Thứ 3, 04.08.2020
(Mt 15,1-2.10-14)
Bấy giờ có mấy người Pha-ri-sêu và mấy kinh sư từ Giê-ru-sa-lem đến gặp Đức Giê-su và nói rằng: "Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa?"
Sau đó, Đức Giê-su gọi đám đông lại mà bảo: "Hãy nghe và hiểu cho rõ: Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế."
Bấy giờ các môn đệ đến gần Đức Giê-su mà thưa rằng: "Thầy có biết không? Những người Pha-ri-sêu đã vấp phạm khi nghe Thầy nói lời ấy." Đức Giê-su đáp: "Cây nào mà Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ đi. Cứ để mặc họ. Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố."
SUY NIỆM Tại sao những người Pha-ri-sêu lại “vấp phạm” (cảm thấy bị xúc phạm) vì những lời của Chúa Giêsu?
Những kinh sư và Pha-ri-sêu đến chất vấn Chúa Giêsu về việc các môn đệ đã không rửa tay trước khi dùng bữa theo như truyền thống của tiền nhân. Tuy nhiên thay vì trả lời trực tiếp, Ngài lại gọi đám đông lại mà nói "
Hãy nghe và hiểu cho rõ: Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế." (Mt 15, 10b-11). Vì thế, các kinh sư và Pharisêu không chỉ “vấp phạm” bởi những lời Chúa Giêsu nói, mà còn cả vì Ngài đã trả lời câu hỏi của họ trước đám đông, chứ không phải họ. Vậy tại sao Chúa Giêsu lại không trả lời một cách trực tiếp với họ? Thưa, bởi họ là những người luôn lấy bản thân làm trung tâm, thích được ca ngợi và luôn tự mãn về kiến thức cũng như địa vị của mình. Và đó là cách mà Chúa Giêsu cảnh tỉnh họ, qua những lời lẽ và cách thức có vẻ như gay gắt nhưng thật ra lại ngập tràn lòng thương xót: Ngài không muốn bất cứ ai phải hư mất, dù đó có là những kẻ luôn chống đối, tìm cách hãm hại Ngài và khước từ Ngài hết lần này đến lần khác.
Trong đoạn Tin Mừng có đề cập, các môn đệ tỏ ra quan tâm về việc các Pha-ri-sêu bị vấp phạm bởi Chúa Giê-su. Các ông tỏ ra quan ngại và mong Chúa Giê-su giải quyết sự việc căng thẳng này. Lo lắng của các môn đệ dường như là một hành động của lòng bác ái, nhưng chính Chúa Giêsu đã mạnh mẽ khẳng định rõ quan điểm của mình: "
Cứ để mặc họ. Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố." (Mt 15, 14)
Đến đây, chúng ta có thể thấy một điểm quan trọng đáng lưu ý là: đôi khi điều tốt lành ta làm lại khiến người khác cảm thấy bị xúc phạm. Chúng ta không nên xúc phạm người khác – Đó là một điều đúng đắn. Tuy nhiên, với xu hướng tránh gây mất lòng, xích mích với người khác của thời đại hiện nay, chúng ta ít nhiều trở nên dè dặt quá mức trước những điều sai trái. Kết quả là, chúng ta hạ thấp các giá trị đạo đức, phớt lờ những giáo huấn vô cùng rõ ràng về đức tin và luân lý, để rồi dần trở nên thoả hiệp trong những nhân đức quan trọng mà chúng ta vẫn phải cố gắng để đạt được và giữ gìn.
Thái độ của Chúa Giêsu cho chúng ta hiểu rằng: lòng bác ái đòi hỏi phải phát xuất từ sự thật; và sự thật đôi khi sẽ làm ta đau đớn tận tâm can. Nhưng để trở nên tốt hơn thì đó là điều cần thiết. Đây rõ ràng là điều các Kinh Sư và Pharisêu cần phải hiểu mà đón nhận. Nhưng điều mà các ông đã làm, lại khiến ta giật mình. Họ không những không hoán cải, lại còn gây ra cái chết của Chúa Giê-su. Mặc dù vậy, Thiên Chúa vẫn dùng lời chân thật để nói với họ.
Phản tỉnh: Ta đã sẵn sàng để nói lên sự thật đau đớn với lòng bác ái trong những tình huống cần thiết ra sao? Ta có đủ dũng cảm để nói lên sự thật, dù điều đó có thể gây mất lòng đối phương không? Hay ta có xu hướng thu mình lại, thà để mọi người tiếp tục những điều sai trái chứ không lên tiếng ngăn chặn? Sự dũng cảm, lòng bác ái và đức tin phải được kết hợp chặt chẽ và bám rễ sâu sắc trong cuộc sống mỗi người. Chúng ta hãy cầu nguyện xin Chúa giúp ta thực hiện điều ấy và xem đó như sứ mệnh của mình để ngày càng nên giống Chúa hơn.
Lạy Chúa, xin ban cho con lòng can đảm, đức tin, sự khôn ngoan và lòng bác ái để con trở nên khí cụ có ích của tình yêu và lòng thương xót Ngài cho toàn thế giới. Xin Chúa chớ để cho con bị nỗi sợ hãi kiểm soát bao giờ. Nhưng xin Ngài xua tan mọi đui mù nơi tâm hồn con, để con tỉnh táo nhận ra cách thức mà Ngài muốn dùng con, để đem muôn người đến bên Ngài. Lạy Chúa, con tín thác vào Chúa. Amen.