Suy niệm 1
Hãy nói “có” cho tình yêu!
Bài Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta: sự gần gũi và lòng thương cảm phải là quy tắc của đời sống. Tất cả mọi sự đều được đánh giá bằng tình yêu. Chúa Giêsu Kito đã nói: "Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc…Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn, Ta khát, các ngươi cho uống. Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước. Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc, Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm. Ta bị tù đầy, các ngươi đã đến với Ta”. Nhiều người ngạc nhiên vì họ không nhớ những cử chỉ tử tế mà họ có đối với Thiên Chúa. Nhưng họ sẽ khám phá ra rằng lời Chúa đã nói: “Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta”.
Đức Thánh Cha Phanxicô nhắc nhở chúng ta rằng: "Ơn cứu độ không bắt đầu bằng việc tuyên xưng Vương quyền của Chúa Kitô nhưng bằng cách bắt chước các việc làm lòng thương xót mà Ngài đã thực hiện trong Vương quốc của Ngài. Ai chu toàn những công việc đó đều chứng tỏ rằng người đó đón nhận Vương quyền của Chúa Giêsu, vì người đó đặt vào con tim mình lòng bác ái của Thiên Chúa. Vào ngày cuối đời sống chúng ta, chúng ta sẽ bị phán xét về tình yêu, về sự gần gữi và lòng thương cảm đối với anh chị em chúng ta”. Điều làm cho cuộc sống đáng giá là tình yêu hàng ngày của chúng ta dành cho mọi người xung quanh.
Có và không
“Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái”. Đối với mỗi người chúng ta, sẽ đến ngày được Con Người phán xét.
Ngày đó mọi thứ sẽ đi vào ánh sáng cho những người này, và sẽ phải đi vào bóng tối cho những người khác.
- Nhưng ai trong số những người có thể có sự bảo đảm được đặt bên phải Thiên Chúa?
- Ai có thể biết mình không phải đứng về phía những người bị nguyền rủa?
Mỗi lần chúng ta từ chối đưa tay ra cho một trong những người bé nhỏ này là anh em của Thiên Chúa, thì đó là mỗi lần chính chúng ta từ chối đưa tay ra cho Thiên Chúa.
- Có ai trong chúng ta chưa bao giờ từ chối chỉ một ly nước cho bất kỳ người nào sống chung quanh chúng ta hay là những người chúng ta gặp trên khắp nẻo đường?
- Có ai trong chúng ta có thể khẳng định rằng, trong suốt cuộc đời mình, không bao giờ lánh xa một bệnh nhân hay tù nhân, một người nghèo, một người bất hạnh không quần không áo đã xin mình điều gì đó?
Như vậy, mỗi người trong chúng ta phải nhận ra rằng mình không phải lúc nào cũng đáp lại lời kêu gọi của Con Người. Chúa Giêsu nói:"Những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta”.
- Phải chăng chỉ có một người duy nhất trên thế giới, trong suốt thời gian sống trên đời luôn từ chối ngay cả chỉ một ly nước nhỏ nhất cho một người nhỏ bé nhất?
- Phải chăng có ai đó chưa bao giờ giúp đỡ một người bệnh, hỗ trợ một tù nhân, trả lời cuộc gọi đơn giản nhất từ một người đồng loại?
Chúa Giêsu nói: "Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta”.
Có hay không
Khi Con Người đến…phân chia họ ra…những kẻ ấy sẽ phải tống vào chố cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”.
Trong quá trình sống trên trần gian này của chúng ta cũng như mọi người, “có và không” luôn gắn bó chặt chẽ với nhau. Đôi khi chúng ta trả lời cuộc gọi của người khác và đôi khi chúng ta từ chối.
Đối với mọi người, sẽ đến ngày, Con Người sẽ làm sáng tỏ cái có và cái không. Thiên Chúa sẽ tách biệt “có và không” trong mọi người. Đối với mọi người, mọi hành động của tình yêu sẽ tồn tại mãi mãi. Và phần còn lại sẽ bị ném ra ngoài, bị đốt cháy mãi mãi.
Cuối cùng sẽ đến ngày, Thiên Chúa sẽ tách sự sống ra khỏi cái chết, tình yêu ra khỏi sự thờ ơ trong mỗi người. Thiên Chúa sẽ lựa chọn. Thiên Chúa sẽ mãi mãi hợp nhất với những ai đã sống trong Tình yêu. Cuối cùng, sẽ đến ngày, Thiên Chúa sẽ cho chúng ta tự do yêu thương vô tận và mãi mãi uôn !
