
Khi nào ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Ít-ra-en thắng thế.
Bài trích sách Xuất hành.
8 Hồi đó, quân A-ma-lếch đến đánh Ít-ra-en tại Rơ-phi-đim. 9 Ông Mô-sê bảo ông Giô-suê: “Anh hãy chọn một số người, và ngày mai ra đánh A-ma-lếch. Còn tôi, tôi sẽ đứng trên đỉnh đồi, tay cầm cây gậy của Thiên Chúa.” 10 Ông Giô-suê làm như ông Mô-sê đã bảo: ông đã giao chiến với A-ma-lếch, còn các ông Mô-sê, A-ha-ron và Khua thì lên đỉnh đồi. 11 Khi nào ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Ít-ra-en thắng thế ; còn khi ông hạ tay xuống, thì A-ma-lếch thắng thế. 12 Nhưng ông Mô-sê mỏi tay, nên người ta lấy một hòn đá kê cho ông ngồi, còn ông A-ha-ron và ông Khua thì đỡ tay ông, mỗi người một bên.
Nhờ vậy, tay ông Mô-sê cứ giơ lên được mãi, cho đến khi mặt trời lặn. 13 Ông Giô-suê đã dùng lưỡi gươm đánh bại A-ma-lếch và dân của ông ta.
Đ.Ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa,
là Đấng dựng nên cả đất trời.
1Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi,
ơn phù hộ tôi đến tự nơi nao ?2Ơn phù hộ tôi đến từ Đức Chúa
là Đấng dựng nên cả đất trời.
Đ.Ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa,
là Đấng dựng nên cả đất trời.
3Xin Đấng gìn giữ bạn
đừng để bạn lỡ chân trật bước,
xin Người chớ ngủ quên.4Đấng gìn giữ Ít-ra-en,
lẽ nào chợp mắt ngủ quên cho đành !
Đ.Ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa,
là Đấng dựng nên cả đất trời.
5Chính Chúa là Đấng canh giữ bạn,
chính Chúa là Đấng vẫn chở che,
Người luôn luôn ở gần kề.6Ngày sáu khắc, vầng ô không tác hoạ,
đêm năm canh, vành nguyệt chẳng hại chi.
Đ.Ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa,
là Đấng dựng nên cả đất trời.
7Chúa giữ gìn bạn khỏi mọi điều bất hạnh,
giữ gìn cho sinh mệnh an toàn.8Chúa giữ gìn bạn lúc ra vào lui tới,
từ giờ đây cho đến mãi muôn đời.
Đ.Ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa,
là Đấng dựng nên cả đất trời.
Người của Thiên Chúa nên thập toàn để làm mọi việc lành.
Bài trích thư thứ hai của thánh Phao-lô tông đồ gửi ông Ti-mô-thê.
3 14 Anh thân mến, anh hãy giữ vững những gì anh đã học được và đã tin chắc. Anh biết anh đã học với những ai. 15 Và từ thời thơ ấu, anh đã biết Sách Thánh, sách có thể dạy anh nên người khôn ngoan để được ơn cứu độ, nhờ lòng tin vào Đức Ki-tô Giê-su. 16 Tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục, để trở nên công chính. 17 Nhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành.
4 1 Trước mặt Thiên Chúa và Đức Ki-tô Giê-su, Đấng sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết, Đấng sẽ xuất hiện và nắm vương quyền, tôi tha thiết khuyên anh: 2 hãy rao giảng lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện ; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lời Thiên Chúa là lời sống động và hữu hiệu, lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. Ha-lê-lui-a.
Thiên Chúa minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. 2 Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. 3 Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’ 4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, 5 nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc’.”
6 Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó ! 7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao ? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi ? 8 Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng ?”
========================
Suy niệm 1: MINH XÉT CHO KẺ HẰNG KÊU CỨU
(CHÚA NHẬT TUẦN 29 TN NĂM C)
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 29 Thường Niên, Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa tạo cho chúng ta một tấm lòng trung tín và quảng đại, để chúng ta nhiệt thành phụng sự Chúa.
