĩa của Kinh Thánh, không chỉ ở chiều kích luân lý là bỏ điều dữ làm điều lành như các tôn giáo khác, hoặc cố gắng sống tốt hơn trong việc tuân giữ cac giới răn. Nhưng điều trước tiên và cơ bản là chiều kích thần học: Thiên Chúa mới chính là nền tảng và mục đích của việc sám hối. Ta không chỉ đơn thuần sửa chữa những lầm lỗi thiếu sót, mà điều chính yếu là sự trở về với Thiên Chúa, nhận ra thân phận thụ tạo của mình và qui hướng tuyệt đối về Ngài, vì ân ban cứu độ là chính Chúa chứ không ở nơi nào khác.
Thế nhưng việc trở về với Thiên Chúa phải được diễn tả qua việc trở về với anh em, đòi ta phải chỉnh đốn lại đời sống mình trong tương quan với tha nhân. Gioan không bắt những người thu thuế bỏ cái nghề bị dân chúng coi là xấu xa; cũng không đòi những người lính Do thái bỏ phục vụ Hêrôđê; càng không đòi họ phải tu tập và sống nhiệm nhặt như ông, nhưng đòi họ sống một tinh thần mới, là tinh thần của con cái Thiên Chúa và anh em với nhau, không còn sống tham lam ích kỷ lo vơ vét cho mình, nhưng lo sống thực thi công bình và bác ái.
Những chỉ dẫn của Gioan vẫn còn nguyên giá trị cho chúng ta hôm nay, đặc biệt là các bạn trẻ đang bước vào đời, đang tìm một định hướng sống và một thái độ sống có ý nghĩa. Chỉ với trái tim yêu thương đi vào đời ta mới làm nên cuộc đời mình. Cũng vậy, chỉ có thể sống trong niềm vui của Thiên Chúa khi ta biết cho đi, biết chia sẻ, biết dâng tặng thời giờ, công sức, tiền của và có khi cả danh giá của mình. Niềm vui của ta không phải là niềm vui của thế gian chạy theo danh lợi, hay thỏa mãn những đam mê trần tục, mà là niềm vui của những người dám bỏ ý riêng mình để sống theo ý Chúa, có khả năng đem lại ích lợi và an vui cho anh chị em xung quanh mình hằng ngày.
Mùa vọng là thời gian ta chờ Chúa đến, nhưng đừng quên chính Chúa đã chờ đợi ta trước khi ta chờ đợi Ngài; Đấng đã hy vọng về ta để ta biết hy vọng vào Ngài. Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về con người, cho dù con người có sa ngã và nhiều lần phản bội. Ngài vẫn lớn hơn mọi tội lỗi của chúng ta. Cho dù con người có tệ bạc thế nào đi nữa, thì chúng ta cũng nhận biết rằng, con người vẫn mang trong mình hình ảnh và sự sống của Thiên Chúa, Đấng luôn gieo hy vọng bằng cách mời gọi con người trở nên hoàn thiện như Cha trên trời.
Nếu ta đặt hy vọng vào Thiên Chúa và nếu trái tim ta biết rung động trước tình yêu vô hạn của Ngài, thì ta cũng sẽ trở nên người gieo hy vọng cho người khác. Người gieo hy vọng không thể mang tính cách nào ngoài tính cách của Đức Kitô: là con người xả thân phục vụ và dám hy sinh chính mình vì tha nhân. Đó mới là điều đưa chúng ta tới niềm vui sâu xa, niềm vui bất diệt, vì là niềm vui của Thiên Chúa.
Cầu nguyện
Lạy Chúa!
Thú vui ngày hôm nay thật quá nhiều,
đang từng ngày lên tiếng vẫy gọi con,
nhiều bạn trẻ đang chạy theo nô nức,
bản thân con cũng háo hức nôn nao.

Nhưng rồi những niềm vui ở ngoài Chúa,
chỉ làm cho hồn con thêm trống vắng,
và để lại những cay đắng lỡ làng,
hơn nữa càng làm con phải hoang mang.

Để sống một cuộc đời thật bình an,
Con phải gạn lọc lại bản thân mình,
cần tẩy sạch những đam mê phàm tục,
dám vượt khỏi những thú vui phàm hèn,
để giữ cho tâm hồn mình thanh tịnh,
và cái nhìn luôn đơn sơ thanh khiết.

Như thế con mới có thể vui cười:
nụ cười rất trong sáng và hồn nhiên,
nụ cười đầy an bình và hạnh phúc,
vì đời con luôn có Chúa ở cùng,
để con không ngại ngùng mà tiến bước,
giữa gian nan và thử thách trên đường.

Xin cho con cứ khơi sâu nới rộng,
những niềm vui của Chúa ở trong lòng,
lan tỏa đến những người đang khát mong,
để họ tìm lại được niềm vui sống.

Xin cho con sống thân tình với Chúa,
đừng chạy theo những lôi kéo bên ngoài,
đừng đoái hoài đến những cái mau qua,
đừng ham thích những gì là mới lạ.

