Thứ hai, 25/11/2024

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 20 Thường Niên A

Cập nhật lúc 09:08 14/08/2020
Suy niệm 1
“Này bà, lòng tin của bà mạnh thật.”
(Mt 15, 21-28)
 
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay báo tin cho chúng ta một tin mừng, đó là Thiên Chúa cứu độ tất cả mọi người, có nghĩa là bao gồm tất cả những người ngoại giáo:
Ngay như bài đọc Cựu Ước trong thánh lễ hôm nay cũng đã nói:“Người ngoại bang theo Chúa để phụng sự Chúa và mến yêu danh Ngài, để trở nên tôi tớ Chúa…Ta sẽ dẫn chúng lên núi thánh và ta sẽ cho chúng niềm vui trong nhà cầu nguyệnnào gắn bó cùng Đức Chúa để phụng sự Người và yêu mến Thánh Danh, cũng trở nên tôi tớ của Người…đều được Ta dẫn lên núi thánh và cho hoan hỷ nơi nhà nguyện của Ta”.
Tin Mừng đó hôm nay trở thành sự thật nhờ Đức Giêsu Kito: “Chúa Giêsu lui về miền Tyro và Sidon, thì liền có một bà quê ở Canaan từ xứ ấy đến cùng Chúa Giêsu”.
Canaan, vùng đất ngoại giáo:
- Chủng tộc, đất nước, quê hương, quá khứ của vùng này càng làm cho bà này trở nên xa lạ.
- Tuy nhiên, bà lại là người công minh chính trực, khiêm nhường, hài hước, nhất là có một đức tin tuyệt vời làm cho Chúa Giêsu thán phục. Khi Chúa Giêsu nói với bà: “Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó”, bà hóm hỉnh thưa lại: “Vâng, thưa Ngài, chó con cũng được ăn những miếng bánh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”.
Đó là một bài học phi thường cho người Do-thái và các môn đệ.
Lúc đầu, Chúa Giêsu có vẻ từ chối giúp bà vì bà không phải là người Israel. Nhưng qua cuộc gặp gỡ này, Ngài ngưỡng mộ nhận ra đức tin mạnh mẽ của bà khẩn khoản Ngài chữa bệnh cho con gái của bà.
Chúa Kitô muốn nói với chúng ta: điều quan trọng đối với Thiên Chúa, đó là niềm tin vào Thiên Chúa không thuộc về một dân tộc hay chủng tộc nào,. Chúng ta nhớ rằng:
- Chúa Giêsu không thể thực hiện một phép lạ ở Na-gia-ret, sinh quán của Ngài, "vì họ thiếu lòng tin". 
- Ngài đã nói với Phero khi Phero bắt đầu chìm xuống vùng nước hồ Galilee:  “người hèn tin, tại sao lại nghi ngờ”.
Ngược lại,
- Ngài ngưỡng mộ thán phục người phụ nữ Canaan này: “Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy”
- Ngài cũng thán phục đức tin của viên sỹ quan Roma: “Thật, Thầy nói thật với anh em, tôi không thấy một đức tin như thế nơi người Israel”!
Chúa Kitô trước hết đến với người dân của đất nước Ngài. Và khi sai các môn đệ đầu tiên đi truyền giáo, Ngài nói với họ: "Hãy đến với con chiên lạc của Israel chứ không phải cho người ngoại giáo và người Samaria". Nhưng sau đó, vào cuối Tin mừng Mattheu, Ngài mở rộng và phổ quát sứ mệnh: "Anh em hãy đi khắp muôn dân và rao giảng tin mừng cứu độ”. Đó là một cách tiếp cận truyền giáo tuyệt vời.