Trung tín và quảng đại để phụng sự Chúa, khiêm tốn, hèn mọn trước Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Étte: Cô Étte được chọn để thay thế hoàng hậu Vátti. Một sự việc đơn giản trong đời sống triều đình: hoàng hậu đã đánh mất lòng tin tưởng của vua Batư, sự việc này chuẩn bị cho việc dân Chúa sẽ được giải thoát. Cô Étte người Dothái, trở thành hoàng hậu, sẽ là phương thế Thiên Chúa dùng để giải thoát. Đối với Thiên Chúa là Đấng làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Người, thì không có sự việc nào lại không có ý nghĩa… Ai sánh tày Thượng Đế Chúa ta, Đấng ngự chốn cao vời, cúi xuống để nhìn xem bầu trời trái đất? Kẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi, ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro, đặt ngồi chung với hàng quyền quý. Chúa dẹp tan phường lòng trí kiêu căng, Người hạ bệ những ai quyền thế và nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Trung tín và quảng đại để phụng sự Chúa, kiên nhẫn cầu xin Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích thư của thánh Autinh: Chúng ta hãy dùng lời cầu nguyện để kích thích lòng khao khát của chúng ta… Các ngươi sẽ tìm Ta và các ngươi sẽ thấy, bởi vì các ngươi sẽ hết lòng kiếm Ta. Bấy giờ các ngươi đến cầu nguyện với Ta, Ta sẽ nhậm lời các ngươi. Chính Ta biết kế hoạch Ta định làm cho các ngươi, kế hoạch thịnh vượng chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng.
Trung tín và quảng đại để phụng sự Chúa, quy hướng về Chúa, tìm sức mạnh nơi Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Xuất Hành: Khi nào ông Môsê giơ tay lên, thì dân Ítraen thắng thế. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 120 cho thấy: Ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa, là Đấng dựng nên cả đất trời. Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi, ơn phù hộ tôi đến tự nơi nao? Ơn phù hộ tôi đến từ Đức Chúa là Đấng dựng nên cả đất trời. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, trích thư thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gửi ông Timôthê: Người của Thiên Chúa nên thập toàn để làm mọi việc lành.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lời Thiên Chúa là lời sống động và hữu hiệu, lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Thiên Chúa minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người. Lời Chúa sống động và hữu hiệu, tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, nhờ vậy, ta được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành. Chúa luôn để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương, ơn phù hộ chúng ta ở nơi danh Chúa, vì thế, ông Môsê đã giơ tay lên cầu khẩn Chúa, còn ông Giôsuê đã dùng lưỡi gươm đánh bại quân Amalếch. Tìm kiếm Chúa, chúng ta sẽ được thấy; cầu xin Chúa, ta sẽ được nhậm lời, bởi vì, chúng ta cầu nguyện với Đấng đã biết chúng ta cần gì, trước khi chúng ta xin, như chính Chúa đã nói, thật vậy, Thiên Chúa không cần chúng ta tỏ ý muốn của chúng ta cho Người biết, vì, Người không thể không biết, nhưng, Người muốn dùng việc cầu nguyện để kích thích lòng khao khát của chúng ta, hầu, chúng ta có thể lãnh nhận ơn Người sẵn sàng ban. Chúng ta càng tin cậy vững chắc và khát khao ơn ấy nồng nàn hơn bao nhiêu, thì, càng lãnh nhận được dồi dào hơn bấy nhiêu. Vậy, với đức tin, đức cậy và đức mến, chúng ta hãy cầu nguyện luôn, mà, lòng vẫn không ngừng khao khát. Ước gì chúng ta có được một tấm lòng trung tín và quảng đại, để nhiệt thành phụng sự Chúa. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
========================
Suy niệm 2: CẦU NGUYỆN VÀ SỰ KIÊN TRÌ TRONG ĐỨC TIN
Lạy Chúa Giêsu, trong giờ Chầu Thánh Thể này, chúng con đến với Ngài, quỳ gối trong sự thinh lặng và suy tư sâu sắc. Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng con sống trong sự kiên trì và lòng tin vững chắc, đặc biệt trong việc cầu nguyện. Qua dụ ngôn về người quan tòa bất chính và bà góa, Chúa dạy chúng con bài học quý giá về việc không bao giờ nản chí trong cầu nguyện, dù có phải đối diện với sự chậm trễ hay khó khăn. Lời Chúa hôm nay cũng mời gọi chúng con nhìn lại lòng tin của mình và đặt niềm hy vọng vào sự quan phòng của Thiên Chúa.