Nhưng nhận ra Chúa mới là tất cả,
là nguồn vui là ân phúc chan hòa,
con chẳng phải tìm Ngài ở đâu xa,
mà ở trong chính tâm hồn con vậy. Amen.

Lm. Thái Nguyên
==============
Suy niệm 2
NIỀM VUI TRỌN VẸN

Kính thưa quý ông bà và anh chị em. Trong tâm tình chờ đón Chúa Giê-su giáng sinh, Mẹ Giáo hội mời gọi mỗi người chúng ta trút bỏ nỗi phiền muộn, vẻ mặt u ám, tâm trạng buồn tủi, và mặc lấy tâm hồn tín thác, con tim hoan hỷ, vui mừng với lòng cảm mến vô biên mà chúng ta cùng nhau dâng lên Chúa qua lời nguyện Nhập lễ “Anh chị em hãy vui luôn trong Chúa...” (Gaudete in Domino semper). Vì vậy, Chúa Nhật thứ 3 Mùa Vọng còn được gọi là Chúa Nhật Hân Hoan (Gaudete Sunday), và chủ tế mặc áo lễ màu hồng để diễn tả niềm vui chờ đón Chúa Cứu thế. 
Qua các bài đọc hôm nay, chúng ta có thể thấy một điểm chung, đó là: niềm hân hoan, lòng vui sướng vì Chúa đã gần đến. Niềm hoan hỷ, vui mừng này không phải cảm xúc hay tâm trạng nhất thời, chóng qua, nhưng tiên vàn là lòng hoan lạc xuất phát từ tâm hồn bình an, tín thác, chia san mà Thiên Chúa ân ban cho chúng ta. Như lời tiên tri Xê-phô-ni-a loan báo cùng dân Is-ra-en trong bài đọc I: “Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi đang ngự giữa ngươi, Người là Vị cứu tinh, là Đấng anh hùng. Vì ngươi, Chúa sẽ vui mừng hoan hỷ, sẽ lấy tình thương của Người mà đổi mới ngươi. Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừng như trong ngày lễ hội” (Xp 3, 17-18). Tuy nhiên, trong tâm tình chờ đón, mong đợi Đấng Cứu thế, chúng ta nên hung đúc ngọn lửa của lòng hoan lạc và niềm hân hoan như thế nào?
Câu trả lời không đâu xa, mà rất gần gũi với chúng ta, đó là lời Thánh Phao-lô khuyến khích các tín hữu giáo đoàn Phi-líp-phê trong bài đọc II “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em!...anh em đừng lo lắng gì cả, nhưng trong mọi hoàn cảnh, anh em cứ đem lời cầu khẩn, van xin và tạ ơn, mà giãi bày trước mặt Thiên Chúa những điều anh em thỉnh nguyện. Và bình an của Thiên Chúa là bình an vượt lên trên mọi hiểu biết, sẽ giữ cho lòng trí anh em được kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su” (Pl 4, 4-7) Ông bà ta có câu: “vui không quên nhiệm vụ”. Thật chí lý, khi chúng ta vui mừng quá đỗi, chúng ta thường quên đi những gì nên làm và công việc phải làm. Do đó, để sống niềm hân hoan chờ đón Chúa giáng sinh, chúng ta nên khắc ghi trong tâm khảm của mình: lòng tín thác. Một khi chúng ta đặt niềm tin vào Thiên Chúa thì chúng ta phó dâng tất cả cho Ngài trong mọi hoàn cảnh, mọi thời khắc của cuộc đời. Chẳng những cuộc sống hiện tại, mà mọi sự phía trước, những kế hoạch, dự định của chúng ta. Hơn nữa, niềm tín thác này dẫn chúng ta đến tâm tư luôn mong mỏi được kết hợp mật thiết với Chúa qua đời sống cầu nguyện. Nơi đó, ta gặp gỡ, chuyện trò, kết tình thân với Ngài. Nơi đó, ta đặt hết niềm tín thác nơi Ngài và Ngài cũng hết lòng tin tưởng chúng ta. Nơi đó, ta mong mỏi chờ đợi Ngài, và cũng chính nơi đó Ngài đang mong đợi ta vứt bỏ con người tội lỗi, những tính hư nết xấu mà quay trở về với Ngài. 
