Những điều mắt thấy tai nghe
Is 45,6-8.18.21-25; Lc 7,18-23
Ông Gioan Tẩy Giả từng là chuyên viên quảng cáo, giới thiệu, dọn đường, rao giảng về Đấng Cứu Thế. Nhưng cuối cùng vì công lý ông phải vào tù. Ngồi trong tù nhưng “con người Gioan” vẫn không thể yên, ông vẫn như nghe ngóng từng bước chân và hành động của Thầy. Ngồi trong tù, ông có thời giờ ngẫm nghĩ lại và so sánh lời giảng của mình với thực tế. Phải chăng thời kỳ ở tù lâu dài với đau khổ làm ông mệt mỏi chán chường, thất vọng về Thầy? Sao vẫn chưa thấy Đấng Cứu Thế vùng lên để giải thoát dân như ông từng rao giảng, bằng uy quyền như dân Do Thái vẫn quan niệm về Ngài? Trong khó khăn thử thách, con người muốn ngã quỵ và sinh nghi ngờ? Có lẽ vì thế, ông mới sai hai môn đệ đến tận nơi gặp Thầy và hỏi lại cho ra nhẽ: “Ông Gioan Tẩy Giả sai chúng tôi đến hỏi Thầy: “Thầy có thật là “Đấng phải đến” không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?” (Lc 7,20). Chính lúc hai ông đến hỏi thì Đức Giêsu đang chữa nhiều người khỏi bệnh hoạn tật nguyền, khỏi quỉ ám và cho nhiều người mù được thấy. Người trả lời luôn và dặn các ông đem tin tức mắt thấy tai nghe này về kể cho Gioan để minh chứng: “Các anh cứ về thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết trỗi dậy, kẻ nghèo được nghe tin mừng” (Lc 7,22). Những việc Người làm này là dấu, chứng tỏ một Đấng Cứu Thế mà ngôn sứ Isaia từng loan báo. Người muốn cho Gioan và môn đệ ông nhận ra dấu chỉ thực sự của Đấng Thiên Sai với những việc làm cụ thể, mà chính các ông đã được mắt thấy tai nghe hôm nay. Ngài đã thi hành sứ vụ cứu con người khỏi tội lỗi, khỏi ách thống trị của Satan và gông cùm sự chết, để đưa con người đến cùng Thiên Chúa là Cha đầy tình yêu thương xót.
Bài đọc I hôm nay đã quả quyết về sứ mệnh của Đấng Cứu Độ: “Ta quyết chẳng bao giờ rút lại: Trước mặt Ta, mọi người sẽ quỳ gối, và mở miệng thề rằng: Chỉ mình ĐỨC CHÚA mới cứu độ và làm cho mạnh sức.” (Is 45,23b-24a).
Ngày nay trong chúng ta, nhiều người vẫn mong Chúa của mình là Đấng thật hùng mạnh, để giúp con người chiến thắng kẻ thù, mong Chúa đối xử công bằng nghiêm minh trước những thực tại bất công ngược đời, mong Chúa thực hiện những ước mơ hoài bão xa vời, để rồi khi thấy Chúa lặng im, thì ngã lòng thất vọng, nghi ngờ tình thương và sự hiện diện của Chúa.
Lạy Chúa! trong thời đại hôm nay xin giúp chúng con thức tỉnh để nhận ra Chúa luôn hiện diện ở giữa chúng con, không ồn ào giữa hàng lớp oai phong, nhưng ẩn mình trong những thân phận của những người nghèo hèn, đau khổ, bệnh tật, tù đày... Xin cho chúng con sẵn sàng giơ tay đón lấy những người anh em ấy như là chính Chúa. Xin mở con mắt và đôi tai để chúng con biết lắng nghe và nhìn nhận một Đấng Cứu Tinh đã và đang đến với chúng con. Trong sâu thẳm cõi lòng, những gì đã cảm nhận được từ nơi Chúa, chúng con lại đem những điều “mắt thấy tai nghe” ra làm chứng cho một Thiên Chúa nhân hậu từ bi và luôn yêu thương đến quên mình vì con. Amen.
