“Tôi
không thể nghỉ ngơi khi còn những linh hồn cần được cứu rỗi!” - Têrêxa Lisieux.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay tiết lộ, Chúa Giêsu họp Nhóm Mười Hai, ban cho các ngài năng lực và quyền phép để ra đi loan báo Tin Mừng, trừ các thứ quỷ và chữa các bệnh tật. Như Têrêxa, các ngài ‘không thể nghỉ ngơi’ đang khi còn những linh hồn cần được cứu rỗi!
Ngày nay, chúng ta sống trong thời đại mà ‘các bệnh tâm thần mới’ bùng phát đến mức có thể nói chưa từng thấy trước đây. Nhịp sống hiện đại đùn đẩy con người vào một cuộc đua căng thẳng để ‘tiêu hao’ và ‘hiểu sai’ các vấn đề nhiều hơn những người hàng xóm. Toàn bộ các trang mạng xã hội thấm đẫm một liều lượng lớn ‘chủ nghĩa cá nhân’, đưa đến việc ‘định đoạt’ tuỳ thích những người bị cô lập - có thể là chính bản thân chúng ta - khỏi phần còn lại của thế giới. Sự cô đơn mà nhiều người buộc phải chịu đựng vì áp đặt xã hội, áp lực công việc hoặc các hình thức nô lệ khác… gây ra cho khá nhiều người trong chúng ta các chứng trầm cảm, loạn thần kinh, cuồng trí, tâm thần phân liệt hoặc một số rối loạn tâm lý vốn tác hại đến trẻ em và những người liên hệ. Chẳng hạn tăng động, tự kỷ… có thể gây nguy hiểm nghiêm trọng cho tương lai của một người.
Vì thế, việc gặp gỡ Chúa Kitô - Thầy Thuốc hoàn hảo - thật cấp thiết vốn sẽ mang lại trạng thái cân bằng và bình an, giúp xoa dịu tâm trạng của chính chúng ta, cho phép chúng ta khám phá lại bản thân bằng cách cung cấp ánh sáng, sự hiểu biết cho cuộc sống và cách tiếp cận tương lai của mình. Giáo huấn Phúc Âm là tiêu chuẩn làm sáng tỏ mọi nghi ngờ; rất tốt để dạy dỗ và cố vấn, giáo dục cả người trẻ và người lớn tuổi, dẫn mọi người đi trên con đường của cuộc sống, con đường không bao giờ héo hắt. Được chữa lành, chúng ta - ‘không thể nghỉ ngơi’ - lên đường chữa lành những người khác.
Gioan Phaolô II nói, “Những ai đã thực sự tiếp xúc với Chúa Kitô không thể giữ Ngài cho riêng mình, họ phải loan báo Ngài!”. Tất cả những ai trung thành - mọi Kitô hữu - được Chúa giao phó sứ vụ tông đồ nhờ Bí tích Rửa Tội và Thêm Sức, có quyền và bổn phận, cá nhân hoặc nhóm lại thành các hiệp hội, để làm việc hầu Sứ Điệp Cứu Rỗi có thể được mọi người trên khắp trái đất biết đến và chấp nhận. Phải, Kitô hữu ‘không thể nghỉ ngơi!’.
Anh Chị em,
“Họ rảo qua các làng mạc loan báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi!”. Sai các môn đệ lên đường, Chúa Giêsu “ban cho các ông năng lực và quyền phép!”; nhưng cùng lúc, Ngài buộc họ ra đi trong yếu đuối, khó nghèo. Ngài thu nhỏ vali của họ gần như không còn gì, “Đừng mang gì đi đường!”. Hành trang của họ ‘là Ngài và chỉ một mình Ngài’. Ngài hạn chế tối đa tư trang hành lý để họ biết rằng, khiên thuẫn của họ là ‘tình yêu’ họ dành cho Ngài, chứ không là gì khác, ai khác. Qua đó, rõ ràng, Chúa Giêsu đang xung trận cùng các môn đệ ‘từ một khoảng cách kín đáo’; Ngài muốn quyền năng của Ngài bộc lộ trong sự mỏng giòn của kẻ được sai. Chính trong tình trạng dễ bị tổn thương này, bạn và tôi - ‘không thể nghỉ ngơi’ - tiếp tục lên đường rao giảng và chữa lành.
Chúng ta có thể cầu nguyện, “Lạy Chúa, trước hết, xin chữa lành con! Vì nếu con ‘bệnh’, con sẽ không đủ sức để chữa lành ai!”, Amen.