Với lòng tin tưởng nơi Thiên Chúa, chúng ta sẽ không còn ưu tư, sầu não, lo lắng không đâu nữa, và như vậy, chúng ta sẽ trung thành với đời sống cầu nguyện. Vì khi cầu nguyện chúng ta sẽ không còn bồn chồn, lo âu; ngược lại, khi chúng ta âu lo, não nề với vô vàn sự việc thế gian thì chúng ta sẽ không thể cầu nguyện được, tâm hồn sẽ chẳng được bình an và vui mừng! Hơn nữa, ngọn lửa của niềm hân hoan mong đợi Đấng Cứu Thế cần phải được hung đúc, cháy lên với lòng ước ao chia san với hết mọi người. Chẳng ai trong chúng ta có thể vui một mình được, mà nếu có đi chăng nữa, thì niềm vui ấy không được trọn vẹn! Những người đến gặp Gio-an Tẩy Giả ước ao được hưởng trọn niềm hân hoan mà Đấng Cứu Thế hứa ban qua lời tiên tri của ông, nên hỏi ông rằng: “Còn chúng tôi, chúng tôi phải làm gì đây?” (Lc 3, 10). Và con thiết nghĩ, ai ai trong chúng ta cũng muốn đặt câu hỏi này với Gio-an Tiền Hô! Trong trình thuật Phúc Âm mà chúng ta đọc hôm nay, Gio-an Tẩy Giả trả lời rất cụ thể cho từng thành phần trong xã hội thời bấy giờ, nhưng chung quy lại là: để hưởng được niềm vui trọn vẹn, chúng ta hãy biết chia san, chu toàn bổn phận của mình với lòng mến, và lấy lòng nhân ái đối xử, giúp đỡ nhau.  Sau cùng, biết khiêm hạ nhận mình là ‘người đến sau’, là ‘người dọn đàng’ như Gio-an Tiền Hô mà thôi “...tôi không xứng đáng cởi quai dép cho Người. Chính Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa” (Lc 3, 16) Lòng khiêm tốn, khiêm nhu giúp chúng ta biết chính bản thân; giúp chúng ta sống hòa nhã, nhẫn nại, đơn sơ, chân thành, chia sẽ niềm vui với hết mọi người, đặc biệt trong gia đình, cộng đoàn, giáo xứ, nơi công sở và xã hội. Lòng khiêm nhu chân thành dẫn đưa chúng ta đến một tâm hồn biết ơn, cảm tạ. Trong tinh thần ấy, niềm hân hoan, vui mừng sẽ được hung đúc, chia san, và trở nên trọn vẹn khi ta chờ đón Chúa Giáng Sinh.
Ma-na-ra-tha! Lạy Chúa Giê-su xin hãy đến đổi mới tâm trí, cõi lòng chúng con để chúng con xứng đáng lãnh nhận niềm hoan hỷ đích thật, lòng vui mừng khôn tả mà Ngài ban xuống cho thế trần. Ước gì niềm vui sướng, hoan lạc ấy cháy lên trong con qua lòng tín thác vào Chúa, tâm hồn khiêm nhu, tấm lòng biết mở ra chia san với hết mọi người. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
==============
Suy niệm 3
Luôn sống vui và hy vọng
(Lc 3, 10 - 18)
Mùa Vọng là thời gian mong chờ. Chúa nhật I, chúng ta mong chờ Chúa trong tỉnh thức. Chúa nhật II, chúng ta mong chờ Chúa trong sự hoán cải dọn đường cho Chúa và Chúa nhật III, trong niềm vui, chúng ta mong chờ Chúa đến.
Khoảnh khắc thời gian mong chờ Chúa mà chúng ta đang sống là trải nghiệm niềm vui, giống như khi chúng ta đợi chờ cuộc viếng thăm của một người bạn rất quý mến, nhưng đã lâu không gặp. Chiều kích của niềm vui này đặc biệt nổi bật trong Ca Nhập Lễ với những lời khích lệ của Thánh Phaolô “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa” (Pl 4,4).
Câu hỏi được đặt ra: “Tại sao chúng ta vui?” Thưa : “Vì Chúa đã gần đến” (Pl 4, 5). “Anh em hãy vui luôn”. Vui vì được làm con Chúa, vui vì có Chúa ở cùng và đồng hành trong cuộc sống. Làm sao không thể vui mừng được ?
Chúa nhật  III Mùa Vọng quen gọi là Chúa nhật của Niềm Vui (Gaudete). Phụng vụ lễ ca, từ bài đọc, Thánh vịnh đáp ca cho đến màu sắc, tất cả đều diễn tả niềm vui sâu sắc ngập tràn. Với nhiều cung giọng khác nhau, như Sôphônia, Luca tác giả Tin Mừng cũng như thánh Phaolô đều hòa chung một khúc hát ca mừng Chúa đang đến mang lại niềm vui ơn cứu độ cho hết mọi người. 
Màu sắc từ màu tím chuyển sang hồng, màu của bình minh ló rạng, đánh dấu nửa chặng đường của Mùa Vọng, nay Giáo hội tạm dừng, lấy thêm can đảm bước tiếp, để chuẩn bị tâm hồn tốt hơn để cảm nghiệm được niềm vui thực sự của Lễ Giáng Sinh đã gần kề. 
Vui như Isaia nói :“Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa, và lòng tôi hoan hỉ trong Chúa tôi” (Is 61, 10). Lời nguyện nhập lễ hôm nay đưa chúng ta vào chính niềm vui thiêng thánh ấy: “Lạy Chúa, xin đoái xem, này dân Chúa đem tất cả niềm tin đợi chờ ngày lễ Sinh Nhật Đấng Cứu Thế. Xin hướng niềm vui chúng con về chính nguồn hoan lạc của mầu nhiệm Giáng Sinh cao cả để tâm hồn chúng con hoàn toàn đổi mới mà họp mừng ngày cứu độ đã gần kề” (Lời nguyện nhập lễ Cn III Mùa Vọng).