Én Nhỏ
Họ Đã Thấy Và Họ Đã Tin
(Lc 7,19-23)
Một trong những phương pháp giáo dục tốt mà ngày nay các nhà tâm lý giáo dục thường hay áp dụng, đó là: người thầy thường đưa học trò của mình đi thực tế để mắt thấy tai nghe vì trong những ngày tháng học ở giảng đường chỉ là lý thuyết. Tuy nhiên, thời gian đi thực tế là thời gian gặt hái được nhiều thành công nhất.
Hôm nay, Gioan Tẩy Giả cũng dùng biện pháp này khi sai hai môn đệ của mình đi đến gặp Đức Giêsu và hỏi: "Ngài là Ðấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải chờ đợi Ðấng nào khác?". Khi sai các môn đệ đi như thế, hẳn Gioan không phải là người không biết vai trò, sứ vụ của Đức Giêsu, bởi vì khi ông còn được tự do, chưa phải tù đầy, chính ông đã nhận ra Đức Giêsu. Và ngay từ khi còn trong lòng mẹ, ông nhận ra Đức Giêsu nên đã nhảy mừng khi Đức Maria đến thăm mẹ của mình là bà Elisabét; Gioan cũng thấy Chúa Thánh Thần ngự xuống đậu trên vai Đức Giêsu và có tiếng Chúa Cha xác nhận Đức Giêsu khi Ngài chịu phép rửa; rồi cũng chính ông đã loan báo về Đấng đến sau mình, nhưng uy quyền và chức vụ của Đấng ấy rất đỗi cao sang, khiến ông không đáng cởi dây giày cho Ngài; cuối cùng, Gioan tuyên bố: “Đây là chiên Thiên Chúa”.
Tuy nhiên, khi sai các môn đệ của mình đến với Đức Giêsu như thế, ông đã mở mắt cho các môn sinh và muốn các đồ đệ của mình hãy can đảm từ bỏ ông để đi theo Đức Giêsu, Đấng là nguồn ơn cứu độ, là đường, là sự thật và là sự sống; còn ông, ông chỉ là người dọn đường cho Đấng Cứu Thế.
Khi họ đến gặp Đức Giêsu, Ngài đã cho các ông chứng kiến tận mắt những phép lạ chứng tỏ quyền năng và ơn cứu độ của Ngài khi chữa lành những người ốm đau, bệnh tật, loan báo ơn cứu độ cho mọi người, nhất là những người tội lỗi...
Khi cho họ chứng kiến như thế, Đức Giêsu không quên cảnh tỉnh họ: “Phúc cho kẻ không vấp ngã vì ta”.
Tại sao Ngài lại nói như thế? Thưa là vì Ngài biết rõ lúc này, nhiều người đang mong chờ Ngài là một vị Cứu Tinh theo kiểu quyền lực chứ không phải là người thi ân giáng phúc thiêng liêng...!
Vì thế, lời cảnh thức của Đức Giêsu cho các môn đệ Gioan khi xưa cũng chính là lời khuyên răn chúng ta ngày hôm nay! Thật vậy, nhiều khi chúng ta muốn níu kéo Chúa về phe chúng ta để tiêu diệt những người tội lỗi, bất lương. Hoặc đôi khi chúng ta yêu cầu Chúa phải ban cho chúng ta những ơn chúng ta xin dù ơn xin đó nghịch với lương tâm... Tuy nhiên, những điều đó hẳn là không thể được Chúa nhận lời, vì thế, nhiều khi chúng ta chưng hửng...!
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy đi vào mối tương quan thân tình với Chúa bằng việc trực tiếp để cho Lời Chúa hướng dẫn cuộc đời chúng ta. Cần có tấm lòng yêu thương, bác ái, liên đới và quảng đại như Chúa. Noi gương Gioan Tẩy Giả, chúng ta cũng sẵn sàng lui vào hậu trường để Đức Giêsu được lớn lên và can đảm giới thiệu các môn sinh của mình đến và gặp Đức Giêsu để họ đi theo và thi hành sứ vụ của Ngài.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con học được bài học từ hành động và cuộc đời của Chúa, để chúng con ra đi rao giảng và loan truyền những kỳ công Chúa đã làm cho nhân loại. Amen.
Giuse – Vinh Sơn Ngọc Biển. SSP