- Trong các cuộc tranh luận với người Pharisieu, Saduceo và luật sỹ, Chúa Giê-su luôn ở thế thượng phong và Ngài liên tục tránh những cái bẫy mà những kẻ thù giăng ra cho Ngài
- Nhưng trước người phụ nữ Canaan đáng thương, đầy lòng can đảm chạy đến Ngài, Ngài phải thừa nhận thất bại và chào thua.  Lúc đầu Ngài cự tuyệt không nói một lời với bà.. Nhưng chính sự quyết tâm, khiêm nhường và đức tin tuyệt vời của bà đã khơi dậy sự ngưỡng mộ của Chúa Giêsu và thuyết phục Chúa chấp nhận yêu cầu của bà. Và Chúa cũng có thái độ như thế đối với viên sỹ quan Roma.
Đọc toàn bộTin mừng, chúng ta thấy Chúa Giêsu không chỉ là một con người phổ quát, mà còn chống lại mọi hình thức phân biệt đỗi xử. Chúng ta chỉ cần đọc lại câu chuyện một số dụ ngôn và một số lần gặp gỡ:
- Dụ ngôn về người Samaria nhân lành,
- Câu chuyện về bữa ăn với những người thu thuế,
- Tới thăm nhà ông Gia-kêu,
-Gặp gỡ phụ nữ Samaria tại bờ giếng Giacop,
- Những lời đảm bảo cho anh trôm lành cùng chiụ đóng đinh với Ngài trên thập giá,
Tất cả những lần như thế, đều chứng tỏ Chúa Giêsu liên  tục chống lại mọi phân biệt đối xử.
- Trong Công vụ Tông đồ, Phê-ro nói: "Tôi biết rõ Thiên Chúa không thiên vị người nào. Nhưng hễ ai kính sợ Thiên Chúa và ăn ở ngay lành, thì dù thuộc bất cứ dân tộc nào cũng đều được Ngài tiếp nhận
- Abraham Lincoln, một người có đức tin mạnh, đã viết: “Đừng bao giờ bạn nói rằng Thiên Chúa đứng về phía bạn. Thay vào đó, bạn hãy cầu nguyện để đứng về phía Thiên Chúa. Đặt mình về phía Thiên Chúa có nghĩa là coi tất cả mọi người là anh chị em”. 
- Thánh Toma Aquino nói: “Bất cứ ai tin, sẽ nhìn thấy tất cả bằng con mắt của Thiên Chúa
“Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy” Đó là một câu nói đầy lòng ngưỡng mộ của Chúa Giêsu đối với người đàn bà ngoại giáo! Chúng ta có thể tự đặt cho mình câu hỏi:
- Chúa Giêsu có ngưỡng mộ đức tin của tôi không?
- Dù những người khác không cùng tôn giáo hoặc những người đó không thuộc phe nhóm của tôi…. Tôi có ngưỡng mộ điều tốt nơi những người đó không, hay vẫn cho mình là nhất, là mô phạm?
Linh mục Gioan Đặng Văn Nghĩa
=====================
Suy niệm 2
MỘT ĐỨC TIN TUYỆT VỜI
(Mt 15, 21-28)
Thiên Chúa muốn chúng ta hạnh phúc, Người mang hạnh phúc đến cho chúng ta, người đàn bà xứ Canaan hiểu điều đó đã tìm gặp Chúa! Bà ước ao được Chúa Giêsu nhìn đến nhu cầu bà xin cho con gái bà. Bà muốn Thiên Chúa thể hiện lòng nhân lành đối với con bà, lời van xin của bà mới đẹp làm sao: "Lạy Ngài là con Vua Đavít, xin thương xót tôi!" (Mt 15, 22) Bà coi Chúa Giêsu là Đấng Messia.
Sự thinh lặng của Chúa Giêsu
