Thứ năm, 16/01/2025

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật XIII Thường Niên A

Cập nhật lúc 19:39 25/06/2020
Suy niệm 1
Sống cho Chúa Kitô
Đối với mỗi người chúng ta, SỐNG trước hết là cố gắng tránh được một cái chết như là dấu chấm hết của cuộc đời… Nhưng đối với Chúa Kito,
- SỐNG là đi vào trong tương quan tình yêu với Chúa Cha.
- Đó mới là cuộc sống đích thực vĩnh cửu và thực tế hơn cuộc sống hiện tại của chúng ta.
- Cuộc sống mới này không bao giờ bị phá hủy.
- Đó là cuộc sống trong Vương quốc Tình Yêu, xóa tan moi nỗi lo sợ.
Tình yêu và lòng trung thành luôn đi đôi với nhau. Thiên Chúa luôn là thế! Ngài hướng tình yêu và lòng trung thành của Ngài đối với chúng ta. Chúng ta hãy cầu xin Ngài để chúng ta cũng yêu thương và trung thành với Ngài.
Thánh Phaolo cảm nhận được điều đó và Ngài tuyên bố: Từ nay Chúa Kito sống lại, đón nhận chúng ta vào trong vinh quang sự sống vĩnh cửu của Ngài vì Ngài muốn chia sẻ với chúng ta. Ngài luôn sống với chúng ta vì Ngài luôn sống cho Thiên Chúa. Với Chúa Giêsu, nếu chúng ta cũng chết vì tội lỗi chúng ta thì chúng ta cũng được sống cho Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kito.
Sống tương quan với Chúa Kito cũng là biết đón nhận những người xung quanh chúng ta. Nếu chúng ta đón nhận họ, chúng ta cũng đón nhận Chúa Kito. Thiên Chúa là Tình Yêu. Ngài yêu thương hết mọi người và vì thế Ngài cũng phán xét chúng ta về tình yêu. Ai đón tiếp một ngôn sứ, vì người ấy là ngôn sứ, thì sẽ được lãnh phần thưởng dành cho bậc ngôn sứ; ai đón tiếp một người công chính, vì người ấy là người công chính, thì sẽ được lãnh phần thưởng dành cho bậc công chính. Và ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống, dù chỉ một chén nước lã thôi, vì kẻ ấy là môn đệ của Thầy, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu”.
Tất cả mọi biến cố trong đời sống chúng ta đều có thể mang dấu ấn của Chúa Kito. Thiên Chúa biết: khi chúng ta sống trong những biến cố như vậy có thể chúng ta cho là hạnh phúc hoặc không hạnh phúc. Nhưng Thiên Chúa yêu thương chúng ta vô bờ bến, nên Ngài có thể biến tất cả những biến cố đó trở nên tốt hơn và vĩ đại hơn cho chúng ta. Tất cả mọi biến cố trong đời sống chúng ta đều ẩn giấu một sự hiện diện của Thiên Chúa. Nếu chúng ta không trực tiếp cảm nhận được Ngài, thì một ngày nào đó chúng ta cũng sẽ nhận ra Ngài.
Hãy tin tưởng vào Thiên Chúa, Đấng yêu mến chúng ta quá bội và như Thánh Phaolo đã nói :”Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh. Anh em hãy làm như vậy, đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Ki-tô Giê-su”.
Mỗi người chúng ta đều muốn người khác biết mình là ai và thích được người khác cám ơn chúng ta mỗi khi chúng ta làm ơn cho họ. Nhưng Thiên Chúa, Đấng làm cho mặt trời mọc lên cho cả người xấu lẫn người tốt, lại hành động trong Tình Yêu và sự thường chúng ta quên nhớ đến và cám ơn Ngài. Ước gì chúng ta cũng là người làm ơn cho người khác như Thiên Chúa đã làm cho chúng ta.
Mất mạng sống mình vì Chúa Kito, thì sẽ lại kiếm được sự sống. Câu này xem ra khó hiểu. Nhưng thực tế lại là thế! Mất mạng sống mình vì Chúa Kito, đó là dâng hiến mạng sống chúng ta cho Chúa Kito vì Ngài là SỰ SỐNG. SỰ SỐNG này trở nên một hạt giống sinh lợi lãi gấp trăm.
Việc bổn phận của chúng ta đôi khi cũng là một thập giá. Vác thập giá mình theo Chúa Kito xem ra là rất khó nếu chúng ta chỉ nhìn vào sự yếu hèn và bất lực của chúng ta. Tất cả mọi thập giá đều nặng và khó vác. Nếu chúng ta chọn thập giá, chắc chắn điều đó sẽ không tốt. Chỉ mình Thiên Chúa mới biết kích thước vai của chúng ta và chỉ mình Ngài có thể ban cho điều phù hợp để chúng ta vác.  Chúng ta thường nghĩ rằng thập giá của chúng ta nặng hơn thập giá của người khác.
Và một điều cũng rất quan trọng, đó là chúng ta đừng trở nên thập giá cho người sống chung quanh chúng ta. Cơ hội để chúng ta mất mạng sống vì người khác có rất nhiều trong đời sống thường ngày. Chúng ta hãy cố gắng để trở nên một TIN MỪNG cho người khác, một tin mừng sống động, đó là nâng đỡ, yêu ủi và giúp một điều gì đó…Hãy tập nhìn nơi người khác có một nhà tạm Thiên Chúa Ba Ngôi ngự trị ở đó…Lúc bấy giờ, chúng ta sẽ dễ dàng “mất mạng sống mình vì người khác” một cách dễ dàng hơn.
Lạy Chúa, Chúa không muốn con tim chúng con bị chia sẻ và Chúa cũng chẳng làm được gì cho chúng con, nếu chúng con không hoàn toàn thuộc về Chúa. Tình yêu Chúa xem ra là đòi hỏi quá gắt gao, không phải chỉ là 50%. Nếu Chúa yêu cầu tất cả cho Chúa thì cũng chỉ là để cho chúng con được tất cả mà thôi
Ước gì ý muốn của chúng con là hoàn toàn cho Chúa để Chúa giải phóng chúng con khỏi chính chúng con và bảo vệ chúng con khỏi mọi tính toán trần tục chỉ mang lại thứ hoa trái mau hư nát…Ước gì chúng con biết thưa xin vâng vô điều kiện trong mọi sự để Chúa làm cho chúng con trở nên môn đệ đích thực của Chúa. Chính Chúa đụng chạm vào sâu thẳm tâm hồn chúng con bằng cách trồng thập giá Chúa vào đó. Tình yêu Chúa sẽ biến đổi mọi tình cảm của chúng con và làm cho chúng con trở nên tù nhân của Trái Tim Chúa chỉ vì một cuộc sống mới mà thôi…
Lạy Chúa, xin Chúa đến thiết lập chổ ở của Chúa trong chúng con và làm cho chúng con yêu Chúa như Chúa yêu chúng con…Amen!
Linh mục Gioan Đặng Văn Nghĩa
======================
Suy niệm 2
SỐNG XỨNG VỚI THIÊN CHÚA
(Mt 10,37-42)

