Thứ sáu, 10/01/2025

Suy niệm lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa - Năm C

Cập nhật lúc 15:01 09/01/2025
TRỜI MỞ RA
Lc 3,15-16.21-22 
Khi thấy Gioan làm phép rửa sám hối thì dân chúng thắc mắc và tự hỏi: Biết đâu ông này chẳng phải là Ðấng Mêsia mà toàn dân đang mong đợi? Gioan liền cho họ biết, ông chỉ là người làm phép rửa trong nước, còn Đấng quyền thế đến sau ông sẽ làm phép rửa trong Thánh Thần và lửa. Lời giới thiệu của Gioan cho thấy thời đại cũ sắp qua đi, và thời đại mới đang tới, là thời đại của tình yêu và ân sủng.
Đức Giêsu đã đến và đã khai mạc sứ mạng rao giảng Tin Mừng trong sự hiện diện của Chúa Cha và Chúa Thánh Thần. Đáng lẽ đây là một biến cố trọng đại, gây choáng ngợp thiên hạ bằng quyền năng và oai phong của một Đấng Cứu Thế. Nhưng sự kiện Đức Giêsu chịu phép rửa cho ta thấy một điều lạ thường và trái ngược: Ngài là Đấng phải đến làm phép rửa mà lại xin chịu phép rửa; Ngài là Đấng ban ơn sám hối mà lại tỏ lòng sám hối; là Đấng thánh của Thiên Chúa mà lại đứng chung với hàng tội nhân; là Đấng thanh sạch vô ngần mà lại chịu dìm mình xuống dòng sông thanh tẩy. Nhưng chính trong sự tự hạ này, mà ta thấy Con Thiên Chúa đã xuống tận vũng bùn lầy của tội lỗi để cứu vớt nhân loại, đưa con người trở lại vườn địa đàng.
Ý thức mình là Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh tội trần gian, nên Đức Giêsu đã thể hiện trước tiên bằng thái độ liên đới với dân tộc mình: liên đới trong thân phận, trong tội lệ, trong sám hối và chờ mong ơn cứu độ. Tuy nhiên, quang cảnh Đức Giêsu chịu phép rửa cũng đã hé lộ một mầu nhiệm cao cả: Trước tiên là trời mở ra, vì từ khi Ađam- Eva phạm tội thì cửa thiên đàng đóng lại (St 3,23-24). Từ nay, nhờ Đức Giêsu, con người lại được sống thông hiệp với Thiên Chúa. Tiếp theo là Thánh Thần ngự xuống trên Ngài, cho thấy Đức Giêsu là con người mới, trong Ngài, nhân loại sẽ được tái tạo, được đổi mới. (Gl 6, 15). Lại có tiếng phán từ trời: “Con là Con của Cha…”. Chúa Giêsu chính là Con Thiên Chúa. Những ai tin và nhận phép rửa nhân danh Ngài thì được thông phần vào địa vị làm con Thiên Chúa.
Phép Rửa hôm nay chỉ là khúc đạo đầu của bản trường ca “Yêu thương”. Để rồi vì yêu thương, mà Ngài sẽ bị người đời liệt vào "Tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thế và phường tội lỗi" (Lc 7,34); bị người nhà coi là "kẻ mất trí"; bị xua đuổi ra khỏi thành; bị lên án như một tội nhân, và cuối cùng bị chết treo giữa những tên trộm cướp. Đến nỗi thánh Phaolô đã phải thốt lên: "Đấng chẳng hề biết tội là gì thì Thiên Chúa đã làm cho Người thành tội vì chúng ta".
Đức Giêsu gọi cuộc thương khó của Người là một "phép rửa": "Thầy còn một phép rửa phải chịu, lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất." (Lc 12,50). Thật ra, chẳng ai muốn đau khổ nếu được chọn cách khác. Đức Giêsu cũng vậy, Ngài xin Cha cất chén đắng đau thương, nhưng Ngài muốn chọn theo ý Cha để mở ra cho nhân loại một sự sống mới. Đau khổ sẽ là một phép mầu, khi nó là một phương tiện để biểu hiện tình yêu, minh chứng tình yêu, xóa tan những chia rẽ bất hòa. Chỉ có tình yêu mới làm cho con người trở nên vĩ đại, vì Thiên Chúa là Tình Yêu. Đức Giêsu đã dùng thập giá để cứu chuộc nhân loại. Không phải thập giá cứu chuộc mà Tình Yêu cứu chuộc.