Chúa Giêsu kể dụ ngôn về một người quan tòa trong thành phố, một người không kính sợ Thiên Chúa và cũng chẳng coi ai ra gì. Một bà góa, người nghèo khổ và yếu đuối trong xã hội, đã nhiều lần đến gặp ông quan tòa, yêu cầu ông xét xử để giải quyết vấn đề của mình. Dù ông ta không có lòng thương xót, cũng không sợ Thiên Chúa, nhưng cuối cùng, vì bà góa cứ quấy rầy mãi, ông đành phải ra phán quyết, chỉ vì không muốn bị làm phiền nữa. Đây là một sự giải quyết bất đắc dĩ từ một người không công chính, nhưng lại là hình ảnh đối lập để giúp chúng ta hiểu được sự quan phòng của Thiên Chúa.
Chúa Giêsu không chỉ kể câu chuyện này để chúng ta thấy sự bất công của quan tòa, mà còn để làm nổi bật một điều quan trọng: Nếu ngay cả một quan tòa bất công và vô đạo đức còn chấp nhận can thiệp vì sự kiên trì của bà góa, thì Thiên Chúa, Đấng công minh và yêu thương, sẽ không bao giờ bỏ mặc những người công chính kêu cầu Ngài. Chúa nói rằng Thiên Chúa sẽ mau chóng minh xét cho những người Ngài đã tuyển chọn, những người ngày đêm kêu gọi Ngài. Câu này nhấn mạnh một điều quan trọng: Thiên Chúa là Đấng luôn lắng nghe, Ngài không bao giờ bỏ qua lời cầu nguyện của những ai kêu xin Ngài trong sự tín thác.
Câu chuyện này mở ra cho chúng ta một góc nhìn khác về sự cầu nguyện. Cầu nguyện không chỉ là một hành động chúng ta làm khi gặp khó khăn, mà là một cuộc gặp gỡ thường xuyên với Thiên Chúa, một sự kiên trì không ngừng trong niềm tin. Chúa Giêsu dạy chúng ta rằng, khi cầu nguyện, chúng ta phải kiên trì, không nản lòng. Điều này không có nghĩa là Thiên Chúa sẽ đáp ứng tất cả yêu cầu của chúng ta ngay lập tức, mà là Ngài luôn lắng nghe, luôn quan tâm đến những lời cầu xin của chúng ta, và Ngài biết thời điểm thích hợp để ban cho chúng ta những gì chúng ta cần. Cầu nguyện với lòng tin là một sự mở lòng để đón nhận ý muốn của Thiên Chúa, và đôi khi, sự kiên trì trong cầu nguyện là cách mà Thiên Chúa rèn luyện chúng ta trong đức tin và sự kiên nhẫn.
Lạy Chúa, bài học của dụ ngôn hôm nay là một lời mời gọi mạnh mẽ đối với chúng con về sự kiên trì trong cầu nguyện. Thực tế, trong cuộc sống, chúng con có thể gặp phải những thử thách, những khó khăn khiến chúng con cảm thấy mệt mỏi và đôi khi mất kiên nhẫn. Chúng con có thể cầu xin mà không thấy ngay được kết quả, nhưng Chúa dạy chúng con không được nản lòng. Ngài luôn hiện diện, luôn nghe thấy lời cầu xin của chúng con và sẽ đáp ứng đúng lúc, đúng cách, vì Ngài biết điều gì là tốt nhất cho chúng con. Trong khi chờ đợi, Chúa cũng rèn luyện chúng con trong đức tin và sự kiên trì, để mỗi lời cầu nguyện của chúng con không chỉ là lời xin mà còn là lời tạ ơn, là sự kết hợp sâu sắc với Thiên Chúa.
