
Ai trong các ông có đứa con trai hoặc có con bò sa xuống giếng, lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày sa-bát ?
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1 Một ngày sa-bát kia, Đức Giê-su đến nhà một ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu để dùng bữa: họ cố dò xét Người. 2 Và kìa trước mặt Đức Giê-su, có một người mắc bệnh phù thũng. 3 Người lên tiếng nói với các nhà thông luật và những người Pha-ri-sêu: “Có được phép chữa bệnh ngày sa-bát hay không ?” 4 Nhưng họ làm thinh. Người đỡ lấy bệnh nhân, chữa khỏi và cho về. 5 Rồi Người nói với họ: “Ai trong các ông có đứa con trai hoặc có con bò sa xuống giếng, lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày sa-bát ?” 6 Và họ không thể đáp lại những lời đó.
======================
Suy niệm 1: KÉO LÊN NGAY DÙ NGÀY SABÁT
(THỨ SÁU TUẦN 30 TN NĂM LẺ)
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Sáu Tuần 30 Thường Niên, Năm Lẻ này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin cho được thêm lòng tin cậy mến, và biết yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, hầu, đáng hưởng những gì Chúa hứa ban.
Tin cậy mến, và yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, kêu cầu, cưới Đức Khôn Ngoan làm bạn đời, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Khôn Ngoan: Đức Khôn Ngoan, nguồn mạch mọi sự tốt lành. Nếu cuối cùng Đức Khôn Ngoan là Thiên Chúa, thì không có gì thiết yếu cho cuộc sống Kitô hữu hơn là có được Đức Khôn Ngoan, nghĩa là được Thiên Chúa ở cùng. Sau này thánh Phaolô và thánh Gioan sẽ dạy chúng ta phải ở trong Thiên Chúa, để không còn phải là chúng ta sống nữa, mà là Chúa Giêsu trong chúng ta… Tôi nguyện xin, và Thiên Chúa đã ban cho tôi sự hiểu biết; tôi kêu cầu, và thần khí Đức Khôn Ngoan đã đến với tôi; tôi đã quý trọng Đức Khôn Ngoan còn hơn cả vương trượng, ngai vàng. Nếu ai trong anh em thiếu Đức Khôn Ngoan, hãy cầu xin Thiên Chúa, và Người sẽ ban cho. Vì Thiên Chúa ban cho mọi người cách rộng rãi, không quở trách.
Tin cậy mến, và yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, tin tưởng và yêu mến Lời của Đấng Khôn Ngoan, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích khảo luận của Đức Cha Banđuyn: Lời Thiên Chúa là lời sống động và hữu hiệu… Khôn ngoan đã được tác thành trước vạn vật, sự hiểu biết anh minh đã có tự muôn đời. Chỉ có một Đấng Khôn Ngoan rất đáng sợ, ngự trên ngai của Người: đó chính là Đức Chúa.
Tin cậy mến, và yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, sẵn sàng chịu thiệt vì rao giảng Đức Kitô, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích thư của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Rôma: Giả như vì anh em, mà tôi có bị nguyền rủa, thì tôi cũng cam lòng. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 147: Giêrusalem hỡi, nào tôn vinh Chúa! Này Xion, hãy ca ngợi Thiên Chúa của ngươi! Then cửa nhà ngươi, Chúa làm cho thêm chắc, con cái trong thành, Người giáng phúc thi ân.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng, và chúng theo tôi. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Ai trong các ông có đứa con trai hoặc có con bò sa xuống giếng, lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày Sabát? Chiên của Chúa, thì, nghe tiếng Chúa, tiếng Chúa, chính là Chúa, là sự khôn ngoan của Chúa, có được Đức Khôn Ngoan của Chúa là được Chúa ở cùng. Đức Khôn Ngoan sẽ khuyên bảo ta làm việc thiện, sẽ trợ lực cho ta khi ta gặp buồn phiền lo lắng. Chúa bày tỏ lời Người cho nhà Giacóp, chiếu chỉ luật điều cho Ítraen. Chúa không đối xử với dân nào như vậy, không cho họ biết những điều luật của Người. Chúng ta đã được Thiên Chúa nhận làm con, được Người cho thấy vinh quang, ban tặng các giao ước, lề luật, một nền phụng tự và các lời hứa. Sức mạnh của lời Thiên Chúa mãnh liệt biết bao, sự khôn ngoan trong lời Người lớn lao dường nào, vì thế, chúng ta hãy tìm đến với Đức Kitô là Ngôi Lời, là sức mạnh và là sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Lời này từ nguyên thủy nơi Chúa Cha, cùng có, từ đời đời với Chúa Cha, vào thời ấn định, được mặc khải cho các Tông Đồ; các Tông Đồ loan báo Lời này, và các tín hữu lấy đức tin mà đón nhận. Vậy Lời ở nơi Chúa Cha, Lời ở trên miệng các Tông Đồ, Lời ở trong lòng các tín hữu. Lời này sắc bén hơn mọi gươm hai lưỡi, có sức cắt tỉa mạnh hơn mọi sức mạnh và quyền lực, tinh tế hơn mọi thứ bén nhạy của trí khôn loài người, và vượt lên trên mọi quy định, luật lệ thế gian, để đạt tới luật tình yêu, luật vĩnh cửu của Đức Kitô. Ước gì ta được thêm lòng tin cậy mến, và biết yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, hầu, đáng hưởng những gì Chúa hứa ban. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
=====================
Suy niệm 2: LỜI CẢNH TỈNH CỦA CHÚA: TÌNH YÊU VÀ LÒNG THƯƠNG XÓT
Lạy Chúa Giêsu, khi chúng con quỳ trước Thánh Thể Chúa hôm nay, lòng chúng con tràn ngập cảm tạ và biết ơn vì tình yêu vô biên mà Chúa dành cho nhân loại. Tin Mừng hôm nay (Lc 14,1-6) là một bài học quý giá về sự thật, về lòng thương xót và sự quan tâm của Chúa đối với những người đau khổ và bị bỏ rơi, cũng như là một sự cảnh tỉnh về thái độ của chúng con trong cách chúng con sống với nhau và với Thiên Chúa. Lời dạy của Chúa hôm nay không chỉ là một cuộc đối thoại về ngày sa-bát, mà còn là một lời mời gọi chúng con nhìn lại bản thân, suy nghĩ về sự quan tâm của chúng ta đối với người khác và cách chúng ta thực hành đức tin trong cuộc sống.
Bài Tin Mừng hôm nay bắt đầu với việc Đức Giêsu đến nhà một ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu để dùng bữa vào ngày sa-bát. Một cảnh tượng hết sức quen thuộc trong các bài Tin Mừng, nơi mà các nhóm Pha-ri-sêu và các luật sĩ không ngừng theo dõi, dò xét từng hành động của Chúa, nhằm tìm cách chỉ trích và cáo buộc Ngài vi phạm các luật lệ tôn giáo. Điều này cho thấy thái độ của họ không phải là tìm kiếm sự thật, mà là mong muốn tìm ra những điểm yếu để vạch trần và bới móc lỗi lầm của Chúa.
Khi Chúa Giêsu vào nhà của ông thủ lãnh, trước mặt Ngài là một người mắc bệnh phù thũng. Đây là một căn bệnh khiến cơ thể người bệnh sưng lên, đau đớn và thường đi kèm với sự tủi nhục, vì đây là một bệnh mà thời bấy giờ không có thuốc chữa. Trong mắt những người xung quanh, bệnh nhân này có thể đã bị coi là không may mắn, thậm chí bị xem như là bị trừng phạt vì tội lỗi của mình. Tuy nhiên, Chúa Giêsu không nhìn người bệnh theo cái nhìn của xã hội, mà Ngài nhìn với một trái tim đầy lòng thương xót.
Chúa Giêsu lập tức lên tiếng và hỏi các nhà thông luật cùng những người Pha-ri-sêu: “Có được phép chữa bệnh ngày sa-bát hay không?” Đây là một câu hỏi đầy thách thức và cũng là cơ hội để Chúa Giêsu chỉ ra một vấn đề quan trọng về sự hiểu biết đúng đắn về ngày sa-bát, ngày mà luật pháp Do Thái cấm mọi công việc và yêu cầu sự nghỉ ngơi hoàn toàn để thờ phượng Thiên Chúa. Chúa Giêsu không chỉ đặt câu hỏi về việc có được phép chữa bệnh vào ngày này, mà Ngài còn đang thử thách lòng nhân ái và sự hiểu biết về Thiên Chúa của những người đối diện.