Chúng ta cũng đã lãnh nhận phép Rửa nhờ phép rửa của Đức Giêsu trên thập giá. Cũng như Đức Giêsu, chúng ta được mời gọi để mang tình yêu Thiên Chúa đến cho mọi người, nhất là những người cùng khổ, bị bỏ rơi, bị khinh miệt, bị sa ngã. Cha Zundel cũng đã nói lên rằng: "Đừng để ai trong những người anh em của chúng ta có thể phàn nàn rằng, họ chẳng gặp được lòng thương xót của Thiên Chúa nơi chúng ta". Là môn đệ Đức Giêsu, chúng ta cần có thái độ khiêm hạ và hòa mình vào đám đông dân chúng, để chia sẻ, nâng đỡ, đem lại an vui và hy vọng cho bao mảnh đời bất hạnh. Phép Rửa đầu đời của chúng ta chỉ được được hoàn thành trong phép Rửa cuối đời nơi thập giá Chúa Giêsu, Đấng mời gọi chúng ta dám hiến mạng vì yêu như Ngài, để vinh danh Thiên Chúa và ích lợi phần rỗi cho tha nhân.
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu!
Phúc Âm ghi lại một biến cố lạ lùng,
một buổi sáng trên dòng sông Gio-đan,
trời mây thật lặng lẽ nắng nhẹ nhàng,
giữa đám đông nghe Gio-an rao giảng,
ai ngờ Chúa cũng có mặt xếp hàng,
chờ đợi tới phiên mình chịu phép rửa.

Như dân chúng, Chúa tỏ lòng sám hối,
chẳng khác nào như những người tội lỗi,
Ngài hạ mình làm con không hiểu nổi,
cũng chỉ vì gánh tội thế nhân thôi.

Thế rồi dấu lạ là cửa trời rộng mở,
Thần Khí tựa chim câu xuống trên Ngài,
tiếng Chúa Cha tuyên phán con chí ái,
cuộc tỏ mình Ba Ngôi cho nhân loại.

Lạy Cha là Thiên Chúa Đấng khôn cùng,
Đấng có mặt trong mọi nơi mọi lúc,
cuộc đời con quả thật là diễm phúc,
được làm con cái Cha qua phép Rửa,
đón nhận nguồn sống quá thâm sâu,

là chính Chúa Ba Ngôi rất nhiệm mầu.

Xin cho con mãi được làm con yêu dấu,
như chính Chúa Giê-su là gương mẫu,
dám hy sinh chấp nhận mọi thương đau,
để làm cho cuộc sống được tươi mầu,
cho Danh Cha lan rộng khắp hoàn cầu,
cho Nước Cha muôn đời sau hiển trị.

Lạy Cha là Thiên Chúa rất từ bi,
cho chúng con từ đây chẳng ngại gì,
dám ra khỏi thành trì của bản thân,
biết cho đi những gì mình lãnh nhận. Amen.

Lm. Thái Nguyên
=============
Suy niệm 2
Trời mở ra, Cửa Thánh mở

(Lc 3, 15-16. 21-22)
Để niềm vui và ơn thánh được tràn đầy, tiếp liền sau Lễ Giáng Sinh đến Lễ Hiển Linh, Giáo hội cử hành Lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa.
Ơn làm con Chúa được phục hồi
Ngày Chúa Giêsu bước xuống dòng song Gio đan chịu phép rửa bởi tay Gioan Tẩy Giả, đánh dấu cuộc đời công khai sứ mạng Cứu Thế của mình. Khi thấy Gioan làm phép rửa sám hối, Chúa Giêsu ý thức sứ mệnh gánh tội trần gian của mình, nên đã chịu phép rửa để đại diện cả nhân loại tỏ lòng thống hối trước mặt Thiên Chúa. Hành động này đã làm đẹp lòng Thiên Chúa Cha, khiến Chúa Cha ban Thánh Thần đến dưới hình chim câu, đồng thời công khai xác nhận Người là Con chí ái.
Việc Chúa Giêsu chịu phép rửa cũng nhắc nhở chúng ta về Bí Tích rửa tội của mình. Chúng ta đã được tái sinh để trở nên con Thiên Chúa. Qua Bí tích Rửa tội, mỗi người trong chúng ta đã trở nên người mới, được Thiên Chúa yêu thương và được yêu mến Thiên Chúa.
