Ai liều mất mạng sống vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.
8 34 Khi ấy, Đức Giê-su gọi đám đông cùng với các môn đệ lại. Người nói với họ rằng: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. 35 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. 36 Vì được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì ? 37 Quả thật, người ta lấy gì mà đổi lại mạng sống mình ? 38 Giữa thế hệ ngoại tình và tội lỗi này, ai hổ thẹn vì tôi và những lời tôi dạy, thì Con Người cũng sẽ hổ thẹn vì kẻ ấy, khi Người ngự đến cùng với các thánh thiên thần, trong vinh quang của Cha Người.”
9 1 Đức Giê-su còn nói với họ: “Tôi bảo thật các người: trong số những người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết, trước khi thấy Triều Đại Thiên Chúa đến, đầy uy lực.”
=============
Suy niệm 1: LIỀU MẠNG VÌ CHÚA
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Sáu Tuần 6 Thường Niên, Năm lẻ này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa thích ngự trong những tâm hồn ngay thẳng, xin Chúa tuôn đổ hồng ân, giúp chúng ta ăn ở thế nào, để trở nên đền thờ của Chúa.
Trở nên đền thờ của Chúa, khi biết kính sợ Chúa và yêu thương nhau, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Châm Ngôn nói về: Sự minh mẫn của con người, và nghĩa huynh đệ. Đề tài được nhấn mạnh khá nhiều: đó là những mối tương giao giữa người với người. Ở đây nổi bật hai nét chính: khôn ngoan và quảng đại. Anh em đừng quên Đức Chúa, Đấng đã đưa anh em ra khỏi đất Aicập; chính Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, là Đấng anh em phải kính sợ, anh em phải phụng thờ. Lòng kính sợ Đức Chúa là trường dạy khôn ngoan, khiêm nhu là đường dẫn đến vinh dự.
Trở nên đền thờ của Chúa, khi biết khao khát và tìm nương ẩn nơi Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Autinh nói: Thiên Chúa là niềm khát vọng của tâm hồn… Hãy lấy Chúa làm niềm vui của bạn, Người sẽ cho được phỉ chí toại lòng. Hãy ký thác đường đời cho Chúa, tin tưởng vào Người, Người sẽ ra tay.
Trở nên đền thờ của Chúa, khi biết khiêm nhường, quy phục, tín thác vào Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách Sáng Thế tường thuật lại: Đức Chúa đã làm xáo trộn tiếng nói của mọi người trên mặt đất, và cũng từ chỗ đó, Đức Chúa đã phân tán họ ra khắp nơi trên mặt đất. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 32, vịnh gia cho thấy: Hạnh phúc thay dân nào, Chúa chọn làm gia nghiệp. Chúa đảo lộn chương trình muôn nước, Người phá tan ý định chư dân. Chương trình Chúa ngàn năm bền vững, ý định của lòng Người vạn thuở trường tồn.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Ai liều mất mạng sống vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. Chúng ta là bạn hữu của Chúa, bởi vì, được Chúa cho biết điều mà một người đầy tớ không được phép biết. Nếu ta liều mất mạng sống mình, để đạt cho bằng được điều Chúa hứa, thì ta sẽ cứu được mạng sống ấy. Thiên Chúa đã hứa cho ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy. Chúa Thánh Thần, là Đấng dạy ta trong nội tâm: điều ta không thể nói ra, và không thể nhìn thấy ở hiện nay, nên, bổn phận của ta là phải khao khát. Thật vậy, đối với người Kitô hữu đích thực: sống, không có nghĩa gì khác hơn, là khao khát Thiên Chúa. Dĩ nhiên, Đấng ta khao khát, thì ta chưa thấy, nhưng, chính nhờ khao khát, mà ta trở nên xứng đáng: được mãn nguyện, khi Người ngự đến. Khi ta muốn đổ đầy một vật chứa nào đó, như cái bao, cái vò hay cái gì khác, và biết cái sẽ đổ vào, nhiều bao nhiêu, thì chúng ta phải nới rộng dung tích của vật chứa ấy. Cũng vậy, khi Thiên Chúa trì hoãn là Người đang nới rộng lòng khao khát của ta, để làm cho tâm hồn ta có khả năng đón nhận Người. Đời sống của chúng ta là để cho lòng khao khát thanh luyện mình. Chúng ta càng để cho lòng khao khát thánh thiện thanh luyện mình, thì càng đoạn tuyệt với các vương vấn trần gian. Muốn đổ đầy, thì phải dốc cạn đã. Chúng ta muốn được đầy điều tốt, thì phải dốc hết cái xấu đi. Thử nghĩ xem nếu Thiên Chúa muốn đổ đầy mật ngọt cho ta, mà lòng ta lại đầy giấm chua, thì ta đựng mật ngọt ở đâu? Phải dốc hết những gì đang đựng trong bình, phải rửa bình cho sạch; phải rửa cho sạch dù phải vất vả, phải kỳ cọ, để cho bình xứng hợp với đồ đựng bên trong. Ước gì ta biết can đảm, kiên nhẫn chịu đựng, và sẵn sàng liều cả mạng sống mình, vì Chúa. Chúa thích ngự trong những tâm hồn ngay thẳng, ước gì chúng ta biết ăn ở thế nào, để trở nên đền thờ của Chúa. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
=============