Chúa Giêsu hôm nay cất tiếng mời gọi con người, cách riêng là người môn đệ, chẳng những lắng nghe, đi theo, mà còn phải hy sinh và từ bỏ nữa. “Kẻ nào yêu mến cha mẹ hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy, và kẻ nào yêu mến con trai, con gái hơn Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy” (Mt 10, 37).
Nghe lời tuyên bố của Chúa Giêsu ở trên, mỗi người chúng ta nói gì và trả lời ra làm sao? Tiêu chuẩn để làm môn đệ Chúa Giêsu, với đòi hỏi thật gắt gao. Ai muốn theo Chúa, phải yêu Chúa hơn cha mẹ, con cái. Có người đặt câu hỏi: Phải chăng, Điều răn thảo cha kính mẹ, yêu thương người thân cận bị đảo lộn rồi hay sao? Nghĩa là để đi theo Chúa Giêsu, người ta phải dành hết tình yêu đối với Chúa, người theo phải phân định và lựa chọn giữa Thiên Chúa và loài người, Thiên Chúa phải là nhất. Yêu cha mẹ và đồng loại, nhưng yêu Thiên Chúa hơn, vì Ngài là Đấng dựng nên cả cha mẹ chúng ta, nên Chúa Giêsu yêu cầu con người dành cho Ngài một vị trí đặc biệt và cao nhất.
Tuy nhiên, dường như trở ngại lớn nhất không phải là người thân cận hoặc cha mẹ anh chị em, của cải … mà là cái tôi. Cái tôi cũng phải nhường bước cho dây liên kết với Chúa Giêsu, nên Ngài thêm: “Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Kẻ nào cố tìm mạng sống mình thì sẽ mất, và kẻ nào đánh mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm lại được nó” (Mt 10, 38-39).
Thì ra con đường của các môn đệ là theo Chúa Giêsu, Ðấng bị đóng đinh. Con đường “chịu mất chính mình”, để tìm lại được chính mình, như Đức nguyên Giáo hoàng Benedictô XVI viết: con đường “chịu mất chính mình”, là điều cần thiết đối với con người, và nếu không có điều này, thì nó không thể tìm lại được chính mình” (Ðức Giêsu thành Nagiarét 2007, 333).
Ngày nay Chúa Giêsu cũng mời gọi chúng ta: “Vác thập giá mà theo” (Mt 10, 38). Theo Chúa khi chấp nhận thập giá của mình với lòng yêu mến. Dưới con mắt thế gian, đây là một thất bại. Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã viết như sau: “Một cách nhiệm mầu chính Chúa Kitô chấp nhận… chết trên một thập giá để nhổ tận gốc rễ tội kiêu căng khỏi trái tim con người, và biểu lộ một sự vâng phục toàn vẹn con thảo” (Es. ap. Gaudete in Domino 9 maggio 1975, AAS 67 (1975) 300-301). Khi tự nguyện chấp nhận cái chết, Chúa Giêsu mang lấy thập giá của tất cả mọi người và trở thành suối nguồn ơn thánh cứu độ cho toàn dân. Thánh Cirillo thành Giêrusalem giải thích rằng: “Thập giá chiến thắng đã soi sáng những ai bị mù lòa vì ngu muội, đã giải thoát người bị tội lỗi giam cầm, đã đem lại ơn cứu độ cho toàn nhận loại” (Catechisis Illuminandorum XIII,1; de Christo crucifixo et sepulto: PG 33, 772 B).