Ađam đã phạm tội bất tuân lời Chúa. Chúng ta bằng cách vâng nghe lời Con Yêu Dấu của Chúa Cha, tin nhận Chúa Giêsu là Đấng Chúa Cha sai đến như Chúa Cha mời gọi để lấy lại ơn gọi làm con Thiên Chúa.
Lời nguyện nhập lễ hôm nay muốn chúng ta ý thức cầu xin rằng: Khi Đức Kitô chịu phép rửa tại sông Giođan và Thánh Thần ngự xuống trên Người, Chúa đã long trọng tuyên bố Người là Con chí ái, xin Chúa cho chúng ta là đoàn nghĩa tử được tái sinh bởi nước và Thánh Thần, hằng biết thi hành ý Chúa.
Trời mở ra
“Chính lúc Chúa Giêsu chịu phép rửa xong, Người đang cầu nguyện, thì trời mở ra và “Thánh Thần Chúa ngự xuống trên Người dưới hình chim bồ câu và có tiếng từ trời phán: “Con là Con yêu dấu của Cha, Con đẹp lòng Cha” (Lc 3,21-22).
Hỏi: Điều gì đã xẩy ra vào lúc Chúa Giêsu xin chịu Phép Rửa bởi Ông Gioan?
Thưa: Trước hành động của tình yêu khiêm nhường này từ phía Con Thiên Chúa, "trời mở ra" và Chúa Thánh Thần lấy hình chim bồ câu mà hiện xuống trên Chúa Giêsu, cùng lúc đó tiếng Chúa Cha từ trời vọng xuống công nhận Con Một của Mình: “Con là Con yêu dấu của Cha, Con đẹp lòng Cha” (Lc 3,22). Đây là sự mặc khải nhãn tiền về Thiên Chúa Ba Ngôi, và Thiên tính của Chúa Giêsu, Người là Đấng Mesia, được Thiên Chúa sai đến để giải thoát và cứu chuộc dân Người.
Tin Mừng thánh Luca tường thuật lại: “Đức Giêsu chịu phép rửa xong và đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra” (Lc 3,22). Chúa là Đấng vô tội đến xin Gioan làm phép rửa. Chúa muốn thánh hoá kẻ sắp làm phép rửa cho Chúa, nhưng chắc chắn để chôn vùi trọn vẹn con người Ađam cũ trong dòng nước. Nên, trước khi thanh tẩy ta và để thanh tẩy ta, Chúa thánh hoá sông Giođan, dù Gioan đã can ngăn “Chính tôi phải được Ngài rửa”(Trích bài giảng của thánh ghê- rô-ri-ô, giám mục Na-di-en). 
Trời mở ra. Tại sao các tầng trời lại mở ra?
Thưa, vì tội của Ađam khiến khiến cửa Thiên Đàng đóng lại, ông bà bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng. Cửa ấy, chính Ađam đã đóng lại, không cho mình và con cháu được vào. Nay nhờ Chúa Giêsu mà cửa trời được mở ra. Trời mở ra, còn mạc khải cho Gioan Tẩy Giả và những người Do Thái biết rằng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa. Bước lên khỏi nước là Chúa Giêsu nâng chúng ta lên và dẫn chúng ta tới mức độ thật cao bên ngai Thiên Chúa Cha.
Chúa Thánh Thần lại lấy hình một con chim bồ câu hiện xuống. Chim bồ câu cũng nhắc cho chúng ta một sự kiện trong Cựu Ước, lúc ấy chim bồ câu ngậm cành ôlui xuất hiện để báo sự chấm dứt của cơn đại hồng thủy, tin vui hòa bình cho toàn thế giới.'
Cửa Năm Thánh đã mở
“Cửa Thánh” [Porta Sancta]: cửa là nơi ra vào. Thánh có nghĩa là thuộc về Thiên Chúa. Cửa Thánh thuộc về Chúa và là cửa dẫn chúng ta đến với Chúa để được cứu độ. Cho đến nay, bốn Cửa Thánh tại bốn Vương cung Thánh đường Giáo hoàng ở Rôma đã mở. Riêng Năm Thánh 2025, Đức Phanxicô mở thêm một Cửa Thánh tại nhà tù Rebibbia thông qua tông Sắc chỉ Spes Non Confundit (Niềm Hy vọng không gây thất vọng).