Tuy nhiên, những người Pha-ri-sêu và các nhà thông luật không trả lời. Họ làm thinh, không dám lên tiếng, vì họ biết câu trả lời rõ ràng rằng việc chữa bệnh cho người nghèo khổ là điều hợp lý, dù là ngày sa-bát. Lúc này, Chúa Giêsu không chỉ chữa khỏi cho người bệnh mà còn cho họ một bài học sâu sắc. Ngài đỡ lấy bệnh nhân, chữa lành và cho người ấy ra về, đồng thời dạy cho mọi người về sự quan trọng của lòng thương xót và sự sống động của Thiên Chúa, Đấng không bị gò bó bởi những quy định tôn giáo mà là Đấng mang lại sự sống, sự bình an và sự chữa lành.
Chúa Giêsu tiếp tục đặt ra một câu hỏi đầy thâm thúy: “Ai trong các ông có đứa con trai hoặc có con bò sa xuống giếng, lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày sa-bát?” Đây là một ví dụ sinh động mà Chúa Giêsu dùng để chỉ ra sự thiếu sót trong cách nhìn nhận và thực hành các luật lệ của những người Pha-ri-sêu. Họ coi trọng quy tắc bên ngoài, nhưng lại thiếu đi sự hiểu biết về lòng thương xót và công lý mà Thiên Chúa mong muốn. Nếu một con bò hay một đứa con trai của họ rơi xuống giếng vào ngày sa-bát, chắc chắn họ sẽ không ngần ngại kéo chúng lên, nhưng khi một con người bị đau khổ, họ lại im lặng, không làm gì để giúp đỡ. Chúa Giêsu muốn chỉ ra rằng tình yêu và lòng thương xót không phải là những thứ có thể bị cản trở bởi những quy định hay luật lệ, mà nó phải được thực hành trong mỗi hành động, mỗi quyết định của chúng ta.
Câu hỏi của Chúa Giêsu cũng là một lời cảnh tỉnh cho chúng ta. Chúng ta có thể dễ dàng bị cuốn vào những quy tắc và luật lệ trong đời sống tôn giáo, nhưng nếu chúng ta chỉ chú trọng đến hình thức bên ngoài mà không chú ý đến tinh thần yêu thương và phục vụ, thì chúng ta sẽ trở thành những người thiếu sự hiểu biết đúng đắn về lòng Thiên Chúa. Đức tin không phải là việc tuân thủ một cách máy móc những quy định, mà là sống theo tinh thần của Thiên Chúa, là yêu thương, tha thứ và quan tâm đến những người nghèo khổ, đau đớn.
Lời dạy của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay không chỉ dành cho những người Pha-ri-sêu trong thời Ngài, mà còn là lời nhắc nhở cho chúng ta hôm nay về cách chúng ta thực hành đức tin và lòng thương xót. Chúa Giêsu đã không để cho những luật lệ tôn giáo cản trở việc làm điều tốt. Ngài đã chữa lành người bệnh, dù đó là ngày sa-bát, vì lòng thương xót của Thiên Chúa vượt lên trên tất cả những quy tắc bên ngoài. Đây là một bài học quý giá về cách chúng ta phải sống và hành động trong cuộc sống hàng ngày. Những giá trị như yêu thương, sẻ chia, giúp đỡ những người đau khổ, là những điều mà chúng ta cần phải thực hành bất kể thời gian hay bối cảnh nào.
Hình ảnh của người bệnh phù thũng trong câu chuyện này cũng là một biểu tượng cho những đau khổ mà nhiều người trong chúng ta đang phải chịu đựng, và lời mời gọi của Chúa Giêsu là một lời mời gọi không chỉ để làm việc tốt, mà là để sống trong tình yêu thương và sự quan tâm chân thành. Nếu chúng ta chỉ chú trọng đến việc giữ các quy tắc và luật lệ mà không sống bằng lòng thương xót, thì chúng ta đã bỏ qua tinh thần thực sự của đức tin và lòng bác ái mà Chúa Giêsu đã dạy.
Lạy Chúa Giêsu, khi chúng con quỳ trước Thánh Thể Chúa hôm nay, xin giúp chúng con hiểu rằng đức tin không chỉ là những nghi thức bên ngoài mà là sự thay đổi từ trong trái tim, là sự sống động của tình yêu và lòng thương xót. Xin giúp chúng con không chỉ tuân thủ các quy tắc tôn giáo, mà còn biết sống với tình yêu, biết quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ những người nghèo khổ, đau đớn. Xin cho chúng con biết nhìn thấy Chúa trong mỗi người xung quanh, đặc biệt là trong những người đau khổ và cần sự giúp đỡ. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
======================
Suy niệm 3: KHI TÌNH YÊU KHÓC
“Lòng tôi rất đỗi ưu phiền, và đau khổ mãi không ngơi!”.