Cầu nguyện không chỉ là việc xin cho bản thân mà còn là việc để lòng mình được nối kết với Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh. Thiên Chúa không chỉ đáp ứng nhu cầu vật chất của chúng ta mà còn muốn chúng ta tìm kiếm sự thánh thiện trong mối quan hệ với Ngài. Chính qua việc cầu nguyện kiên trì, chúng ta học được cách sống với Thiên Chúa mỗi ngày, tìm thấy sự bình an trong Ngài và trưởng thành trong đức tin. Thánh Thể là nơi mà chúng ta gặp gỡ Chúa cách trực tiếp, nơi mà Thiên Chúa ban sự sống cho chúng ta, giúp chúng ta vững tin và kiên trì trong những thử thách của cuộc sống.
Lạy Chúa Giêsu, trong giờ phút này khi quỳ bên Thánh Thể, chúng con dâng lên Chúa tất cả những lo âu, khổ đau và những điều chưa được giải quyết trong cuộc sống. Xin cho chúng con có đức tin mạnh mẽ và sự kiên trì như bà góa trong dụ ngôn, luôn tin tưởng vào tình yêu và sự quan phòng của Chúa. Dù có những lúc chúng con cảm thấy mệt mỏi, xin giúp chúng con không bao giờ từ bỏ cầu nguyện, vì chúng con biết rằng mỗi lời cầu xin của chúng con đều được Thiên Chúa nghe và đáp lại đúng lúc, đúng thời điểm.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn kiên trì trong cầu nguyện, không chỉ khi chúng con gặp khó khăn mà trong mọi lúc, để mỗi ngày, chúng con luôn cảm nhận sự hiện diện và tình yêu của Ngài trong cuộc sống. Thánh Thể là nơi chúng con nhận ra tình yêu vô biên của Chúa, là nguồn sức mạnh giúp chúng con vững bước trên hành trình đức tin, kiên trì và không bao giờ từ bỏ. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
========================
Suy niệm 3: CẦU NGUYỆN THẾ NÀO?
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ! Chúa Giê-su biết rõ sự yếu đuối của con người chúng ta, nhất là trong đời sống cầu nguyện. Vì thế, Ngài dạy các Tông đồ và chúng ta: Cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng. Cầu nguyện không ngừng và liên lỉ như bà goá cứ đến nài xin ông thẩm phán, dù ông được mệnh danh là người “không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta” (x. Lc 18, 2), nhưng bà đã kiên nhẫn cầu xin cho tới khi ông ấy giải oan cho bà.
Đọc kỹ dụ ngôn hôm nay, chúng ta biết rõ vì sao ông ấy lại thực hiện theo lời cầu xin của bà goá này. Chẳng phải vì bênh vực công lý hoặc đỡ nâng những ai ‘thấp cổ bé họng’ bị oan khiên, mà do ông ta “sợ bà ấy đến nài nỉ mãi làm ông ta nhức óc” (x. Lc 18, 5). Còn Thiên Chúa chúng ta thì sao? Ngài không mỏi mệt khi ta chạy đến kêu cầu. Ngài chẳng e ngại bị ta quấy rầy. Ngài không làm ngơ trước lời nguyện xin liên lỉ của chúng ta như lời Chúa Giê-su khẳng định: “Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Ngài tuyển chọn, hằng kêu cứu với Ngài đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao?” (Lc 18, 7). Điều này chứng thật rằng: Thiên Chúa hằng lắng nghe lời chúng ta nguyện cầu. Tuy nhiên, chúng ta cần cầu nguyện với tâm thế, thái độ ra sao?