Dịp mở Năm Thánh lệ thường 1975, Thánh Giáo hoàng Phaolô VI viết: “Cửa Thánh” [Porta Sancta] mà chính tôi sẽ mở vào đêm Vọng Giáng Sinh sẽ là dấu chỉ của con đường mới dẫn đến Đức Kitô, Đấng duy nhất là Con Đường và là Cửa, là dấu chỉ của tình yêu thương hiền phụ (Trích Tông Thư Apostolorum Limina 1975).
Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II viết: “Cửa Thánh” [Porta Sancta] mà chính tôi sẽ mở tại Đại vương cung Thánh đường Thánh Phêrô ở Vatican vào ngày 25 tháng 3 [1983] tới đây là dấu chỉ và là biểu tượng của một lối vào mới đến với Đức Kitô, Đấng Cứu Chuộc nhân loại (Trích Tông Thư Aperite Portas Redemptori 1983).
Điều đặc biệt ý nghĩa là với Cửa Thánh chúng ta chỉ có thể bước vào và không có thể bước ra từ đó. Thực ra, bước qua Cửa Thánh có nghĩa là bày tỏ ước muốn được đi vào trái tim Chúa Kitô, cùng cảm thức với Người, để đón nhận vòng tay thương xót của Chúa Cha. 
Ước gì đối với mọi người Năm Thánh là một năm thanh luyện và thánh hóa, năm đời sống nội tâm và đền tạ, năm của sự trở lại và tha thứ. Amen.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
=============
Suy niệm 3
PHÉP RỬA TRONG THÁNH THẦN VÀ LỬA
Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Đức Giêsu Chịu Phép Rửa hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Khi Đức Kitô chịu phép rửa tại sông Giođan và Thánh Thần ngự xuống trên Người, Chúa đã long trọng tuyên bố Người là Con chí ái, xin Chúa cho chúng ta là đoàn nghĩa tử được tái sinh bởi nước và Thánh Thần, hằng bền vững thi hành ý Chúa.
Nghĩa tử được tái sinh thi hành ý Chúa, bằng cách vâng nghe lời Con Yêu Dấu của Chúa Cha, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Isaia cho thấy: Người Tôi Trung dịu hiền của Thiên Chúa chính là ánh sáng muôn dân. Như các sách Tin Mừng cho ta thấy: đối với các Kitô hữu ngay từ thế hệ đầu tiên, Người Tôi Trung của sách ngôn sứ Isaia xuất hiện như một nhân vật huyền bí với những nét hết sức đặc biệt, đưa chúng ta vào mầu nhiệm Đức Kitô. Ở đây, Thiên Chúa gọi Người Tôi Trung là người được tuyển chọn. Chính Thiên Chúa lặp lại những từ đó khi Đức Kitô chịu phép rửa. Ước gì đối với chúng ta, Người Tôi Trung luôn là ánh sáng muôn dân, là người quy tụ dân riêng của Chúa, giúp chúng ta chịu đau khổ, chịu chết với Người. Hôm nay, trong sông Giođan, khi Chúa chịu phép rửa, các tầng trời mở ra, Thánh Thần đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên Người. Rồi có tiếng từ trời phán: Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người.
Nghĩa tử được tái sinh thi hành ý Chúa, bằng cách tin nhận Đức Giêsu là Đấng Chúa Cha sai đến, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Ghêgôriô Nadien nói: Đức Kitô tỏa sáng, chúng ta hãy tỏa sáng cùng với Người. Đức Kitô được dìm xuống nước, chúng ta hãy cùng xuống để rồi cùng lên với Người… Hôm nay trời rộng mở, biển cả nên hiền hòa, đất mừng vui hớn hở, núi đồi cũng hoan ca. Vì Đức Kitô đến bên bờ sông Giođan xin ông Gioan làm phép rửa. Biển kia ơi, việc gì mà trốn chạy? Giođan hỡi, cớ chi chảy ngược dòng?