Về hưu, cựu Tổng thống Thomas Jefferson lập Đại học Virginia, tin rằng sinh viên sẽ học hành nghiêm túc. Nào ngờ, một vụ bạo động đổ máu xảy ra, các giáo sư bị tấn công! Hôm sau, trong cuộc họp có mặt Jefferson, ông nghẹn ngào nói, “Đây là sự kiện đau đớn nhất đời tôi!”, rồi bật khóc. Các sinh viên nổi loạn bước lên nhận lỗi. Sau này, một người nói, “Không phải lời ông, mà là nước mắt của ông ấy đã cảm hoá chúng tôi!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Jefferson chạm phải một nỗi đau; và ‘khi tình yêu khóc’, nó đã chạm đến điều sâu thẳm nhất! Lời Chúa hôm nay cho thấy một nỗi đau còn lớn hơn - nỗi đau của Phaolô, của Chúa Giêsu. Trước sự cứng lòng của đồng bào mình, Phaolô thở than, “Lòng tôi rất đỗi ưu phiền, và đau khổ mãi không ngơi!”; Chúa Giêsu cũng đau một nỗi đau tương tự.
Một lý do khiến Phaolô vô cùng đau đớn là việc những người anh em của ông từ chối Chúa Kitô. Ở nhiều nơi, họ còn chống lại các Kitô hữu mà họ coi là bội giáo. Thế nhưng, ‘khi tình yêu khóc’, nó không oán trách, nhưng dâng chính mình làm của lễ. Phaolô sẵn sàng chịu tách khỏi Chúa Kitô, nếu điều ấy giúp anh em ông nhận biết Ngài. Đó là một tình yêu có dáng dấp thập giá. “Đau khổ và tình yêu là đôi cánh nâng linh hồn lên cùng Chúa!” - Fulton Sheen.
Tin Mừng hôm nay cho thấy một nỗi đau tương tự nơi Chúa Giêsu. Một biệt phái mời Ngài dùng bữa vào một ngày Sabbat; họ dò xét Ngài. Một người phù thũng xuất hiện - có thể là một cái bẫy! Ngài thừa biết ý định của họ; nhưng với Chúa Giêsu, chỉ có xót thương, và ‘khi tình yêu khóc’, nó vẫn chọn xót thương. Ngài hỏi, “Có được phép chữa bệnh ngày Sabbat hay không?”. Họ im lặng! Ngài “đỡ lấy bệnh nhân, chữa khỏi và cho về”. Chính sự im lặng của họ làm trái tim Ngài tan vỡ - một trái tim yêu không mỏi mệt.
Trong một thế giới khước từ Thiên Chúa, trái tim người môn đệ Chúa Giêsu không thể dửng dưng. Những tranh luận về sự sống, di dân, nạn buôn người; tranh luận về phẩm giá, tội lỗi và tự do... đang khiến Giáo Hội rướm máu. Chính trong những vết thương ấy, Thiên Chúa vẫn đang khóc qua chúng ta, và tiếp tục cứu độ bằng nước mắt của tình yêu. “Yêu là chịu khổ; yêu sâu là chịu khổ sâu!” - Victor Hugo.
Anh Chị em,
“Lòng tôi rất đỗi ưu phiền, và đau khổ mãi không ngơi!” - đó là tiếng khóc của Phaolô, của Chúa Giêsu, và cũng phải là của chúng ta. Trước sự cứng cỏi của những con người chúng ta yêu thương, khi họ từ chối niềm tin hay đang đắm chìm trong một nghiện ngập, một tội lỗi nào đó; thiết thực hơn, những người bỏ nhà thờ, bỏ Chúa, chúng ta có nhức nhối không? Chỉ ‘khi tình yêu khóc’, nó mới biết mình còn sống; và chính trong nước mắt ấy, Thiên Chúa tiếp tục cứu độ thế gian - không bằng quyền năng, nhưng bằng xót thương; cụ thể bằng những đầu gối đêm ngày cầu nguyện, những việc làm của đôi tay. “Những giọt lệ rơi vì người khác là hình thức cầu nguyện tinh tuyền nhất!” - Kahlil Gibran.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, có những đêm, con không còn lời để cầu nguyện, chỉ còn nước mắt - và con tin, Chúa hiểu thứ ngôn ngữ ấy hơn mọi lời kinh!”, Amen.
Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)
====================