Nhưng trong khi chờ đợi sẽ đến ngày, chúng ta hãy tin rằng tất cả các hành động tình bạn trong sáng và không quan tâm đến một trong những người bạn đồng hành của chúng ta, đều có một tầm ảnh hưởng rộng lớn. Trong khi chờ đợi ngày này, chúng ta hãy trả lời cuộc gọi của người khác thường xuyên nhất có thể. Chúng ta đừng trốn tránh tù nhân, người đói khát cơm bánh, đói khát công lý hay tình bạn, khát khao được hiểu biết, khát khao hòa bình và tình yêu mến!
Và trong số tất cả những người nghèo trên trái đất, chúng ta đừng quên tính toán đến chính chúng ta. Bởi vì mỗi chúng ta, vào những thời điểm nhất định, chính chúng ta là người khát, là tù nhân, là người bị tước đoạt, là người nghèo khó. Chúng ta cũng hãy dủ lòng thương đến chính chúng ta. Chúng ta cũng hãy đếm số người nghèo mà Thiên Chúa yêu thương. Khi cho từng người uống nước, chúng ta đừng quên, thỉnh thoảng dừng lại để chính chúng ta uống nước tại nguồn!
Linh mục Gioan Đặng Văn Nghĩa
=======================
Suy niệm 2
Điều kiện thiết yếu để được hưởng phúc thiên đàng
Mt 25, 31-46
Trong lớp giáo lý nọ, giáo lý viên hỏi các học sinh:
- Ta phạm tội nào thì phải sa hỏa ngục?
Đây là một câu hỏi dễ nên có nhiều học sinh giơ tay xin đáp. Các câu đáp quy về những thứ tội sau đây:
- Tội cố ý giết người, cố tình gây thiệt hại cho người khác như trộm cắp, chiếm đoạt; cố tình phạm tội tà dâm, ngoại tình; cố ý lăng mạ làm mất danh dự người khác, vân vân…
Giáo lý viên nói:
- Tất cả các câu đáp của các em đều đúng. Bây giờ thầy hỏi tiếp:
- Có khi nào ta không phạm những thứ tội như thế, cũng không cố tình làm hại ai, không đụng chạm gì đến tài sản hay thân thể người khác… mà phải sa hỏa ngục không?
Sau một hồi cau mày suy nghĩ, các học sinh đều trả lời là không. Thế nhưng thầy lại bảo là có, khiến cả lớp ngạc nhiên pha lẫn nghi ngờ.
Thầy nói tiếp: Có những khi ta không làm tổn thương ai, không chiếm đoạt tài sản người khác, không xúc phạm đến ai… thế mà vẫn có thể bị sa hỏa ngục vì không ra tay cứu giúp những người lâm cảnh gian nan khốn khó.
Nghe thế, học sinh lại thêm nghi ngờ.
Để thuyết phục học sinh tin chắc điều này, thầy trích dẫn lời dạy của Chúa Giê-su qua hai dụ ngôn sau đây:
Thứ nhất là dụ ngôn người giàu có với La-da-rô khốn khổ trong Tin mừng Luca.
Người giàu “mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy mà ăn cho đỡ đói, nhưng cũng chẳng ai cho.”
Thế rồi, cả hai người đều chết. La-da-rô thì được vào thiên đàng vinh hiển; còn lão phú hộ thì phải sa hỏa ngục” (Lc 16, 19-21).
Người giàu đã làm gì đến nỗi phải sa hỏa ngục? Ông ta không mắng chửi, không đánh đập, không xua đuổi La-da-rô… Thế thì tại sao lão lại phải sa hỏa ngục?
Lão phải sa hỏa ngục vì lão không ra tay cứu giúp La-da-rô đang đói khát trong khi lão thừa mứa thức ăn.
Thứ hai là qua dụ ngôn cuộc “Phán xét cuối cùng” được trích đọc hôm nay, Chúa Giê-su lên án những người không ra tay cứu giúp người cùng khổ bằng những lời lẽ hết sức nặng nề:
“Hỡi phường bị chúc dữ kia! Hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng…”
Thế là những người này hết sức bàng hoảng, sửng sốt, khiếp sợ và tự hỏi: “Mình đã làm gì nên tội mà Chúa bắt mình phải chịu hình phạt khủng khiếp đến thế? Mình không giết người, không đốt nhà, không chiếm đoạt tài sản của ai, không gian dâm, không ngoại tình, không mắng chửi hay làm mất thanh danh phẩm giá bất cứ ai… Thế thì tại sao lại phải chịu hình phạt nặng nề kinh khủng như thế?
Chúa Giê-su đáp: Các ngươi phải sa hỏa ngục “vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!”
“Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: 'Lạy Chúa có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?' Khi ấy Chúa đáp lại: “Ta bảo thật cho các ngươi biết: Những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta” (Mt 25, 46).