Nghĩa tử được tái sinh thi hành ý Chúa, bằng cách sống một đời sống mới, để mọi người nhận biết vinh quang của Thiên Chúa chúng ta, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Isaia nói: Vinh quang Đức Chúa sẽ tỏ hiện, và mọi người phàm sẽ cùng được thấy. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 103, vịnh gia đã kêu gọi: Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi! Chúa muôn trùng cao cả. Lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ, Chúa muôn trùng cao cả! Áo Ngài mặc: toàn oai phong lẫm liệt, cẩm bào Ngài khoác: muôn vạn ánh hào quang. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, thánh Phaolô nói: Thiên Chúa đã cứu chúng ta nhờ phép rửa ban ơn Thánh Thần, để chúng ta được tái sinh và đổi mới.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Ông Gioan nói: Có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến; chính Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa. Trong bài Tin Mừng, thánh Luca tường thuật lại: Đức Giêsu chịu phép rửa xong và đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra. Chúa muốn thánh hóa kẻ sắp làm phép rửa cho Chúa, và muốn chôn vùi trọn vẹn con người Ađam cũ trong dòng nước. Trước khi thanh tẩy ta, Chúa thánh hóa sông Giođan. Đức Giêsu từ dưới nước đi lên, Người nâng thế gian lên cao với Người. Trời mở ra, vì xưa kia, khi bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng, chính Ađam đã đóng cửa trời lại, không cho mình và con cháu được vào. Chúa không ưa thích điều gì hơn việc con người hối cải và được cứu độ: mọi lời giảng dạy và mọi mầu nhiệm đều hướng tới mục đích này. Như những tia sáng hoàn hảo bên cạnh Nguồn Sáng cao cả, chúng ta hãy để mình được thấm nhuần ánh huy hoàng của Nguồn Sáng đó, bằng cách tuân giữ những gì Chúa truyền dạy. Khi Đức Kitô chịu phép rửa tại sông Giođan và Thánh Thần ngự xuống trên Người, Chúa đã long trọng tuyên bố Người là Con chí ái, ước gì chúng ta là đoàn nghĩa tử được tái sinh bởi nước và Thánh Thần, hằng biết thi hành ý Chúa. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
=============
Suy niệm 4
NGƯỜI KI-TÔ HỮU: CHỨNG TÁ TUY KHÁC NHAU NHƯNG CHUNG QUY CHO TÌNH YÊU
Hôm nay, Hội Thánh hân hoan bước vào Mùa Thường Niên, khởi đầu với lễ Chúa Giê-su chịu Phép Rửa. Thoạt tiên, khi nghe đến thánh lễ Chúa Giê-su chịu Phép Rửa, có lẽ chúng ta không khỏi thắc mắc: phép Rửa Chúa Giê-su chịu có khác gì so với bí tích Rửa tội mà chúng ta được lãnh nhận hay không? Phép Rửa Chúa Giê-su chịu có gì liên quan đến bí tích Rửa tội hay chăng? v.v…
Một điều rõ ràng, hiển nhiên mà chúng ta có thể phân biệt được là Chúa Giê-su chịu phép Rửa, còn chúng ta thì chịu phép Rửa tội hoặc Thanh tẩy, vì mặc dù Người hoàn toàn giống với con người yếu đuối, mỏng dòn, nhưng khác với chúng ta là: Người không mang tội, Người không mắc tội. Tuy vậy, Người vẫn tự nguyện mặc lấy thân phận tội lỗi con người hầu gánh tội, cứu độ nhân loại. 
Khi cử hành thánh lễ Chúa Giê-su chịu Phép Rửa, chúng ta hồi tưởng thời khắc ân sủng, thời điểm chúng ta được thanh tẩy tội Tổ Tông, được thánh hoá trở nên con của Thiên Chúa, con của Đấng Thánh, và được chung phần vào Mẹ Giáo Hôi – Nhiệm thể của Chúa Ki-tô, mà trong đó, chúng ta là chi thể của Thân thể mầu nhiệm ấy. Có lẽ, nhiều người trong chúng ta không còn nhớ ngày mình được nhận lãnh bí tích cao cả này?!!! Ngày chúng ta được giải thoát gông xiềng tội Tổ Tông, tội lỗi, hầu trở nên con người mới, con của Ánh sáng, con của Thiên Chúa nhân từ; ngày chúng ta được biến đổi từ chốn bùn nhơ, tối tăm bước vào đời sống mới, đời sống chân chính. Ngày chúng ta được cứu độ khỏi cảnh ‘không chốn nựa tương’, ‘không lối thoát thân’ vì bị tội lỗi gông cùm, và được mang vào ‘cung lòng ấm áp, sâu thẳm của Thiên Chúa’ qua lòng của Giáo Hội. Ôi, thời khắc hồng ân! Mầu nhiệm cao vời vượt quá lòng mong mỏi của con người, cao siêu, thẳm sâu hơn tâm hồn con người chúng ta! Chúng ta cùng dâng lời ngợi ca, tán tụng không ngơi lên Thiên Chúa vì ân sủng cao cả này; Người chẳng bỏ mặc con người tội lỗi nhưng đã mời gọi, thánh hoá và trao cho sứ mạng thiêng liêng như lời tiên tri I-sa-ia đã tuyên sấm “Người không b gy cây lau b gip, không dp tt tim đèn còn khói,, Ta đã gi con trong công lý, đã cm ly tay con, đã gìn gi con, đã đt con thành giao ước ca dân, và nên ánh sáng ca chư dân...” (Is 42, 3. 6). 
