“Ai nâng mình lên, sẽ phải hạ xuống; ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên!”.
Irving Stone, người nghiên cứu “sự vĩ đại”, dành cả cuộc đời để viết tiểu sử, tiểu thuyết của các chính khách, thiên tài. Ông từng được hỏi, “Liệu có tìm thấy một sợi dây xuyên suốt cuộc đời tất cả những nhân vật này không?”. Ông nói, “Tôi viết về những con người mà một lúc nào đó trong đời, họ đã có một tầm nhìn, một ước mơ phải hoàn thành. Và họ đã nỗ lực!”; “Họ bị đánh vào đầu, bị gièm pha… và trong nhiều năm, chẳng đi đến đâu! Nhưng mỗi khi bị đánh gục, họ khiêm tốn đứng lên. Bạn không thể tiêu diệt những con người này; và vào cuối đời, họ toả sáng một khi đã khiêm tốn hoàn thành ‘một phần’ điều họ đặt ra. Vì lẽ, họ ‘được gọi để toả rạng!’”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Có những con người đã ngã gục, nhưng họ lại khiêm tốn đứng lên; và sau cùng, họ toả rạng!”. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng chỉ ra một bài học tuyệt vời, dẫu thật khó, “Ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên!”. Đây là chìa khoá để con người có một cuộc sống toả rạng! Chìa khoá đó có tên “Khiêm Tốn”, một công cụ để những ai ‘được gọi để toả rạng’ rạng ngời!
Sẽ rất thú vị và không mâu thuẫn khi nói, Chúa Giêsu muốn bạn và tôi được tôn vinh! Ngài muốn bạn được thế giới chú ý! Ngài muốn ánh sáng tốt lành của bạn toả sáng và tạo nên những khác biệt! Thế nhưng, Ngài muốn nó được thực hiện trong sự thật, không bằng ‘phô diễn’ một nhân cách giả tạo hay vay mượn, nhưng muốn bạn thực sự chiếu sáng; vì lẽ, mỗi môn đệ của Ngài đều ‘được gọi để toả rạng’. Bí quyết của Ngài là, “Ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên!”.
Khiêm tốn, một đức tính giúp chúng ta thực sự trở nên chính mình. Nó cho phép vượt qua bất kỳ tính cách sai lầm nào mà mỗi người có thể có; và đơn giản, “tôi” là “tôi”. Nó cho phép bạn đón nhận những phẩm chất tốt, cũng như những thất bại của mình. Nó không gì khác hơn là ‘trung thực’ về chính mình; nghĩa là sẵn sàng đón nhận bản thân với những tính cách tốt và không tốt của nó; nói cách khác, ‘chân thực và thành tâm’. Để khi mọi người nhìn thấy những phẩm chất này nơi chúng ta, họ rất ấn tượng; không phải quá nhiều theo cách thế gian, nhưng theo lẽ thường của con người. Họ sẽ không nhìn chúng ta với cái nhìn ghen tỵ; đúng hơn, họ nhìn thấy và yêu lấy những gì chúng ta có. Họ thích chúng, ngưỡng mộ chúng và muốn bắt chước chúng! Bạn sẽ là ‘một ai đó’ hấp dẫn, mà người khác muốn gặp và làm quen. Thế thôi!
Isaia hôm nay cũng kêu gọi dân Chúa hãy khiêm tốn! Ông mỉa mai gọi các nhà lãnh đạo là “các hoàng tử của Sôđôma”, con cái Israel là “dân Gômôra”. Đây là hai thành thời Abraham, một ‘hình ảnh thu nhỏ’ của tất cả những gì xấu xa nhất, chống lại Thiên Chúa nhất. Thế nhưng, Thiên Chúa không lên án dân, mà kêu gọi họ ăn năn, “Hãy tắm rửa, hãy thanh tẩy!”. Thánh Vịnh đáp ca tiết lộ tấm lòng của Ngài, “Ai sống đời hoàn hảo, Ta cho hưởng ơn cứu độ Chúa Trời!”.
Anh Chị em,
“Ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên!”. Ai hạ mình xuống tột cùng trong nhân loại bằng Con Thiên Chúa? Ngài đã huỷ mình ra không khi mang lấy kiếp phàm nhân! Sinh trong chuồng lừa, sống trong rạp mộc, chết trên núi Sọ mà không mảnh vải che thân. “Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Ngài”. Chúa Cha đã cho Ngài toả sáng qua biến cố Phục Sinh; để qua mọi thời, “Khi nghe danh thánh Giêsu, mọi loài trên trời, dưới đất và trong nơi âm phủ, phải bái quỳ!”. Quả thế, Giêsu, vị Thầy, người Bạn tuyệt vời cho chúng ta noi theo. Ngài ước mong bạn và tôi, những môn đệ ‘được gọi để toả rạng’ của Ngài, tiếp tục “khiêm tốn đứng lên, sau mỗi lần ngã gục” để toả chiếu thế giới nhân gian, bằng cách học lấy sự khiêm hạ của Ngài.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin tước khỏi con mọi ảo ảnh phù phiếm bên trong lẫn bên ngoài; hầu như ngọn hải đăng, con không hụ còi, nhưng toả rạng ánh sáng của Chúa mà không ồn ào, động đạc!”, Amen.