Những lời trên làm tâm hồn chúng ta rạo rực hẳn lên, dẫn chúng ta bước vào mầu nhiệm của niềm vui ơn cứu độ. Nghe những lời loan báo của Xôphônia chúng ta không thể không vui : “Hỡi thiếu nữ Sion, hãy cất tiếng ca! Hỡi Israel, hãy hoan hỉ! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy hân hoan và nhảy mừng hết tâm hồn!” (Xp 3, 14-15). Cùng sứ điệp của niềm vui, Thiên Thần chào Đức Maria: “Hỡi Bà đầy ơn phúc, hãy vui lên” (Lc 1,26). Lý do chính để thiếu nữ Sion vui là có: “Chúa là Thiên Chúa ngươi, là Đấng mạnh mẽ ở giữa ngươi, chính Người cứu thoát ngươi. Người hân hoan vui mừng vì ngươi. Người cảm động yêu thương ngươi, và vì ngươi, Người sung sướng reo mừng” (Xp 3, 16-18).
Xôphônia muốn chúng ta phải vui mừng, không có lý do gì để thất vọng, nản chí, buồn sầu, dù tình trạng ta phải đương đầu có thế nào đi nữa, chúng ta chắc chắn về sự hiện diện của Chúa, nguyên sự hiện diện ấy cũng đủ để làm cho tâm hồn ta hân hoan.
Trong thư gửi  tín hữu thành Philiphê, thánh Phaolô mời gọi con cái mình vui lên trong niềm vui của Chúa, và ngài đưa ra lý do tại sao phải vui mừng. Thưa vì “Chúa đang đến gần!” (Pl 4,5). Chúa sắp ngự đến rồi, vậy để đón Chúa, chúng ta làm gì đây?
Cánh cửa Năm Thánh sắp mở ra làm cho con cái Chúa hết sức vui mừng và phấn khởi. Với chủ đề “Người Hành Hương Hy Vọng” mời gọi con cái mình sống niềm vui và hy vọng.
Giờ Kinh truyền tin tại quảng trường thánh Phêrô ngày13 tháng 12 năm 2015: Ðức Thánh Cha Phanxicô mời gọi các tín hữu sống tinh thần vui tươi giữa bao nhiêu khó khăn trong cuộc sống. Ngài nhận xét rằng Chúa nhật thứ III Mùa Vọng giúp chúng ta tái khám phá một chiều kích đặc thù của sự hoán cải, đó là sự vui mừng: "Ngày nay cần có can đảm để nói về niềm vui, nhất là cần đức tin! Thế giới bị vây bủa vì bao nhiêu vấn đề, tương lai đầy bấp bênh và sợ hãi. Nhưng Kitô hữu là người vui tươi, và niềm vui của họ không phải là một cái gì hời hợt chóng qua, trái lại sâu xa và bền vững, vì đó là một hồng ân của Thiên Chúa lấp đầy cuộc sống. Niềm vui của chúng ta xuất phát từ xác tín ‘Chúa ở gần’" (Phi 4,5).
Cũng như đám đông xưa kia, giờ đây chúng ta cũng đặt câu hỏi: Thưa ông Gioan chúng tôi phải làm gì? Gioan Tẩy giả không đòi chúng ta làm điều kì diệu. Nhưng chắc chắn ngài sẽ bảo chúng ta hoán cải khởi đi từ việc chia sẻ, chu toàn bổn phận của người Kitô hữu.
Chúng ta hãy phó thác hành trình Mùa Vọng tiếp theo của chúng ta cho Ðức Maria, Người Nữ Hy Vọng, thần trí của Mẹ đã vui mừng trong Chúa là Ðấng Cứu Thế. Xin Mẹ hướng dẫn tâm hồn chúng ta trong sự vui mừng chờ đợi Chúa Giêsu đến, một sự chờ đợi đầy kinh nguyện và việc lành. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
==============
Suy niệm 4
NGUỒN HOAN LẠC LÀ CHÍNH CHÚA
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 3 Mùa Vọng, Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa từ bi nhân hậu, đoái xem nhìn đến đoàn dân Chúa: đang đem tất cả niềm tin mà đợi chờ ngày Lễ Sinh Nhật Đấng Cứu Thế, xin Chúa hướng niềm vui của chúng ta về chính nguồn hoan lạc của Mầu Nhiệm Giáng Sinh cao cả, để tâm hồn chúng ta hoàn toàn đổi mới, mà họp mừng ngày cứu độ đã gần kề.
Tâm hồn đổi mới, họp mừng ngày cứu độ đã gần kề, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Isaia cho thấy: Thiên Chúa kết án con người khi họ nghĩ mình có quyền quyết định về cuộc đời của mình, như thể, không có Thiên Chúa. Thiên Chúa xét xử con người ngay trong cách sống, trong các hành vi tôn giáo, và cả trong các toan tính có tính cách chính trị nữa, nhưng, ngày cứu độ sẽ là ngày: kẻ điếc sẽ được nghe những lời trong sách, mắt người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm, và sẽ được nhìn thấy. Vì Đức Thánh của Ítraen, những người nghèo túng sẽ nhảy múa tưng bừng… Cứ về thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: Người mù xem thấy, kẻ què được đi, người điếc được nghe, kẻ nghèo túng được nghe Tin Mừng.