Bà xin, Chúa không trả lời, có phải bà bị miệt thị không? Chắc chắn là thế, nhưng bà cứ xin Chúa phải trả lời: "Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel" (Mt 15, 24). Câu này thể hiện sự vâng phục của Chúa Giêsu được Cha sai đến cùng dân Israël, và mạc khải cho dân biết về lòng trắc ẩn của Thiên Chúa đối với họ. Lời cầu xin của bà xứ Canaan khó được chấp nhận, nhưng bản chất và tình thương của một người mẹ bảo bà cứ xin.
Chúng ta biết, giữa người Do thái và dân ngoại có một bức tường ngăn cách, thánh Phaolô gọi đó là "bức tường hận thù" (x. Eph 2, 14). Chính sự ngăn cách này mà Chúa Giêsu đã bảo môn đệ đừng đi theo đường của dân ngoại, cầu nguyện "đừng có lải nhải như dân ngoại" (Mt 6, 7). Và nếu ai đó muốn nhục mạ người nào trong dân Israel, thì hãy "đối xứ với họ như dân ngoại" (x. Mt 18, 17). Nên không có lạ gì khi môn đệ ngạc nhiên thấy Thầy tiếp chuyện với người phụ nữ xứ Samaria dân ngoại. Thế mới biết người đàn bà xứ Canaan can đảm biết chừng nào, bà đã vượt qua các rào cản về tôn giáo, địa lý, niềm tin, nhất là về thân phận phụ nữ của chính bà. Vì ngay cả người nữ Do thái còn không được nhắc đến trong lời cầu nguyện, lời chứng của họ không có giá trị pháp lý, không giải quyết được gì ở nơi công cộng, huống hồ là đàn bà dân ngoại.
Chúa Giêsu không đề cập đến những vấn đề trên. Tuy nhiên, bà này vượt qua ranh giới dân ngoại, và kêu xin một người Do thái với lòng kính trọng: "Lạy Ngài là con Vua Đavít" (Mt 15, 22). Có lẽ bà đã nghe nói nhiều về Chúa Giêsu, trong lòng bà có điều không biết rõ, phải chăng là hồng ân của Thiên Chúa.
Nhưng bà biết, theo ý kiến của dân chúng, bà có thể xin được điều bà cần nơi Đấng được Thiên Chúa sai đến. Bà liều đến, Chúa Giêsu không chấp nhận, bà nhờ vả các môn đệ, khiến các ông phải thưa với Chúa Giêsu: "Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi" (Mt 15, 23). Các ông muốn Chúa nhận lời ngay. Chúa từ chối. Bà sấp mình xuống. Chúa bảo bà, "không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó" (Mt 15, 26) để giải thích lý do tại sao Người không thể nhận lời bà xin.  Bà đáp rằng: "vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống" (Mt 15, 27). Lời này đã thuyết phục được Chúa Giêsu, ma quỉ bị trục xuất, con gái bà được giải thoát.
Lời van của bà không được xét đến, xin mãi bị từ chối, lại còn bị miệt thị như chó. Chúng ta tự hỏi: điều gì đã khiến cho bà dám làm tất cả? Câu trả lời là vì yêu. Với tình mẫu tử, bà không đành lòng ngồi nhìn đứa con mình bị ma quỉ hành hạ, bà đi khắp đó đây tìm thầy chạy thuốc, vượt qua cả những nơi bị xem là cấm kỵ. Yêu con, bà chấp nhận tất cả, không những đến với Chúa Giêsu là người Do thái, lại còn tin Chúa có quyền năng thống trị được ma quỉ, tin Chúa có lòng thương xót sẽ ra tay cứu chữa, tin Chúa có trái tim rộng mở để không phân biệt người ngoại, kẻ đạo. Đáng ngưỡng mộ cho một người mẹ.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
 