Trước hết, cầu nguyện trong niềm tín thác. Cầu nguyện với lòng hân hoan, nâng đỡ nhau như hình ảnh tư tế A-a-ron và ông Hur nâng hai cánh tay của Mô-sê khi dân Is-ra-en chinh chiến với người A-ma-léc, vì chưng “khi ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Is-ra-en thắng trận, còn khi ông hạ tay xuống một chút, thì người A-ma-léc thắng thế” (Xh 17, 11). Đành rằng Thiên Chúa đánh người A-ma-léc cho Is-ra-en, nhưng Ngài muốn sự chuyên tâm, cộng tác của dân Is-ra-en qua ông Mô-sê, cũng như sự trợ lực đầy sáng kiến của hai ông A-a-ron và Hur. Với niềm tín thác vào Thiên Chúa mà dân Is-ra-en cuối cùng đã chiến thắng người A-ma-léc vẻ vang.
Kế đến, cầu nguyện với tâm tình đơn thành như con thơ, nhưng thấm đượm lòng tin tưởng, phó thác, cậy trông: “Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” (Lc 18, 8). Thánh Giáo Hoàng Gio-an XXIII kể lại một kinh nghiệm mà ngài không bao giờ quên. Thuở thiếu thời, ngài được đi tham dự một cuộc hành hương cùng với thân phụ. Giữa biển người đông đúc, chen chút nhau, ngài lại đứng dưới đất, vì còn bé nên chẳng nhìn được gì. Thấy vậy, thân phụ của Đức Thánh Cha bèn đặt ngài trên đôi vai rắn chắc của mình. Từ giây phút ấy trở đi, ngài được chứng kiến toàn bộ quang cảnh hành hương và hơn hết ngài cảm thấy rất tuyệt vời. Tương tự, khi chúng ta đến với Chúa mỗi khi cầu nguyện, Chúa ôm chúng ta vào lòng. Chúa đặt chúng ta trên đôi vai của Ngài. Và như vậy, chúng ta chẳng còn lý do gì để lo sợ, hãi hùng nữa cả, cho bằng đặt niềm tín thác, tin tưởng, cậy trông nơi Chúa mà thôi. Pascal từng nói: “Con người nhỏ bé và yếu ớt như cây sậy, nhưng sẽ trở nên vĩ đại khi chúng ta biết cầu nguyện”. Quả thật không sai chút nào!
Hơn nữa, với tâm tình đơn sơ tín thác vào Chúa, hân hoan trợ giúp nhau trong lời cầu nguyện, chúng ta cũng biết rằng: cầu nguyện giúp chúng ta “bền vững trong mọi điều con đã học hỏi và xác tín”, đặc biệt qua Sách Thánh, qua Lời Chúa (x. 2Tm 3, 14-15), vì “tất cả Kinh Thánh đã được Chúa linh hứng, đều hữu ích để giảng dạy, biện bác, sửa dạy và giáo dục trong đàng công chính, ngõ hầu người của Thiên Chúa được hoàn hảo để sẵn sàng thực hiện mọi việc lành” (2Tm 3, 16-17). Còn nữa, cầu nguyện hướng chúng ta biết đón nhận thánh ý Chúa trong đời, hơn là bắt Chúa thực hiện ‘chương trình nghị sự’ hoặc những gì chúng ta mong muốn. Cầu nguyện dạy chúng ta biết xoay quanh Chúa là trung tâm cuộc đời mình, hơn là muốn Chúa xoay quanh chúng ta hầu đáp ứng mọi nhu cầu, ước nguyện của ta!
Sau cùng, ơn ích của đời sống cầu nguyện khiến chúng ta sống những gì mà chúng ta nguyện gẫm-khẩn cầu, và thực hành theo thánh ý Chúa, sống ơn gọi-sứ vụ theo bậc sống của mình, đó là trở nên chứng nhân trong đời sống đạo, cụ thể: “Con hãy rao giảng lời Phúc Âm, hãy xúc tiến việc đó, dầu thời thế thuận lợi hay không thuận lơi; hãy thuyết phục, hãy khiển trách, hãy khuyên nhủ với tất cả lòng kiên nhẫn và quan tâm giáo huấn” (x. 2Tm 4, 2). Đời sống cầu nguyện tự nó là một món quà, là một ân sủng; qua đó, Chúa Thánh Linh thúc bách chúng ta hân hoan sống ơn gọi làm chứng cho tình yêu Chúa một cách cụ thể và thiết thực; cũng như vui vẻ thực hiện sứ mạng chia san ơn ích cho tha nhân mà những ơn lành ấy chúng ta đã-đang-sẽ được lãnh nhận hằng ngày trong mọi trạng huống cuộc đời.
