(Ga 12,24-26)
“Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác. Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời. Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy; và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Thầy, Cha của Thầy sẽ quý trọng người ấy."
SUY NIỆM Dụ ngôn về hạt lúa trong Tin Mừng hôm nay nói với chúng ta điều gì về Nước Thiên Chúa? Những thính giả của Chúa Giêsu hầu hết đều làm nghề nông ở xứ Palestine, vì thế họ có thể hiểu dễ dàng những dụ ngôn mạc khải về cuộc sống mới được sinh ra từ những hạt giống gieo xuống lòng đất. Vậy đâu là ý nghĩa thiêng liêng mà Chúa Giêsu muốn nói đến? Hoặc Ngài muốn ám chỉ đến cách “chết và phục sinh” cho những người theo Ngài? Chúa Giêsu rất chắc chắn về những điều nói với các môn đệ của mình.
Hình ảnh hạt lúa mì phải hư nát trong lòng đất để lớn lên và sinh hoa trái là hình ảnh ẩn dụ cho cái chết, mai táng trong mồ và sự sống lại của Chúa Giêsu
. Ngài biết rằng cách duy nhất để chiến thắng tội lỗi và cái chết là phải băng qua con đường Thập Giá. Chúa Giêsu đã dùng sự vâng phục của mình với Chúa Cha để phản ngược sự bất tuân của tổ tiên chúng ta. Chúa Giêsu sẵn sàng đón lấy thập giá để trả giá cho hình phạt của tội lỗi chúng ta và chiến thắng sự chết một lần và mãi mãi. Sự vâng phục và cái chết trên thập giá của Ngài đã mang lại cho chúng ta sự tự do và một cuộc sống mới trong Chúa Thánh Thần. Thập Giá Chúa Giêsu giải thoát chúng ta khỏi sự thống trị của tội lỗi và cái chết và chỉ cho chúng ta con đường của tình yêu tuyệt hảo -
“Đức Chúa đã muốn người phải bị nghiền nát vì đau khổ. Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, người sẽ được thấy kẻ nối dõi, sẽ được trường tồn, và nhờ người, ý muốn của Đức Chúa sẽ thành tựu.” (Is 53,10) Có một nghịch lý ở đây là cái chết dẫn đến sự sống. Khi chúng ta chết với chính mình, chúng ta sẽ được “sống lại” trong Đức Kitô. Chính cái chết này mới làm người môn đệ trở nên một với Đấng mình hằng mến yêu và tôn thờ. Do đó, "theo Chúa" là chấp nhận đau khổ, chấp nhận thập giá và chấp nhận cả cái chết để được ở cùng Người như lời Người nói:
"Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó." (Ga 12, 26).
“Chết” với chính mình nghĩa là gì? Điều đó có nghĩa là những gì trái với Thiên Chúa sẽ phải bị “đóng đinh” hoặc “bị xử tử”. Ngài ban cho chúng ta ân sủng để thưa “vâng” với Thánh Ý và từ chối bất cứ điều gì trái với kế hoạch yêu thương, lúc ấy tự mỗi người sẽ sinh nhiều bông hạt. Bạn thân mến! Có một hạt lúa mang tên Giêsu, hạt lúa ấy đã chấp nhận chịu mục nát, để cả thế giới trở thành đồng lúa thơm trĩu hạt. Như thi hào Francisco Luis Bernárdez đã diễn tả:
“Làm sao được điều đã được, nếu tiên vàn không mất điều đã mất? Làm sao thành công, nếu không qua vất vả? Để yêu bây giờ, tôi phải từng đau, Nhưng tôi biết mình đã đau cho điều đáng đau, và đã khóc cho điều đáng khóc. Vì cuối cùng, tôi hiểu, chẳng thể nào gặt trong hân hoan, nếu đã không từng gieo trong nước mắt. Cuối cùng, tôi hiểu, hoa bừng nở trên cây kia đang rút nhựa sống từ sâu dưới đất.” (“Soneto”, trong Cielo de tierra, Buenos Aires, 1937)
Chúa Giêsu muốn nói điều gì khi mời gọi chúng ta hãy "coi thường mạng sống mình"? "Coi thường" ở đây tức là không đặt nó lên chỗ cao nhất, không để nó chiếm chỗ của Thiên Chúa. Chính khi nhận ra giá trị tương đối của cuộc sống nơi trần thế này, chúng ta mới có hy vọng giữ được cuộc sống mãi mãi. Đừng để bất cứ điều gì cản trở việc chúng ta chỉ khao khát Thánh Ý Thiên Chúa mà thôi. Thánh Phaolo đã nhắc nhớ ta rằng:
“Việc kẻ chết sống lại cũng vậy, gieo xuống thì hư nát mà chỗi dậy thì bất diệ.t” (1Cr 15,42). Bạn có thật sự tin tưởng nơi Chúa mà bước theo con đường hy vọng mà Ngài đã dành cho bạn không?
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con dám vùi mình như hạt lúa mì gieo vào lòng đất, để trở nên hoa trái trong Ngài. Con muốn được theo Ngài tới bất kì nơi đâu Ngài chỉ dẫn. Xin hãy ban cho con đức tin mạnh mẽ, niềm hy vọng và vui tươi mới để phục vụ Ngài suốt cuộc đời con. Amen.