Chủ Nhật XXVIII: BỔN PHẬN PHẢI BIẾT ƠN
Bài Phúc Âm hôm nay có thể được gọi là bài PÂ về lòng biết ơn theo 2 ý nghĩa: biết ơn về những gì mà chúng ta nợ Thiên Chúa, nhưng cũng phải biết ơn bằng một tấm lòng quảng đại.
Nếu phải cám ơn cha mẹ vì cha mẹ sinh ra chúng ta, thì chắc chắn hằng ngày chúng ta phải cám ơn Thiên Chúa không ngừng vì tất cả những gì mà chúng ta mắc nợ Người, đó là tất cả những gì chúng ta là và tất cả những gì chúng ta đang có, bao gồm cả cha mẹ chúng ta.
1- Hãy biết ơn Thiên Chúa!
Tuy nhiên, con người thường rất vô ơn đối với Đấng Tạo Hóa:
-Trước hết chúng ta hãy xem những người phong cùi trong bài Phúc Âm. Đây không phải là những anh chàng xấu! Lúc đầu họ cũng là những con người rất lịch thiệp. Họ giữ luật ở cách xa Chúa Giêsu để không nhiễm bệnh cho Ngài. Họ gọi Ngài là Thầy: câu nói đó rất lịch sự! Họ tin tưởng vào Ngài, vì họ cầu khẩn Ngài chữa bệnh cho: Lạy Thầy xin thương xót chúng tôi. Họ tin tưởng vào lời Ngài: họ tin chắc là Ngài chữa họ. Thế nhưng, khi được chữa lành, họ đã không trở lại cám ơn Ngài. Tại sao vậy? Họ không nghĩ gì ư? Thật đáng tiếc…Hay là họ quá vui vì được chữa lành đến nỗi không còn nghĩ đến việc cám ơn nữa mà chỉ nghĩ đến những bạn bè mà họ có thể được gặp lại? Hay là họ lấy cớ rằng có quay lại cũng chẳng tìm thấy Chúa Giêsu ở đâu để mà cám ơn? Có lẽ họ nghĩ rằng Chúa Giêsu chỉ nói là mình phải đi trình diện các tư tế thôi, chứ có bảo mình phải quay lại cám ơn Ngài đâu?
-Hãy quan sát thái độ chung của con người: phần lớn nhièu người không nghĩ rằng mình có bổn phận phải biết ơn đối với Đấng đã cho mình vũ trụ kỳ diệu này để con người tìm thấy tất cả nếu con người cố gắng tìm kiếm.. Trái đất phải chăng không như là một siêu thị rộng lớn đó sao nơi mà con người có thể mua được nhiều thứ…? Và còn tệ hơn, không những con người quên không cám ơn Đấng Tạo hóa, mà còn tìm cách phá phách vũ trụ này bằng những cuộc chiến tranh hóa học hoặc tàn phá cây cối, làm tăng độ nóng của trái đất lên.
-Hãy nhìn đến chính chúng ta! Khi vượt qua một khó khăn, chúng ta thường không cám ơn Thiên Chúa. Quên không cám ơn Ngài vì những ơn lành người đã ban cho. Khi nguy hiểm biến mất, chúng ta cũng thường để cho Thiên Chúa biến mất luôn.
Dụ ngôn người Arập nói : “Một con chó biết ơn còn giá trị hơn một con người vô ơn”.
Chúng ta cần phải biết ơn, tạ ơn và ngợi khen Thiên Chúa. Cha Jules Monchalin viết: “Giá trị thiêng liêng của một cuộc sống đó là biết thờ lạy”.
Hãy ngợi khen Chúa vì cuộc sống hôm nay và cuộc sống mai sau. Sách Thánh vịnh viết: “Tôi có thể tạ ơn Thiên Chúa như thế nào vì mọi ơn lành Ngài đã ban cho tôi”?