Lạy Chúa, mỗi khi nguyện cầu
Xin Chúa biến đổi chúng con
Hầu biết đón nhận thánh ý
Hân hoan thực thi trong đời.
Lạy Chúa, mỗi khi nguyện cầu
Xin Chúa thực hiện thánh ý
Trong mọi giây phút cuộc đời
Luôn thưa với Chúa: “Xin vâng”. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
======================
Suy niệm 4: SỨC MẠNH CỦA LỜI CẦU NGUYỆN
Kính thưa quý ông bà và anh chị em! Phụng vụ Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta nhìn một cách sâu xa vào sức mạnh của lời cầu nguyện. Cầu nguyện là nâng tâm hồn mình lên Thiên Chúa, tỏ lộ tâm tư, lòng cảm mến, tạ ơn, tạ lỗi cũng như bộc lộ nỗi ưu tư, khó nói của ta với Thiên Chúa. Mặc khác, cầu nguyện chính là hơi thở của người tín hữu; mà đã là hơi thở, thì chúng ta phải hít thở như liên lỉ thực hành trong mỗi giây phút, mỗi hành vi, thái độ, v.v... của ta.
Thoạt tiên, cầu nguyện chính là sức mạnh tâm linh, vượt trên trí hiểu, nỗi kỳ vọng của con người. Qua lời nguyện đơn thành, dân Is-ra-en đã chiến thắng khi giao chiến với quân A-ma-lec tại Ra-phi-dim. Qua cử chỉ tín thác vào Thiên Chúa, với tâm đầu ý hợp của toàn dân với Mô-sê, và hơn nữa, qua việc chung sức, giúp đỡ nhau giữa dân Is-ra-en với người đại diện dân chúng – ông Mô-sê, Thiên Chúa đã thực hiện biết bao kỳ công, sức mạnh của Đấng Tạo Hoá được tỏ lộ qua lời cầu nguyện chân thành, đơn sơ nhưng với cả lòng thành tín, “khi ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Is-ra-en thắng trận” (Xh 17, 13). Trong đời sống cộng đoàn, làm việc chung với nhau, nếu chúng ta biết chung sức, chung lời cầu nguyện thì sức mạnh của lời nguyện ấy sẽ được tỏ hiện. Nếu chúng ta biết hiệp nhất với nhau, chung lòng, chung tay làm việc cho cộng đoàn, cho Giáo hội, thì sức mạnh của việc cầu nguyện sẽ thành hiện thực, vượt trên mọi ước ao, ước mong và kỳ vọng của chúng ta như Chúa Giê-su nói “nếu dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho. Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ” (Mt 18, 19-20).