Ở điểm này, chúng ta được tháp nhập và liên kết chặt chẽ với sứ vụ của Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, đó là: trở nên tiên tri (người rao truyền Tin mừng), tư tế (thánh hoá, dạy dỗ, khuyến dụ) và vương đế (cộng tác điều hành cộng đoàn). Nói tóm lại, chúng ta được trao sứ mạng làm chứng cho Thiên Chúa, làm chứng cho Đấng đã rộng ban, thương yêu trao tặng cho chúng ta mọi thứ một cách nhưng không, kể cả chính mình Người qua Con Một yêu dấu. Hơn nữa, qua lời xác thật, công bố đầy yêu thương của Chúa Cha đối với Đức Ki-tô “Con là Con yêu du ca Cha, Con đp lòng Cha” (Lc 3, 22), chúng ta cũng được hiệp thông với Chúa Giê-su trong sứ mạng làm con cái Cha trên trời, Người Cha hằng dủ lòng thương xót đến tất cả mọi người, chứ chẳng thiên vị một ai như lời thánh Phê-rô chứng thực, giảng dạy tại nhà ông Cor-nê-li-ô được thuật lại một cách sống động trong thư Công Vụ Tông Đồ: “Thiên Chúa không thiên tư tây v, nhưng bt c x nào, ai kính s Người và thc hành s công chính, đu được Người đón nhn” (Cv 10, 34-35). Vì thế, ơn gọi, bậc sống tuy khác nhau, nhưng đều có một sứ mạng; trách nhiệm tuy khác nhau, nhưng cùng chung một sứ vụ; công việc, tính cách khác xa nhau, nhưng cùng chung một mục đích, đó là: đời sống làm chứng cho Tin Mừng, chia san những gì chúng ta được lãnh nhận một cách vô điều kiện từ Thiên Chúa, và nhất là sống làm gương sáng qua lời ăn, tiếng nói, hành vi của người mang danh Thánh Ki-tô (Ki-tô hữu – người thuộc về Chúa Ki-tô). 
Để kết thúc bài chia sẻ này, xin quý cộng đoàn cùng tôi lắng đọng, trở về với lòng mình và trong giây phút thinh lặng sâu lắng của tâm hồn, lắng nghe tiếng Chúa thầm thỉ với mình qua câu chuyện làm chứng tá trong thời đại ngày nay như sau: Tờ báo Hoàn Cầu Đêm Khuya xuất bản tại Hoa Kỳ thuật lại gương sống chứng tá Tin Mừng của ông Jewel Pierce tại Tiểu bang Alabama. Trừ ngày Chúa Nhật, mỗi ngày đều đặn một lần, ông đều thả 2 chai không xuống dòng sông Cô-sa; trong 2 chai đó, ông để lại một câu Kinh Thánh nói về tình thương hoặc sứ điệp tương tự, kèm theo lời đề nghị giúp đỡ hết tất cả những ai cần đến ông cả về vật chất cũng như tinh thần. Trong 40 năm ròng rã, ông đã gửi trên 27 ngàn sứ điệp Tin mừng, và hơn 2 ngàn người thuộc 30 quốc gia đã đọc, và liên lạc với ông. Có lẽ chúng ta không có đủ điều kiện, nhuệ khí như ông Jewel Pierce, nhưng thiết nghĩ, mỗi người chúng ta luôn có Chúa ở cùng, đồng hành, nâng đỡ, và cùng ta ra đi chia san những gì chúng ta đã, đang và sẽ được lãnh nhận. Chỉ cần qua cử chỉ thân thiện, yêu thương, lời nói chân thành, góp ý, xây dựng hay một hành động bình thường, nho nhỏ nhưng mang lại niềm khích lệ, động viên anh chị em ta…thì lúc ấy, chúng ta đang sống chứng tá cho Tình yêu rồi. 
