(Mt 17,14-20)
Khi thầy trò đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su và nói: "Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước. Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được." Đức Giê-su đáp: "Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem cháu lại đây cho tôi." Đức Giê-su quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó.
Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giê-su rằng: "Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?" Người nói với các ông: "Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: "rời khỏi đây, qua bên kia!" nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.
SUY NIỆM “Có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su và nói: ‘
Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước. Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được.’" (Mt 17, 14-16)
Trong bài Tin Mừng hôm nay, điều tốt lành đầu tiên chúng ta có thể thấy được đó là lòng yêu thương con của người đàn ông. Với một đứa con “
bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước”, hẳn ông đã rất vất vả và khổ sở, cả thể xác lẫn tinh thần. Nếu theo lẽ thường, người cha có lẽ đã dễ dàng nản lòng mà từ bỏ một đứa con như thế. Nhưng người đàn ông trong bài Tin Mừng hôm nay chẳng những không bỏ rơi con mình mà lại còn tiếp tục tìm kiếm danh y khắp nơi để chạy chữa cho con mình. Và tình thương của ông dành cho con mình lớn đến nỗi ông không hề mất hy vọng dầu cho các môn đệ, những người đã từng làm nhiều phép lạ, cũng không thể chữa khỏi cho con ông. Chính tình thương ấy đã thôi thúc ông tiếp tục tìm đến với Chúa Giêsu trong thái độ thành khẩn hạ mình cùng ngập tràn tin tưởng – quỳ gối và xin Ngài thương xót. Ta không hề bắt gặp một tia thất vọng hay nét chán nản nào nơi hành động và lời cầu xin của ông, nhưng luôn là thương yêu và khát khao hy vọng dẫu cho có bao nhiêu khốn khổ, bao nhiêu thất bại.
Đoạn Tin Mừng này cho chúng ta thấy một sự thật đơn giản rằng: chúng ta phải cầu nguyện cho nhau nhiều hơn, đặc biệt là cho những người gần gũi với chúng ta nhất và đang cần đến chúng ta nhất. Không có ai lại không có niềm hy vọng. Tất cả đều có thể xảy ra nhờ lời cầu nguyện và đức tin.
Phản tỉnh: Có ai đó trong cuộc đời mà bạn đã từ bỏ vì chán nản và thất vọng không? Nếu bạn đã tìm đủ mọi cách để giúp đỡ, nhưng người ấy vẫn tiếp tục quay lưng không muốn quay trở lại đường ngay nẻo chính, thì khi ấy, bạn được mời gọi hãy cầu nguyện cho người ấy, không phải chỉ theo cách ngắn gọn qua loa thông thường, nhưng là lời cầu nguyện sốt sắng và ngập tràn tin tưởng. Hãy luôn biết rằng, Chúa Giêsu là câu trả lời cho tất cả mọi sự và Ngài có thể làm mọi điều. Hôm nay, ngày mai và mọi ngày, bạn hãy dâng người ấy cho lòng thương xót của Chúa. Đừng bỏ cuộc, nhưng hãy luôn hy vọng rằng Chúa sẽ chữa lành và biến đổi cuộc sống của họ.