Lạy Chúa,
xin hãy nhận lấy tất cả tự do, trí khôn và cả ý chí con.
Tất cả những gì con có và đang làm chủ, Chúa đã cho con;
nay con xin dâng lại cho Chúa.
Tất cả là của Chúa,
xin Chúa xử dụng hoàn toàn theo tôn ý Ngài.
Lạy Chúa,
xin hãy ban cho con tình yêu và ân sủng Chúa.
Đối với con, thế là đủ.
Thánh I-Nhã
Một buổi chiều nọ, đang khi ngồi chờ các con tôi xong lớp thể thao, tôi ngồi lật mấy trang sách của nữ tác giả Dawn Eden: Nhớ lại lòng thương xót Chúa: chuộc lại quá khứ và thoát ra các kỷ niệm đau đớn(Remembering God’s Mercy: Redeem the Past and Free Yourself from Painful Memories). Tôi thấy tác giả dùng kinh “Xin hãy nhận lấy” của Thánh I-Nhã làm một trong các tựa chương sách của mình. Nếu có một kinh mà tôi không bao giờ có thể đọc xong, đó là kinh này, bạn có đọc xong không? Nếu bạn đọc xong được, thì bạn mạnh hơn tôi… Kinh “Xin hãy nhận lấy” là một kinh nhiều xúc cảm và rất sâu đậm, nhưng mỗi lần tôi đọc hoặc hát kinh này thì trong đầu tôi đầy cả một loạt suy nghĩ:
Lạy Chúa,
Xin hãy nhận lấy tất cả tự do của con,
Tất cả tự do của con hả Chúa? Và tại sao Chúa không lấy chỉ một ít thôi? Dù sao đó là tự do của con và thẳng thắn mà nói, con không nghĩ con có thể cho Chúa hoàn toàn, ít nhất là trong lúc này. Và rồi, điều này có nghĩa là gì? Con rất tiếc, nhưng con quá hãi sợ. Có thể khi con già? Nhưng thôi, con xin tiếp…
trí khôn và cả ý chí con,
Dạ, Chúa có thể lấy các kỷ niệm xấu của con, như thế càng tốt và con rất vui để chia sẻ các kỷ niệm tốt với Chúa, Chúa cũng đã biết hết rồi. Nhưng tất cả ký ức của con? Con sẽ khô cằn. Con còn muốn xin Chúa ở trong ký ức của con để con thấm nhuần ơn Chúa? Nhưng tại sao Thánh I-Nhã lại không xin như vậy? Con không muốn Chúa lấy hết trí nhớ của con; nó cũng đã không tốt rồi. Còn “trí khôn” của con, xin Chúa đừng lấy. Con thật sự muốn hiểu; con cần hiểu. Con cũng không hiểu điều này muốn nói gì… Và Chúa đã lấy của con?
và cả ý chí của con,
Ui! Kinh này không được chút nào. Con phải ngưng ở đây.
Tất cả những gì con có và đang làm chủ,
Chúa đã cho con;
nay con xin dâng lại cho Chúa.
Tất cả là của Chúa,
Trong khi con lại nghĩ, con trả lại Chúa một ít những gì Chúa cho con – có thể. Một phần. Con biết tất cả đều đến từ Chúa và con xin chân thành cám ơn Chúa, đúng, nhưng tại sao Chúa lại muốn con trả lại tất cả? Thánh I-Nhã nghĩ gì vậy?
Tất cả là của Chúa,
xin Chúa xử dụng hoàn toàn theo tôn ý Ngài.
Đúng, con biết tất cả đều là của Chúa, và Chúa có thể làm tất cả những gì Chúa muốn vì con không có tư cách gì để cự lại nếu Chúa thật sự muốn, nhưng xin Chúa đừng làm gì khủng khiếp. Vì dù cho cái gì con cho là khủng khiếp. Bởi vì nó khủng khiếp thật.
Lạy Chúa,
xin hãy ban cho con tình yêu và ân sủng Chúa.
Đối với con, thế là đủ.
Con thật sự muốn điều này. Con thật sự muốn tình yêu và ân sủng của Chúa: lúc nào con cũng xin điều này. Nhưng đúng ra, con không biết thế là đủ. Con biết là nên như thế, nhưng con khi nào cũng muốn hơn. Con nghĩ là bây giờ con đang bị mất tinh thần…
***
Đâu đó, con không nghĩ là Thánh I-Nhã hay các thánh khác có thể đọc kinh này. nhưng trong những chữ này, con nhận biết đó là sự buông bỏ mà con cần để tiến bộ. Nhưng ít nhất con không phải là người duy nhất: trong quyển sách Nhớ lại lòng thương xót Chúa, tác giả nói, trong một thời gian lâu, bà đã không đọc được “lời cầu nguyện của Chúa Giêsu” mà về sau, bà thấy bà thật sự rất cần, kinh đã mang ơn đến cho bà khi bà có can đảm đọc. Còn bây giờ, con sẽ cầu nguyện với kinh “Cầu nguyện trước thập giá của Thánh Damien” của Thánh Phanxicô:
Lạy Chúa ở trên cao sáng láng,
Xin soi sáng các tăm tối trong tâm hồn con
Và cho con một đức tin thật,
Một hy vọng vững chắc
Và một đức ái trọn hảo…
fr.aleteia.org, Zoe Romanovsky