Hơn nữa, sức mạnh của lời cầu nguyện được bộc lộ qua lòng tín thác vào Thiên Chúa, Đấng biết trước khi chúng ta cầu xin. Kinh nghiệm sống đời cầu nguyện cho ta biết Thiên Chúa đáp trả lời khẩn cầu của ta bằng 3 cách thức: (1) ừ, Ta sẽ ban cho, (2) ừ, Ta sẽ ban cho, nhưng chờ một lát, và (3) không, Ta sẽ không ban điều đó, nhưng sẽ ban điều khác. Trong đời sống đức tin, chúng ta thường cảm nghiệm lời đáp trả thứ 2 của Thiên Chúa! Mỗi khi cầu nguyện, chúng ta không đủ tính kiên trì, nhẫn nại, không đủ lòng tín thác vào Thiên Chúa, nên chúng ta thường có thái độ, lối suy nghĩ như: dường như Thiên Chúa không nghe lời cầu nguyện của ta! Dường như Chúa đi đâu xa xa rồi! Hình như Chúa mãi mê lo cho những người khác...Ôi thôi, sao kể hết nhưng ý nghĩ không dò thấu của con người chúng ta. Nhưng để vượt lên lối suy nghĩ tầm thường như vậy, chúng ta nên làm gì? Và làm như thế nào? Câu trả lời rất rõ ràng ngay lời mở đầu của bài Tin Mừng hôm nay “Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí” (Lc 18,1), và Chúa Giê-su nhấn mạnh “chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?” (Lc 18, 7-8). Thiên Chúa luôn lắng nghe tiếng kêu than, cầu xin, nài nỉ của chúng ta, nhưng Thiên Chúa không ban ơn cho ta xin theo cách chúng ta ước mong, mà hãy tin tưởng rằng: Thiên Chúa thấu hiểu điều gì là tốt nhất cho ta trong đời sống đức tin. Vì vậy, chúng ta phải liên lỉ kêu cầu với cả lòng tín thác nơi Thiên Chúa. Chúng ta nên PUSH (trong tiếng Anh, nghĩa là thúc đẩy, xô đẩy) là bốn chữ cái đầu của câu ‘Pray Until Something Happens’ (nghĩa là: cầu nguyện cho đến khi điều gì đó xảy ra). Chúng ta cầu nguyện không ngừng, đôi khi cảm thấy chán nản vì chẳng thấy Chúa trả lời; nhưng cứ tiếp tục cầu xin cho đến khi điều gì đó xảy ra trong Thánh ý của Chúa chứ không theo ý của chúng ta, trong thời định của Chúa chứ không theo thời lượng định sẵn của chúng ta, trong cách thức và kế hoạch của Ngài chứ không theo thể thức của chúng ta.
Sau cùng, cầu nguyện có sức mạnh phi thường được diễn tả qua lòng tín thác vào Thiên Chúa, và được duy trì, áp dụng trong mọi nơi, mọi hoàn cảnh trong cuộc sống chúng ta. Qua việc đào sâu đức tin, sống Lời Chúa và loan truyền Phúc Âm, thánh Phao-lô đã nhắc nhở ông Ti-mô-thê “hãy giao rảng Lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chú tâm dạy dỗ” (2Tim 4, 2). Ước gì chúng ta đừng rơi vào thái cực: cầu nguyện, đọc kinh thật nhiều, nhưng không để Chúa đánh động, hoán cải, đổi mới bản thân, và tệ hại hơn nữa là cuộc sống đức tin, bác ái dường như không có mối liên hệ gì đến đời sống cầu nguyện. Như lời mở đầu, nếu cầu nguyện là hơi thở, thì những hành vi, thái độ, cử chỉ đều được chi phối bởi đời sống cầu nguyện. Hơn thế, đời sống cầu nguyện sẽ được sinh hoa, kết trái qua đời sống đức, gương nhân đức, đời sống chứng nhân, yêu thương và tình bác ái cụ thể và thiết thực.
Nguyện cho lời con như hương trầm bay toả trước tôn nhan! Tuy lời cảm tạ Chúa của chúng con chẳng mang gì lại cho Chúa, nhưng đem ơn cứu độ, sinh ích lợi cho linh hồn chúng con. Xin Chúa đoái thương nghe lời chúng con cầu khẩn, để lời nguyện dâng lên Chúa trở nên thần dược nuôi sống chúng con trên bước đường lữ khách này, và luôn sống lời nhắc nhở đầy yêu thương của thánh Phao-lô: “Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện” (Rm 12, 12).
Lm. Xuân Hy Vọng
======================
Suy niệm 5: CHÚA VÀ TÔI
“Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”.