Lạy Chúa Giê-su,
Lâu nay chúng con không ngờ có một thứ tội rất nặng nề mà ai vi phạm thì phải sa hỏa ngục đau khổ muôn đời, đó là tội không biết ra tay cứu giúp những người lâm cảnh gian nan khốn khổ.
Xin cho chúng con luôn quan tâm giúp đỡ người khốn khó, biết giảm bớt những chi tiêu không cần thiết để chia sẻ cho những anh chị em nghèo thiếu chung quanh; nhờ đó, mai đây Chúa sẽ tuyên bố với chúng con rằng: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ” vì các ngươi đã ra tay cứu giúp những anh chị em đang lâm cảnh gian nan.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
====================
Suy niệm 3
VƯƠNG QUỐC TÌNH YÊU
Ed 34,11-12.15-17; 1Cr 15,20-26.28; Mt 25,31-46
Hôm nay Chúa mở ra cho các môn đệ chuyện ngày cánh chung. Ngôn sứ Êdêkien đã tiên báo trong bài đọc I: “Phần các ngươi, hỡi chiên của Ta, Đức Chúa là Chúa thượng phán. Này Ta sẽ xét xử giữa chiên với chiên, giữa cừu với dê.” (Ed 34,17). Chuyện thì dài cả trang mà ngày nay chúng con ai cũng thuộc nằm lòng từ đầu đến cuối. Chiên thì ở bên phải, còn dê thì ở bên trái… Chung cuộc những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời, bởi hàng loạt những việc bác ái mà họ đã làm. Số còn lại ra đi để chịu cực hình muôn kiếp vì đã không làm cho anh em những việc đó.
Trong “Vương Quốc Nước Trời” này thật là lạ, Vua gì mà lại đi đồng hóa mình với những người đói khát, trần truồng, đau yếu, ngồi tù? còn đâu phẩm vị oai phong Đức Vua nữa? “Vì xưa Ta đói… Ta khát… là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”. Mọi điều phải làm rút lại chỉ còn là mến Chúa yêu người. Các bé đi học giáo lý vẫn hát: “Chúa đã dạy em yêu Chúa và yêu người… Em luôn giữ Lời Ngài em luôn sống vì mọi người. Em tuân giữ Lời Ngài để chứng tỏ là em yêu Chúa.” Yêu Chúa thì ra sức giữ Lời Chúa. Chúa dạy yêu người. Yêu người chứng tỏ là yêu Chúa, gọn lại chỉ cò một chữ… YÊU.
Ngày nay ngắm trước bức tranh ngày phán xét cuối cùng, chúng con an tâm nghĩ mình được đứng bên phải. Chúng con đã làm rất nhiều việc cho người đói khát trần truồng… đóng góp sau trận bão lũ, tham gia công tác từ thiện trong cộng đoàn… chứ đâu có làm ngơ? Ngày xưa Chúa luôn chạnh lòng thương không thể đi tiếp, mà phải dừng lại ngay bên người què quặt đui mù chết chóc khòm lưng, toàn hạng làm rối cả chợ đời, rủ rê cả người tội lỗi… Con Tim yêu của Đấng Thánh chỉ hạnh phúc khi họ được Ngài chữa cho lành mạnh, hết đau khổ tủi nhục, được hạnh phúc tràn đầy. Ngày nay nếu gặp người hành khất chúng con thương quá mời vào nhà, vài lời cảm thông, chưa kịp gì mời tạm ly nước trắng cho đỡ khát, họ uống vào mát họng mát ruột mát cả con tim! Chúng con cũng “mát lòng” khi tim mình cùng nhịp, cùng nhóm máu với Tim Chúa. Đằng này mới thấy người ta từ ngoài ngõ đã chẹp miệng khó chịu, “bố thí” xong lên lớp cho bài học dạy phải làm ăn chứ khỏe mạnh hơn tôi nhiều. Nghe thấy kẻ nào bị vào tù thì tặc lưỡi: “đáng kiếp”! Nếu vậy thì dù là chiên, khéo chúng con cũng phải đứng bên trái thôi. Tấm hình Đức Gioan Phao lô II ngồi bên cạnh Ali Agca, kẻ ám sát Ngài đang ngồi trong tù mới đẹp làm sao?
Lạy Chúa Giêsu Kitô là Vua, Vua Nước Trời, Vua Sự Thật, Vua Tha Thứ, Vua Tình Yêu! Xin Chúa luôn ngự trị tâm hồn chúng con ở mọi nơi và trong mọi lúc, để chúng con luôn được sống hạnh phúc viên mãn trong Vương Quốc của Chúa. Amen.
Én Nhỏ