Người ta hỏi: Chúa Giêsu có thích khổ đau và thập giá không? Không, Chúa Giêsu đã không đi tìm thập giá và đau khổ, y như thể Ngài thích. Nhưng Ngài vác trên mình thập giá và sự đau khổ, đến mất mạng, khi phải đáp ứng điều này hầu giữ được lòng trung thành với Thiên Chúa. Ai muốn đi theo Chúa Giêsu, phải đặt sự trung thành với thánh ý Thiên Chúa trên tất cả mọi sự. Vác thập giá mình là từ bỏ ý mình, vâng theo ý Chúa. Ý Chúa muốn là hy sinh và từ bỏ để sống trọn vẹn cho Chúa và cho tha nhân. Cơ bản, vác thập giá mình mà theo Đức Giêsu là liều thuốc chữa chúng ta khỏi căn bệnh ghê sợ là “sự trì trệ”, ù lì, tê liệt và khép kín lòng mình.
Không phải ngẫu nhiên Chúa Giêsu nói đến “Thập Giá”. Vác thập giá bước theo Chúa Giêsu không phải là vác đi với những bước nhẹ nhàng. Vác lấy thập giá mà theo Chúa Giêsu có nghĩa là sẵn sàng chấp nhận bất cứ hy sinh nào vì tình yêu đối với Chúa. Nhưng chúng ta không vác thập giá một mình, vì có Chúa cùng đi, Ngài đi trước để chúng ta tiếp bước theo sau, Ngài đi mau để chúng ta được dắt dìu, Ngài nâng đỡ chúng ta bằng sức mạnh của tình yêu Thiên Chúa.
Quyết định theo Chúa Giêsu, là gạt bỏ tất cả, hướng về Chúa là sự giầu có đích thực của chúng ta, không gì hơn Ngài, không đặt cái gì trước Ngài, toàn bộ phải qui hướng về Ngài. Ngài cũng khẩn khoản mời gọi chúng ta dùng mọi cách để đi đến tận cùng là trở nên những môn đệ Đức Giêsu. Theo Chúa Kitô, chúng ta không mất gì hết, chúng ta được tất cả. Như Đức nguyên Giáo hoàng Bênêđictô XVI nhấn mạnh trong bài giảng khai mào sứ vụ Giám mục Rôma: “Ai chấp nhận cho Chúa Kitô bước vào trong cuộc đời họ, thì người đó không mất đi điều gì cả, tuyệt đối không mất điều gì làm cho cuộc đời được tự do, tươi đẹp và cao cả. Không! Chỉ trong tình bạn với Chúa Kitô này mà các cửa sự sống được mở rộng ra. Chỉ trong tình bạn với Chúa này mà những khả năng to lớn của cuộc sống con người được thể hiện đích thực. Chỉ trong tình bạn với Chúa này mà chúng ta cảm nghiệm được điều gì là tươi đẹp và điều gì là tự do”. Với sức mạnh cao cả và với niềm xác tín lớn lao, dựa trên những năm dài kinh nghiệm cá nhân về cuộc sống, Đức Giáo hoàng nói với chúng con rằng: “Anh em đừng sợ Chúa Kitô. Chúa không đến lấy mất đi điều gì cả, nhưng ban cho đủ mọi sự. Ai hiến thân cho Chúa, thì được nhận gấp trăm. Phải, hãy mở ra, hãy mở rộng mọi Cửa cho Chúa Kitô, và chúng con sẽ gặp được sự sống thật” (Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI, 24/4/ 2005).
Lạy Chúa, trong niềm tin, chúng con yêu mến Chúa trên hết mọi sự, xin đến giúp chúng con để chúng con thấy rằng trên đường đi, có chúa là sức mạnh để chúng con tiến bước theo Chúa cho đến trọn đời. Amen.