Tâm hồn đổi mới, họp mừng ngày cứu độ đã gần kề, nếu ta biết khiêm tốn nhìn nhận Chúa là Đấng Cứu Độ của ta, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Autinh nói: Hãy dọn đường là gì nếu không phải là hãy suy nghĩ cách khiêm tốn. Chúng ta hãy học gương khiêm nhường của ông Gioan. Được coi là Đấng Kitô, ông quả quyết mình không phải như người ta nghĩ. Ông không lợi dụng sự lầm lẫn của người khác để tự đề cao mình… Người phải nổi bật, còn tôi phải lu mờ. Người đến sau tôi, nhưng lại có trước tôi. Tôi không đáng cởi quai dép cho Người… Người sẽ làm phép rửa cho anh em nhờ Thánh Thần.
Tâm hồn đổi mới, họp mừng ngày cứu độ đã gần kề, với niềm vui mừng hoan hỷ, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Xôphônia cho thấy: Vì Xion, Chúa sẽ vui mừng hoan hỷ, sẽ lấy tình thương của Người mà đổi mới ngươi. Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừng như trong ngày lễ hội. Trong bài Đáp Ca, ngôn sứ Isaia đã cho thấy: Dân Xion, hãy mừng rỡ reo hò, vì giữa ngươi, Đức Thánh của Ítraen quả thật là vĩ đại! Đây chính là Thiên Chúa cứu độ tôi, tôi tin tưởng và không còn sợ hãi, bởi vì Chúa là sức mạnh tôi, là Đấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi. Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, thánh Phaolô kêu gọi: Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em! Chúa đã gần đến.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Thần Khí Chúa ngự trên tôi, sai tôi đi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Trong bài Tin Mừngdân chúng lũ lượt đến xin ông Gioan làm phép rửa, họ hỏi ông rằng: Chúng tôi phải làm gì? Đây cũng chính là câu hỏi của chúng ta: chúng ta phải làm gì để đón chào Chúa? Câu trả lời mà các ngôn sứ và thánh Phaolô đã mời gọi: Hãy vui mừng hoan hỷ! Hãy vui lên! Để có thể vui lên, chúng ta phải khiêm tốn nhìn nhận: mình nhỏ bé thấp hèn, nhưng, được Chúa thương nhìn đến: Biết mình bệnh, mới vui khi nhìn thấy Thầy Thuốc; biết mình tội, mới vui khi Đấng Cứu Độ đến giải thoát ta. Ông Gioan đã tự nhận biết mình, biết vị trí của mình, và đã hạ mình xuống. Ông đã nhận ra Đấng Cứu Độ, Đấng là Ánh Sáng, và hiểu rằng mình chỉ là ngọn đèn và ông sợ ngọn đèn phụt tắt vì luồng gió kiêu căng, cho nên, ông đã nhận mình là phụ rể, và ông đã vui mừng khi đứng cạnh chàng rể, đã hoan hỷ khi hướng về niềm vui của chàng rể. Ước gì chúng ta biết hướng về chính nguồn hoan lạc của Mầu Nhiệm Giáng Sinh cao cả, để tâm hồn ta hoàn toàn đổi mới, mà họp mừng ngày cứu độ đã gần kề. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
==============
Suy niệm 5
HỌC CÁCH VUI MỪNG

“Chúng tôi phải làm gì?”.
Một cụ ông rất hạnh phúc được hỏi, điều gì có thể cướp đi niềm vui trong cuộc sống của cụ? Cụ đáp, “Những điều chưa bao giờ xảy ra! Bởi tôi luôn luôn học cách vui mừng!”. 
Kính thưa Anh Chị em,
Lời Chúa Chúa Nhật Hồng mời gọi chúng ta ‘học cách vui mừng!’. Những người Do Thái đủ mọi hạng đến với Gioan để ‘học cách vui mừng’; họ hỏi, “Chúng tôi phải làm gì?”. Và chính bản thân Gioan cũng ‘học cách vui mừng’, “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến!”.
Trong số những người đến hỏi Gioan câu hỏi này có những người thu thuế, lính tráng và dân thường. Gioan trả lời cho tất cả họ, trước tiên bảo họ tránh xa những tội lỗi mà họ phải đấu tranh nhiều nhất. Tội lỗi có nhiều hình thức và thường gắn chặt với bổn phận hằng ngày trong cuộc sống. Một số tội lỗi là do hành động, nghĩa là những tội do hành động cố ý; số khác là tội do thiếu sót, nghĩa là đã không làm những gì chúng ta phải làm.