Một cụ già có thói quen ngồi bất động hàng giờ cuối nhà thờ. Ngày kia, cha xứ đến hỏi Chúa nói gì với ông. Ông trả lời, “Không nói gì cả, Ngài chỉ nghe!”. “Vậy ông nói gì với Chúa?”. “Con chẳng nói gì cả, con cũng chỉ nghe!”. Cầu nguyện là nơi gặp gỡ của hai linh hồn trong thinh lặng và yêu mến.
Kính thưa Anh Chị em,
Lời Chúa hôm nay dạy chúng ta kiên trì cầu nguyện - không mệt mỏi, không ngã lòng - như bà goá kia lì ra trước nhà ông thẩm phán; hay tuyệt vời hơn - như cụ già nọ ngồi lặng ngắm Chúa. Cầu nguyện là sống mối tương quan thân tình giữa Cha với con, giữa bạn với bạn -giữa ‘Chúa và tôi!’.
Bài đọc Xuất Hành cho thấy Môsê, Aharon, Khua và Giosuê đang sống mối tương quan ấy. Môsê đưa tay lên, Giosuê chiến thắng; ông hạ tay xuống, Israel bại trận. Giản dị nhưng sống động; mộc mạc nhưng trìu mến. Thánh Kinh nói, Thiên Chúa coi Môsê như bạn - diện đối diện! Thế nhưng, trong thực tế, nhiều khi chúng ta cầu nguyện mà thấy Chúa xa cách, khấn xin mà Ngài như nín thinh. Tại sao? Vì tương quan giữa chúng ta với Chúa lỏng lẻo; chúng ta chưa thật sự sống mối tương giao Cha con, bạn hữu. Cầu nguyện là đi vào chiều sâu tương quan, để Chúa ở lại trong lòng mình. “Trong cầu nguyện, có một con tim không lời vẫn tốt hơn ngàn lời không có con tim!” - John Bunyan.
Từ câu chuyện cụ già, chúng ta có thể rút ra bốn cấp độ của cầu nguyện: “Tôi nói, Chúa nghe; Chúa nói, tôi nghe; không ai nói, cả hai đều nghe; và chẳng ai nói, không ai nghe” - Cầu nguyện chính là thinh lặng và yêu mến, đỉnh cao của tương quan giữa ‘Chúa và tôi’- nơi thinh lặng trở thành ngôn ngữ yêu thương. Thinh lặng ấy không phải là khoảng trống, nhưng là viên mãn của tình yêu, nơi không cần lời để hiểu, không cần âm thanh để hấp dẫn nhau. Ở đó, Thiên Chúa và con người gặp nhau trong hơi thở, trong nhịp tim, trong một tương giao vượt khỏi ngôn từ. “Cầu nguyện là cuộc gặp gỡ của hai thinh lặng!” - Thomas Merton.
Anh Chị em,
“Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”. Không! Thiên Chúa không bắt ai chờ đợi mãi, nhưng cầu nguyện là sự chờ đợi của linh hồn; không chỉ tôi tìm đến Chúa, nhưng là Ngài đánh thức tôi. Ở đó, mọi lời thưa hoá nên thừa, chỉ còn lại ánh nhìn, hơi thở, và sự hiện diện. Dần dần, tôi hiểu: cầu nguyện không nhằm để Chúa nghe tôi, nhưng để tôi nghe Ngài, để linh hồn tôi và linh hồn Ngài được tự do yêu mến. Và lúc ấy, mọi khoảng cách tan biến - chỉ còn ‘Chúa và tôi’, hai trái tim chung một nhịp đập, hai linh hồn chung một sự sống. Cầu nguyện không thay đổi Thiên Chúa, mà thay đổi cõi lòng chúng ta - Mẹ Têrêxa nói, “Hoa trái của cầu nguyện là đức tin. Hoa trái của đức tin là tình yêu. Hoa trái của tình yêu là phục vụ. Hoa trái của phục vụ là bình an!”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, khi tay con buông, xin tay Ngài đỡ; khi lòng con nguội, xin lửa Ngài cháy; khi con không còn lời nào, xin nói trong con bằng sự im ắng của Thánh Thần!”, Amen.
Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)
========================