Hãy ngợi khen và thán phục mặt trời mọc mỗi buổi sáng. ĐTC Gioan Phaolo II nói với các bạn trẻ tại Denver: “Chúa Giêsu dạy chúng ta xem bàn tay của Thiên Chúa nơi vẻ đẹp bông hoa huệ ngoài đồng, chim trời, đêm trăng sao, cánh đồng chuẩn bị bước vào mùa gặt, khuôn mặt của trẻ thơ. Nếu các bạn quan sát vũ trụ với một trái tim biết yêu, các bạn cũng sẽ thấy khuôn mặt của Thiên Chúa”.
Công trình Chúa đẹp và vĩ đại biết bao! Hãy ngợi khen vì Chúa ban cho chúng ta ân sủng tuyệt vời về đức tin.
Hãy ngợi khen vì Chúa ban niềm vui cho gia đình! Hãy ngợi khen Chúa vì biết bao lần Chúa tha thứ cất chúng ta khỏi cái tệ hại nhất của bệnh phong hủi, đó là tội lỗi.
Thánh Bonaventura nói: “Tình yêu chúng ta đối với Thiên Chúa sẽ được lớn lên, khi nghĩ về tội lỗi mình đã phạm. Tình yêu đó sẽ càng vĩ đại hơn vì tội lỗi chúng ta đã được tha và sẽ còn quảng đại hơn vì những điều tốt lành Chúa đã hứa”.
Hãy ngợi khen Chúa cả những lúc chúng ta bị thử thách. Những thử thách đó đã làm chúng ta trưởng thành hơn và chúng ta có thể nói với Chúa một lời cám ơn chân thành.
Hãy tạ ơn Chúa vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương! Hãy tạ ơn Chúa khi chúng ta cử hành phụng vụ cách sốt sắng! Nhất là hãy tạ ơn Chúa vì bí tích Thánh Thể chính là hành động tạ ơn tuyệt vời nhất.
2-Biết ơn còn mang một ý nghĩa khác: biết ơn bằng tấm lòng quảng đại.
Anh chàng phong cùi tốt trong bài phúc Âm hôm nay xóa đi được tất cả những sự vô ơn của 9 người kia. Xuất phát từ hành động tế nhị biết ơn, anh rảo bước và cố gắng tìm lại Chúa Giêsu bằng mọi giá. Anh sấp mình trước Chúa để nói với Ngài một câu cám ơn vui vẻ và vô tư vì anh chẳng còn gì nữa để mà xin Ngài.
Trong thời kỳ khủng hoảng mà chúng ta cần phải vượt qua, đó là cơn cám dỗ dễ làm cho chúng ta có khuynh hướng tự nhiên về chủng tộc: người phong cùi vẫn đang sống giữa chúng ta. Người cùi ấy chính là những người lười, những người thất nghiệp, những người tàng tật và cả những người khủng bố đang sống bên cạnh chúng ta? Chúng ta phản ứng thế nào trước việc lên án hành động khủng bố và lạm dụng tính dục trẻ em? Chắc chắn chúng ta không thể quên được những nạn nhân vô tội? Nhưng ai có thể biết được tận đáy lòng của những hạng người này? Hãy để cho Thiên Chúa xét đoán họ. Tuy nhiên cũng cần lên án một xã hội quá tôn trọng chủ nghĩa cá nhân.
Điều quan trọng đó là: chính chúng ta là người vô ơn đối với Thiên Chúa và vô ơn với tha nhân. Nếu chúng ta biết ơn Thiên Chúa, thì cũng sẽ biết ơn người anh em chúng ta! Nếu chúng ta biết nhận ra điều kỳ diệu nơi người anh em chúng ta, thì chúng ta cũng sẽ khám phá điều kỳ điệu nơi Thiên Chúa, đó chính là tình yêu của Người. Chúng ta đang sống trong thời kỳ truyền giáo và đặc biệt là trong tuần này, chúng ta hãy nhận ra nơi nhiều người dù đang ở gần hoặc xa Thiên Chúa họ vẫn có một khả năng tới gần với đức tin và tình yêu thương.