Sau khi đề cập đến những tội lỗi cụ thể mà những người trong đám đông đang đấu tranh, Gioan hướng sự chú ý của họ đến Chúa Kitô. Ông tuyên bố, “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến”, và rằng, “Người sẽ làm phép rửa cho anh em bằng Thánh Thần và bằng lửa”. Nói cách khác, Gioan đưa ra cho mọi người một mệnh lệnh hai mặt. Đầu tiên, hãy hành động để chiến thắng tội lỗi; tiếp đến, hãy hướng mắt về Đấng đang đến. Ăn năn tội là không đủ. Một khi chúng ta tự hối, chúng ta phải lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn mình bằng sự hiện diện của Chúa Kitô.
Với bản thân, Gioan cũng ‘học cách vui mừng’ khi tuyên bố, “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến!”. Lời này cho thấy sự khiêm hạ của Gioan. Được một vài môn đệ, Gioan đùn đẩy họ đi theo Chúa Giêsu. Gioan không giữ lại cho mình - dù chỉ một người! “Tôi có khả năng tạo không gian cho người khác không? Lắng nghe họ, để họ tự do, không ràng buộc họ, không đòi hỏi sự công nhận? Tôi thu hút người khác đến với Chúa hay đến với mình? Noi gương Gioan, tôi có biết ‘học cách vui mừng’ khi mọi người đi theo con đường riêng và tiếng gọi của họ, cả khi điều này đòi hỏi họ xa rời tôi? Tôi có chân thành vui mừng và không ghen tị về thành tựu của họ? Nghĩa là để người khác lớn lên!” - Phanxicô.
Cũng như mùa Chay, mùa Vọng là thời điểm quan trọng trong năm phụng vụ để lắng nghe những thông điệp này. Có lẽ chúng ta cần sử dụng danh sách chi tiết về Mười Điều Răn hoặc Bảy Mối Tội Đầu để rà soát lương tâm mình. Sau khi làm điều đó, hãy tìm cơ hội đến với Bí tích Hoà Giải. Làm như vậy là điều cần thiết cho một mùa Vọng hiệu quả.
Anh Chị em,
“Chúng tôi phải làm gì?”. Một khi bạn và tôi đã ăn năn về những tội lỗi mà chúng ta đang phải đấu tranh nhiều nhất ngay lúc này, hãy hướng về Chúa Cứu Thế với sự chú ý đặc biệt đến phép lạ Nhập Thể trong mùa Vọng này! Hãy dành thời gian để tôn thờ Thiên Chúa đã đến với chúng ta dưới hình hài một đứa trẻ. Hãy suy ngẫm về món quà này! Hãy cầu nguyện và ngắm nhìn hang đá Chúa Giáng Sinh! Đọc những đoạn Thánh Kinh về sự ra đời của Chúa Hài Nhi. Nhắm mắt lại và tưởng tượng bạn đang ở đó khi Ngài ra đời. Và đó là phương thức ‘học cách vui mừng’ tốt nhất!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cứ rửa con “bằng Thánh Thần và lửa” để con có lại niềm vui và bình an đích thực. Giúp con can đảm cộng tác với Chúa để có nó!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
==============
Suy niệm 6
VUI MỪNG – CẢI HỐI
Nhớ lại 11 năm về trước, con rất đỗi diễm phúc, hân hoan được Đức Giám Mục Lu-i An-tô-ni-ô G. Tag-lê (bây giờ là Hồng Y, Tổng trưởng Bộ Truyền Giảng Tin Mừng cho các Dân tộc) đặt tay truyền chức Linh Mục cùng với hai Thầy Phó Tế học chung khoá Thần học tại Học Viện Ngôi Lời (14/12/2010). Với tâm tình tạ ơn, khắc ghi, kỷ niệm và canh tân, con xin quý anh chị em cùng với con dâng lên Thiên Chúa lời tán tụng chân thành và tiếp tục cầu nguyện cho con trong sứ vụ phục vụ-mục vụ-truyền giáo.
Hôm nay, chúng ta bước vào Chúa Nhật III Mùa Vọng, cũng được gọi là Chúa Nhật Màu Hồng. Ngày được mang tên ‘Chúa Nhật Hân Hoan’ hay ‘Chúa Nhật Mừng Vui’ (Gaudete Sunday). Trong thánh lễ, ngọn nến màu hồng nhạt được thắp lên, tượng trưng cho niềm hân hoan, lòng trào dâng vui sướng vì Chúa đã gần đến, mặc lấy xác phàm, thân phận yếu hèn, trở nên một với chúng ta và ở giữa cộng đoàn ta, gia đình ta, xã hội và trần gian hầu mọi người nhận ra, đón nhận và tin yêu nơi Người.
Vì vậy, các bài đọc Phụng vụ xoay quanh cụm từ ‘mừng vui’, ‘hân hoan’, ‘hoan hỉ’ như trong thư gửi của Thánh Phao-lô gửi cho Giáo đoàn Phi-líp-phê: “Anh em hãy vui luôn trong Chúa” (Gaudete in Domino semper) [x. Pl 4, 4]. Tương tự, lời tán tụng, cảm tạ, tri ân trong Sách Ngôn sứ Xô-phô-ni-a: “Chúa là Thiên Chúa ngươi là Đấng mạnh mẽ ở giữa ngươi, chính Người cứu thoát ngươi. Người hân hoan vui mừng vì ngươi. Người cảm động yêu thương ngươi, và vì ngươi, Người sung sướng reo mừng” (Xp 3, 17).