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

====================
Suy niệm 3

Sống vì Chúa hay sống vì mình?
Mt 10, 37-42

Người đời cho rằng ai khéo “giữ mạng sống mình” thì sẽ được an ninh trường thọ; còn ai “liều mất mạng sống mình” thì sẽ phải hư vong. Thế mà Chúa Giê-su nói ngược lại: “Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được.”
Tại sao Chúa dạy như thế?
Qua những lời trên đây, Chúa Giê-su đề cập đến hai lối sống: Một là sống vì mình, hai là sống vì Chúa.
1. Sống vì mình
Hậu quả của lối sống vì mình là hư vong, là mất mát… như lời Chúa nói: “Ai giữ lấy mạng sống mình thì sẽ mất.”
Cuộc đời của hai nhân vật sau đây giúp ta hiểu rõ giáo huấn này của Chúa Giê-su hơn.
- Nhân vật thứ nhất
Chúa Giê-su nói: "Một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng: "Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu! Rồi ông ta tự bảo: "Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Bấy giờ, ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã! Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: "Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?”
Rồi Chúa Giê-su kết luận: “ Kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó" (Lc 12, 16-21).
Như thế, kẻ nào sống vì mình, chỉ biết chăm lo cho mạng sống mình ở đời này mà không biết thu tích cho đời sau, thì đó là người dại dột, vì rốt cuộc sẽ mất hết, chẳng còn gì. Đúng như lời Chúa nói: “Ai giữ lấy mạng sống mình thì sẽ mất.”
-Nhân vật thứ hai
Chúa Giê-su tiếp: "Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no (nhưng chẳng ai cho). Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và rồi phải chịu cực hình trong âm phủ.”
Từ chốn đau thương khốn khổ này, người giàu khẩn thiết van xin tổ phụ Áp-ra-ham sai La-da-rô bố thí cho ông ta chỉ một giọt nước thôi… mà cũng không thể được.
Qua nhân vật này, Chúa Giê-su một lần nữa cho ta biết: Nếu chỉ biết sống vì mình, cứ chăm lo “giữ lấy mạng sống mình” mà không biết chia sẻ cho người túng thiếu, thì không những sẽ đánh mất tất cả những gì mình có, mà còn phải chịu đọa đày trong hỏa ngục mai sau (Lc 16, 19-26).
Như vậy, dù “được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn thì nào được ích gì?” (Lc 9,25).
2. Sống vì Chúa
Thành quả của việc sống vì Chúa là đạt tới hạnh phúc vĩnh viễn đời sau như lời Chúa nói: “Ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được.”
Nếu những anh thuyền chài trên biển hồ Ga-li-lê cách đây 2.000 năm không đáp lại lời mời gọi của Chúa Giê-su và dấn bước theo Ngài, liều mất mạng sống vì Ngài, thì họ chỉ là những con người vô danh tiểu tốt, chẳng làm nên danh phận gì, chẳng được ai biết đến… Tuy nhiên, vì họ đã dấn thân theo Chúa Giê-su, sẵn sàng sống chết vì Ngài nên đã lập nên kỳ công vĩ đại và được muôn người kính mến.
Ngoài ra, rất nhiều thanh niên nam nữ thiện chí khác trên khắp thế giới từ xưa tới nay như Phan-xi-cô Xa-vi-e, Phan-xi-cô Át-xi-di, mẹ thánh Tê-rê-xa Calcutta… đã sẵn sàng “liều mất mạng sống” vì Chúa Giê-su nên các ngài được tôn vinh mãi đến muôn đời.
Lạy Chúa Giê-su,
Hôm nay, Chúa đưa ra cho chúng con hai chọn lựa, một là sống vì mình, tức là sống ích kỷ, hưởng thụ, chỉ biết lo cho bản thân mình mà không quan tâm phục vụ người khác để rồi phải hư mất đời đời; hai là sống vì Chúa, tức là sống quảng đại, sẵn sàng cống hiến thời giờ, công sức, khả năng… của mình nhằm phục vụ người khác để rồi được sống đời đời trên thiên quốc… Đây là một chọn lựa khó khăn.
Xin cho chúng con dứt khoát chọn sống vì Chúa, quyết tâm sống quảng đại, hy sinh, phục vụ… không quyến luyến danh vọng, không tiếc nuối của cải đời này, vì “được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn thì được ích gì?”

Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

 ==================
Suy niệm 4
SỐNG TRONG CHÚA

Mt 10, 37-42

Ngày xưa lúc Thầy xuống thế, các Thiên Thần hát rằng: “Vinh danh thiên Chúa trên trời, BÌNH AN dưới thế cho người thiện tâm”. Thầy được mệnh danh Hoàng Tử Hòa Bình. Nhưng đường lối của Thiên Chúa thì khác xa tư tưởng của loài người. Đòi hỏi của Thiên Chúa thì không như sở thích của con người. Người ta mong ấm no hạnh phúc, hưởng thụ dễ dãi, Thầy bảo phải chui vào con đường hẹp khó đi. Bình thường người ta yêu kẻ yêu và sống tốt với kẻ yêu mình thôi, đằng này Thầy dạy phải yêu cả kẻ ghét mình. “Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy.” (Mt 10, 37). Phải yêu Thầy hơn cha mẹ, anh em, cứ nhìn người đi tu thì rõ. Thế là người tin kẻ không tin, người chấp nhận kẻ chống đối, người theo kẻ chạy, bất đồng chia rẽ đối nghịch nhau thì khác gì có chiến tranh với chuyện kẻ thù, dù là sống  trong một mái nhà với nhau.
“Ai tìm giữ mạng sống mình thì sẽ mất; ai liều mất mạng sống mình thì sẽ tìm lại được”. (Mt 10, 30). Trong khi trào lưu xã hội luôn cổ võ lối sống hưởng thụ cá nhân, thì người môn đệ phải từ bỏ mọi sự và vác thập giá theo Chúa. Một khi đã tìm thấy kho báu thì sẵn sàng đánh đổi, tình nguyện chịu thua thiệt mọi sự. Vì ngày đó Chúa sẽ đền bù gấp trăm nghìn lần những thiệt thòi hôm qua hôm nay, và ngày đó Chúa sẽ đền bù gấp trăm nghìn lần những thiệt thòi hôm nay tương lai”. (Thánh ca).
Người môn đệ còn phải đón tiếp, yêu thương mọi anh em, người lớn cũng như kẻ nhỏ, người nhà Thầy (bậc ngôn sứ, người công chính), hết tình yêu thương giúp đỡ người nghèo khó bệnh tật… Thầy quả quyết rằng “người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.”
Sống “đẹp” dưới ánh mắt của Chúa mà thực hành chỉ thị huấn lệnh sẽ được trả cho cân xứng những việc mình làm. Sống đẹp theo huấn lệnh thì đẹp lòng Thiên Chúa, tâm tư luôn hạnh phúc bình an dù sống giữa “chiến tranh” đối nghịch của thế trần. Nếu sống ngược với chỉ thị của Thầy thì cuộc sống dù xem như  hạnh phúc mà chẳng có bình an thực sự trong tâm hồn.
Chúa ơi! ngày nay được sống trong sự hiện diện của Chúa, chúng con luôn an bình thư thái trong ánh mắt yêu thương âu yếm dõi nhìn của Chúa. Chúng con vui, buồn, sướng khổ hay phải gắng sức lội ngược dòng có Chúa cùng phấn đấu, hay có sao nhãng lang thang thì Chúa vẫn nhìn và không ngừng yêu thương chăm sóc từng giây. Xin đừng để chúng con dại dột xa rời Vòng Tay yêu thương ấy. Dẫu đời hiện tại chúng con có nhỏ bé âm thầm thì nó vẫn có giá trị, ý nghĩa lớn lao trong Con Tim Yêu của Ngài.
Én Nhỏ
Thông tin khác:




Thánh lễ Truyền Chức Giám Mục Đaminh Hoàng Minh Tiến tại nhà thờ Chính toà Sơn Lộc | 14.02.2022
Liên kết website
Tiêu điểm
Thánh lễ tạ ơn Năm Thánh  và mừng kính thánh Tôma Aquinô tại giáo xứ Bãi Dòng
Thánh lễ tạ ơn Năm Thánh  và mừng kính thánh Tôma Aquinô tại giáo xứ Bãi Dòng
Sáng thứ Ba ngày 14 tháng 01 năm 2025, Thánh lễ tạ ơn kết thúc Năm Thánh nơi cụm các Liên huynh thuộc tỉnh Phú Thọ, được tổ chức tại nhà thờ giáo xứ Bãi Dòng.
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log