Hãy mở con tim mình để gặp gỡ Lời Chúa và hãy chú ý lắng nghe, đừng để Lời ấy đi vào tai này, rồi lại ra tai khác. Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh như thế trong thánh lễ tại nhà nguyện thánh Marta khi suy niệm về Bài đọc Một trích sách Nơ-khe-mi-a. Đó là câu chuyện của cuộc gặp gỡ giữa dân Thiên Chúa và Lời của Ngài, một câu chuyện về việc tái thiết Giê-ru-sa-lem.
Dân chúng khao khát Lời Chúa
Bối cảnh trong bản văn Kinh Thánh là việc hồi hương sau thời lưu đày và việc tái thiết Đền thờ. Tổng đốc Nơ-khe-mi-a nói với ông Ét-ra, tư tế kiêm kinh sư: “hãy đặt Lời Chúa lên hàng đầu”. Tất cả dân chúng tập trung tại quảng trường trước Cổng Nước. Tư tế Ét-ra mở Sách Thánh trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, vì ông đứng cao hơn tất cả; Khi ông mở sách, tất cả mọi người đứng dậy". Sau đó, các thầy Lê-vi giảng giải Luật Chúa cho dân chúng. Nói về điều này, Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng:
“Đây là một điều rất đẹp. Chúng ta quen với cuốn sách này, cuốn sách ghi lại Lời của Thiên Chúa, nhưng chúng ta lại dùng cuốn sách ấy rất tệ. Dân chúng đứng lên khi nhìn thấy cuốn sách ấy vì họ khao khát Lời Chúa, họ thấy thiếu vắng Lời Chúa. Nhưng anh chị em thử nghĩ xem, nhiều thập kỷ qua, điều này đã không diễn ra – cuộc gặp gỡ của dân chúng với Thiên Chúa của mình, cuộc gặp gỡ với Lời của Chúa.”
Không thể hiểu đúng ngày Chúa Nhật nếu không có Lời Chúa
Tổng đốc Nơ-khe-mi-a, tư tế kiêm kinh sư Ét-ra, các thầy Lê-vi nói với tất cả mọi người: "Hôm nay là ngày được thánh hiến cho Thiên Chúa". Đối với chúng ta, đó chính là ngày Chúa Nhật. Ngày Chúa Nhật là ngày mọi người gặp gỡ Thiên Chúa, ngày gia đình tôi gặp gỡ Thiên Chúa. Chúa Nhật là ngày của gặp gỡ. Ngày ấy là ngày được thánh hiến cho Thiên Chúa.
Vì thế, tổng đốc Nơ-khe-mi-a, tư tế kiêm kinh sư Ét-ra và các thầy Lê-vi kêu gọi dân chúng đừng sầu thương khóc lóc. Bài đọc thứ nhất thuật lại cho chúng ta rằng, toàn dân đều khóc khi nghe lời trong sách Luật. Họ khóc vì xúc động, họ khóc vì vui sướng.
Chúng ta tự hỏi: khi nghe Lời Chúa, điều gì xảy ra nơi tâm hồn tôi vậy? Tôi có chú ý lắng nghe Lời của Thiên Chúa không? Tôi có để lời ấy chạm đến con tim tôi hay tôi nhìn lên trần nhà và nghĩ ngợi điều khác, còn Lời của Thiên Chúa đi vào tai này rồi ra tai kia? Liệu rằng Lời Chúa có đến được với trái tim tôi không? Tôi phải chuẩn bị mình thế nào để Lời ấy đụng chạm đến con tim mình?
Và một khi Lời Chúa đến được với con tim, người ta sẽ hò reo vui mừng, khi ấy sẽ có lễ hội. Người ta không thể hiểu về lễ Chúa Nhật nếu không có Lời của Thiên Chúa. Vì thế, ông Nơ-khe-mi-a nói với dân chúng: “Anh em hãy tổ chức lễ hội, hãy về ăn thịt béo, uống rượu ngon, và gửi phần ăn cho những người không sẵn của ăn – những người nghèo. Những người nghèo luôn là những người phục vụ bàn ăn trong các bữa tiệc, họ là những người nghèo. Anh em đừng buồn bã, vì niềm vui của Đức Chúa là thành trì bảo vệ anh em.”
Buồn chán không phải là sức mạnh của chúng ta
Lời của Đức Chúa làm cho chúng ta vui mừng. Tiếp xúc với Lời của Người làm cho chúng ta tràn đầy niềm vui. Chính niềm vui ấy là sức mạnh của tôi và của chúng ta. Những Kitô hữu là những người vui tươi bởi họ đón nhận Lời của Thiên Chúa nơi con tim mình. Họ không ngừng gặp gỡ và tìm kiếm Lời của Đấng Tối Cao. Đây chính là sứ điệp của ngày hôm nay cho tất cả chúng ta.
Chúng ta có thể làm một cuộc xét mình ngắn thế này: Cách thức tôi lắng nghe Lời Chúa thế nào? Hay đơn giản là tôi không nghe? Làm thế nào để tôi gặp gỡ Thiên Chúa trong Lời của Người là Kinh Thánh? Tôi có tin rằng niềm vui của Thiên Chúa là sức mạnh của tôi không? Nhưng nên nhớ rằng nỗi buồn không phải là sức mạnh của chúng ta.
Nơi những con tim buồn chán, ma quỷ lập tức kìm giữ xuống, còn niềm vui của Thiên Chúa làm cho ta đứng dậy, nhìn ngắm, ca hát và hò reo vui mừng. Một trong những Thánh vịnh nói về khoảnh khắc được giải phóng khỏi Babilon thế này: Khi Chúa dẫn tù nhân Xi-on trở về, ta tưởng mình như giữa giấc mơ. Người ta không thể tin vào điều đó. Kinh nghiệm ấy cũng diễn ra khi chúng ta gặp gỡ Thiên Chúa trong Lời của Người. Khi ấy, chúng ta nghĩ: nhưng điều này chỉ là một giấc mơ… và chúng ta không thể tin vào nhiều điều tốt đẹp.
Và Đức Thánh Cha kết luận: xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng để mở con tim mình ra cho cuộc gặp gỡ với Lời Thiên Chúa và không sợ sống niềm vui, không sợ sống lễ hội của niềm vui. Niềm vui ấy chỉ có thể phát sinh từ cuộc gặp gỡ với Lời của Thiên Chúa mà thôi.