Thật dễ hiểu, khi chúng ta vui mừng, chúng ta biểu lộ niềm hân hoan ấy ra bên ngoài, qua cử chỉ, lời nói, hành động một cách tự nhiên. Giống như xem một cuốn phim hay, một vở kịch vui, ý nghĩa, hay buổi hoà nhạc hoành tráng, hay được tiếp kiến Đức Thánh Cha hoặc diện kiến ai đó mà lòng mình thích thú, rạo rực; thì chính lúc ấy, chẳng cần ai hỏi, chúng ta dễ dàng bộc lộ niềm vui, chia san giây phút dường như ngây ngất ấy cho anh chị em mình một cách đơn sơ, chẳng hề che đậy hoặc giấu diếm. Tuy nhiên, đây còn hơn thế nữa, chúng ta được chiêm ngưỡng Ngôi Hai Thiên Chúa giáng trần, sinh lại nơi cung lòng thế nhân giữa bao bề bộn, lo toan của cuộc sống trần thế, thì tâm hồn của chúng ta rạo rực, dâng trào, vui mừng khôn tả không ngơi!
Thế nhưng, niềm vui hồ hởi đón nhận Chúa Giê-su Hài Đồng vào cung lòng ta, vào gia đình, vào cộng đoàn giáo xứ, vào mọi trạng huống trong cuộc đời ta, phải được đi đôi với lòng thành tín, thái độ khiêm nhu và tâm hồn sẵn sàng được biến đổi, gạn lọc, thánh hoá như gương Thánh Gio-an Tiền Hô đã dám làm chứng, không từ chối (x. Ga 1, 20) sứ mạng của chính mình, dẫu chỉ là ‘tiếng kêu trong hoang địa’ (Ga 1, 23), là ‘chứng nhân làm chứng về sự sáng’ (Ga 1, 7). Thánh Gio-an Tẩy Giả đã loan báo việc cải hối cụ thể, thiết thực: “Ai có hai áo, hãy cho người không có; ai có của ăn, cũng hãy làm như vậy…” (x. Lc 3, 11). Đặc biệt, khi đám đông dân chúng tưởng ngài là Đấng Cứu Thế, gặn hỏi ngài về thân phận: “Có phải chính ông là Đức Ki-tô chăng?” (Lc 3, 15), không chút do dự, cũng chẳng quanh co ‘nhiều đường lắc léo’, Thánh Gio-an Tiền Hô đã khiêm hạ khẳng định: “Tôi lấy nước mà rửa các ngươi, nhưng Đấng quyền năng hơn tôi sẽ đến, tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người, chính Người sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần và lửa” (Lc 3, 16). Thiết nghĩ, thật tội nghiệp cho Chúa Hài Nhi lắm thay nếu hang đá tâm hồn chúng ta đầy quanh co, bợn nhơ, nhem nhúa, tội lỗi; nếu hang đá gia đình chúng ta thiếu đi lòng quan tâm, chăm sóc cho nhau; nếu hang đá cộng đoàn chúng ta đầy sự đố kỵ, ganh đua, chia rẽ, v.v...thì thử hỏi Chúa Hài Đồng có vui vẻ gì khi giáng sinh, cư ngụ lại trong hang đá tâm hồn chúng ta hay chăng?
Vì thế, để mỗi người chúng ta có thể chuẩn bị tâm hồn, tâm trí, tâm thức, tâm tư xứng đáng đón mừng Mầu Nhiệm Ngôi Hai Nhập Thể, chúng ta cùng nhau nhìn lại bản thân, nhìn lại gia đình, cộng đoàn, giáo xứ của mình trong tâm tình cải hối, sẵn sàng biến đổi hầu trở nên hang đá ấm áp, toả đầy hương thơm nhân đức, với lòng khiêm cung, đơn sơ, chân thành như Chúa Giê-su Hài Nhi luôn dang rộng đôi tay gọi mời, tha thiết đón nhận mọi người chúng ta đến với Người:
Lạy Chúa, biết bao lần Người mời gọi con hãy vui mừng thật sự trong Chúa
Nhưng tâm hồn chúng con đầy lo toan, nỗi buồn trĩu nặng, gánh nặng trần ai!
Biết bao lần Chúa thúc giục tâm trí, con tim bé nhỏ, yếu đuối của con       
Nhưng con nào chú tâm lắng nghe tiếng Chúa Thánh Linh và bước theo Người!
Biết bao lần Thánh Thần Chúa, niềm hoan lạc trải rộng hồn con
Nhưng nào con đón nhận, lại ‘dập tắt’ nguồn linh hứng, soi sáng trí lòng con!
Biết bao lần Chúa đánh động con qua lời hướng dẫn, huấn từ
Nhưng con nào mở lòng gẫm suy, lại mặc lấy thái độ khinh khi, chỉ trích!
Tâm hồn con giờ đây nhiều chỗ quanh co, khuất tất
Xin Người đến sửa lại thẳng ngay trí lòng chúng con!