======================
Suy niệm 3
LÒNG TIN KIÊN NHẪN

Mt 15, 21-28
 
Đức Giêsu đang đi về miền Tia và Siđôn, bỗng gặp một người đàn bà Canaan ở đó đi ra kêu lên: “Lạy Ngài là con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!” (Mt 15,22). Bà này là người ngoại (kẻ thù truyền kiếp của người Do Thái), nên bà kêu xin khẩn thiết như vậy mà Người không đáp lại một lời. Ngày nay chúng con mà gặp thái độ miệt thị, dửng dưng, coi như điếc này thì bực ra mặt, đánh giá sau lưng hoặc thất vọng quay gót chẳng thèm phiền đến lần thứ hai. Đằng này bà cứ bám lì theo sau làm các môn đệ sốt ruột lên tiếng với Thầy: “Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi!” (Mt 15,23). Bà lắng tai nghe ngóng thì chỉ thấy Người trả lời phân ranh: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Israel mà thôi” (Mt 15,24). Khác nào bị đuổi khéo, nhưng bà không chùn bước mà tiếp tục tiến đến bái lạy, khiêm tốn xin Người cứu giúp. Chẳng ngờ Người buông thẳng một câu nghe thấy nhục nhã, rằng không nên lấy bánh dành cho con mà ném cho chó con. Vậy mà bà còn nhẫn nhục cãi lại: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống” (Mt 15,27). “Của cố là của được”. Cuối cùng Đức Giêsu đã “thua” lòng tin mạnh mẽ và kiên nhẫn của bà. Kết quả từ giờ đó con gái bà được khỏi. Người khen bà có lòng tin mạnh thật, nên bà muốn sao thì được vậy. Ôi! con cái trong nhà chúng tôi xin bái phục bà Canaan! Đến xin Thầy cứu mà Thầy không tiếp, còn ví phận dân ngoại của bà với “chó con”, vậy mà bà vẫn đủ lòng tin lòng cậy ở vị Thầy “khắt khe” hôm nay, thì lòng tin của bà quả là mạnh thật. Chúng tôi mà bị xử như vậy thì ắt sẽ mất hết niềm tin và bỏ cuộc từ lâu. Một lòng tin mạnh mẽ vượt lên những kỳ thị chủng tộc, vượt lên thử thách đến tột cùng, sợ hãi và xấu hổ tủi nhục. Lòng kiên nhẫn không hề ngã lòng trước lời từ chối của bà đã đụng vào trái tim luôn chạnh lòng thương của Người. Sự im lặng và chối từ của Đức Giêsu đã đưa đức tin của bà vượt qua thử thách và mạnh lên. Ngày nay trong đời sống đức tin, nhiều khi chúng con cũng gặp những rào cản, thử thách nặng nề. Nhưng xem ra lúc gian nan chúng con hiểu phần nào chương trình của Chúa cho đời mình và được trưởng thành hơn trong đức tin.
Lòng tin của bà còn mạnh mẽ vì nỗi đau của con chính là nỗi đau của bà, nên bà xin Thầy dủ lòng thương “tôi”, van xin cho chính bà. Lúc Thầy ra như làm ngơ, thì các môn đệ lên tiếng làm Thầy lưu tâm giải quyết vấn đề. Ước gì ngày nay chúng con cũng trở thành cầu nối kết, để Chúa thực hiện những ơn lành cho người khác cần được quan tâm và nâng đỡ. Lúc đó mọi khó khăn được giải gỡ an ổn tốt đẹp, khi có động lực kéo ơn Chúa xuống trên con người.
Có lẽ Đức Giêsu muốn cho các môn đệ thấy lòng tin đáng nể nơi người ngoại và hiểu tình yêu thương đại đồng của Thiên Chúa dành cho hết thảy mọi người, kể cả dân ngoại mà họ đang muốn loại trừ. Dọc dài theo Tin Mừng, ta thấy Người vẫn luôn yêu thương thi ân, chúc lành, đề cao, khen ngợi những người ngoại.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con lòng khiêm nhường, lòng tin mạnh mẽ vượt lên mọi thử thách gian nan, để chúng con có thể đi trọn con đường Chúa muốn, với lòng tin ngày càng vững mạnh hơn, để chúng con được hưởng trọn niềm hạnh phúc của những người sống trong niềm tin yêu Chúa. Amen.
Én Nhỏ
Thông tin khác:




Thánh lễ Truyền Chức Giám Mục Đaminh Hoàng Minh Tiến tại nhà thờ Chính toà Sơn Lộc | 14.02.2022
Liên kết website
Tiêu điểm
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log