Xin Chúa đừng để những truân chuyên nơi cuộc sống này làm chúng con nhục chí, thu mình lại mà chẳng dám chia san. Xin đừng để những quyến rũ của trần gian cản lối chúng con dấn thân, làm chứng cho Chúa. Ước gì qua cuộc sống chúng con, mọi người sẽ nhận ra Chúa là nguồn Tình yêu. Amen. 
Lm. Xuân Hy Vọng
=============
Suy niệm 5
Sự Khiêm Hạ
Is 42,1-4.6-7; Cv 10,34-38; Lc 3,15-16.21-22
Thuở xưa khi toàn dân đang trông ngóng một Đấng cứu thế, bỗng Gioan Tẩy Giả xuất hiện và làm phép rửa cho dân, trong thâm tâm ai cũng tự hỏi và suy nghĩ biết đâu ông ấy chính là Đấng Mêsia. Với cách sống chân thật và lòng khiêm hạ thẳm sâu, ông Gioan không để dân lầm tưởng mà suy tôn mình, ông phân bua: “Tôi, tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, nhưng có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa.” (Lc 3,16).
Khi toàn dân đang chịu phép rửa của ông Gioan, Đức Giêsu cũng hòa mình với dân, lội xuống dòng sông Giođan để chịu phép rửa của ông. Nhưng chuyện lạ xảy ra khi Người cầu nguyện: “thì trời mở ra, và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng: Con là Con của Cha; ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con.” (Lc 3,21b-22). Chính Chúa Cha phán ra từ trời, dân chúng và Gioan Tẩy Giả xác nhận rằng Đức Giêsu là Con Thiên Chúa: “Tôi đã thấy Thánh Thần tựa chim bồ câu từ trời xuống và ngự trên Người. Tôi đã không biết Người. Nhưng chính Đấng sai tôi đi làm phép rửa trong nước đã bảo tôi: “Ngươi thấy Thánh Thần xuống và ngự trên ai, thì người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần.” Tôi đã thấy, nên xin chứng thực rằng Người là Đấng Thiên Chúa tuyển chọn.” Chính Gioan ông nhìn thấy Thần Khí ngự xuống trên Đức Giêsu. Mặc khải của Thiên Chúa khiến con mắt xác thịt của ông nhận ra Đức Giêsu là Con Thiên Chúa tràn đầy Thần Khí. “Người đến sau tôi, nhưng có trước tôi”, vì Ngài là Thiên Chúa có từ thuở đời đời. Ông không còn phải nghi ngờ gì nữa.
Dù là Con Thiên Chúa, Đức Giêsu đã hạ mình, liên đới với mọi người, dìm mình trong dòng nước sông Giođan với những người tội lỗi. Phép rửa Chúa chịu hôm nay đánh dấu cuộc đời công khai đi rao giảng của Người, sau 30 năm sống ẩn dật với hành động thật đơn sơ khiêm hạ, nêu gương cho mọi người.  Với cử chỉ ấy, Người hòa mình vào dòng đời với nhân loại, để chung chia và gánh vác thân phận, kiếp sống với con người.
Lạy Chúa! Chúa là Đấng vô tội mà đã khiêm hạ lội xuống dòng sông Giođan để chịu phép rửa như người tội lỗi. Để đổi lại, mỗi người tội lỗi chúng con nhờ lãnh Bí tích Rửa tội, lại được trở nên con Thiên Chúa. Xin cho mỗi Kitô hữu chúng con luôn biết sống xứng đáng là con Chúa, bằng đời sống yêu thương, hòa đồng sẻ chia, cảm thông và đón nhận những giới hạn của nhau, để tất cả chúng con cũng được trở nên con yêu dấu của Chúa. Amen.
Én Nhỏ
Thông tin khác:




Thánh lễ Truyền Chức Giám Mục Đaminh Hoàng Minh Tiến tại nhà thờ Chính toà Sơn Lộc | 14.02.2022
Liên kết website
Tiêu điểm
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log