Tâm hồn con lắm đổi nhiêu khê, bụi trần truân chuyên
Xin Người đến cải hoá, thánh hoá con sạch trong!
Tâm hồn con nhiều chỗ đoạn trường, chông gai
Xin Người đến san bằng, đắp đổi không ngơi!
Tâm hồn con vô vàn xa lộ ngút ngàn cách ngăn
Xin Người đến thông đường, hàn gắn vết đổ cố căn!
Tâm hồn con đầy dẫy đường ngầm tối tăm, mịt mờ
Chúa là nguồn ánh sáng chiếu rọi, phá tan bóng đêm dặm trường mù khơi!
Xin cho con biết xét nghiệm tất cả, biết giữ lại lòng thanh
Tránh xa mọi nẻo đường, hố ngăn cách lòng con với Người!
Cho cộng đoàn, giáo xứ nhỏ bé của chúng con
Luôn sẵn sàng hớn hở chia san Niềm Vui Cứu Độ với hết mọi người!
Nguyện xin Chúa Cả Cửu Trùng, lắng nghe đón nhận cả lòng con thơ. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
==============
Suy niệm 7
Làm Gì Để Có Niềm Vui?
Xp 3,14-18; Pl 4,4-7; Lc 3,10-18
Với phẩm phục màu hồng, phụng vụ Chúa nhật III mùa vọng thể hiện niềm vui đón chờ Chúa đang đến thật gần. Nhưng phải làm sao để có được niềm vui trong “ngày của Chúa”?
Trong Tin Mừng hôm nay, đám đông đua nhau hỏi ông Gioan Tẩy Giả: “Chúng tôi phải làm gì?” Ông trả lời rõ ràng cho mỗi hạng người: “Ai có hai áo, thì hãy chia cho người không có; ai có gì ăn thì cũng làm như vậy. Cũng có những người thu thuế đến chịu phép rửa. Họ hỏi ông: “Thưa Thầy, chúng tôi phải làm gì?” Ông bảo họ: đừng đòi hỏi gì quá mức đã ấn định cho các anh”. Binh lính cũng hỏi ông: “Còn anh em chúng tôi thì phải làm gì?” Ông bảo họ: “Chớ hà hiếp ai, cũng đừng tống tiền người ta, hãy an phận với số lương của mình”. (Lc 3,11-14).
Ông Gioan kêu gọi những người thu thuế sám hối để sống công bằng, không đòi hỏi quá mức đã được ấn định cho họ. Với binh lính ông bảo chớ hà hiếp ai, đừng tống tiền người ta... Ông kêu gọi mọi người sống bác ái: Ai có của ăn, áo mặc hãy chia cho người không có... Cuộc đời Gioan Tẩy Giả luôn nêu gương khiêm tốn, dạy chúng con sống khiêm nhường. Nhìn vào ông dân chúng thời đó luôn nghĩ ông chính là Đấng Mêsia muôn dân đang mong đợi. Nhưng ông đã khiêm tốn mà phân bua: “Tôi, tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, nhưng có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa”.
Chính Gioan Tẩy Giả nhìn thấy Thần Khí ngự xuống trên Đức Giêsu. Mặc khải của Thiên Chúa khiến con mắt xác thịt của ông nhận ra Đức Giêsu là Con Thiên Chúa tràn đầy Thần Khí. “Người đến sau tôi, nhưng có trước tôi”, vì Ngài là Thiên Chúa có từ thuở đời đời. Ông không còn phải nghi ngờ gì nữa.
Lạy Chúa! xin cho chúng con nhận ra Chúa trong những biến cố đời thường, nơi những người anh em bé mọn, thiếu thốn, lầm than vất vả ngay bên, để chúng con niềm nở đón nhận và sẻ chia với họ trong yêu thương và cùng nắm tay nhau đón mừng Chúa đến trong cuộc đời của mỗi chúng con. Xin Chúa cho chúng con nhận ra và sống mầu nhiệm nhập thể của Chúa, khiêm nhường nhìn nhận, biết làm nhỏ đi chính mình, để Chúa được lớn lên trong chúng con mỗi ngày. Ước chi cuộc đời hiện tại của chúng con làm chứng rằng Người chính là Thiên Chúa đã đến và ở lại với chúng con, hôm nay và mãi. Amen.
Én Nhỏ
Thông tin khác:




Thánh lễ Truyền Chức Giám Mục Đaminh Hoàng Minh Tiến tại nhà thờ Chính toà Sơn Lộc | 14.02.2022
Liên kết website
Tiêu điểm
Kinh Năm Thánh 2025
Kinh Năm Thánh 2025
Đây là Kinh Năm Thánh 2025 được Đức Giáo hoàng Phanxicô soạn. Bản dịch Việt ngữ do Linh mục Giuse Lê Công Đức, PSS thực hiện và đã được Đức cha Emmanuel Nguyễn Hồng Sơn, Chủ tịch Ủy ban Phụng tự trực thuộc Hội đồng Giám mục Việt Nam phê chuẩn.
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log